“Ai, nhớ , là ở lữ đoàn nhà họ Trần.” Một hỏi Khương Vân: “Mẹ Tiểu Hải, giúp cô lữ đoàn nuôi gà , đó ?”
Nãy giờ Khương Vân cùng Trụ Tử chuyện gà con, âm thầm chú ý thím hai Tống nên chú ý bên gì, cô thuận miệng : “Ai ? chỉ nuôi gà, phụ trách nuôi gà thì .”
So thì cô chú ý thím hai Tống hơn, còn Hoàng Nguyệt Cô gì đó cách xa nhà cô như , bình thường ít khi chuyện, cô cũng hứng thú chú ý.
Cô phát hiện thím hai Tống cũng qua đây xem xét, đương nhiên đề phòng, miễn cho bà nổi điên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cũng may thím hai Tống coi như cũng sợ, dám như thế, quét xong liền rời .
Khương Vân giặt sạch quần áo, chào một tiếng với Trụ Tử liền bưng chậu về nhà.
Chập tối ăn cơm sớm, Trịnh Tất Thần, ông Phúc dẫn bọn nhóc đem lúa mạch bỏ một cái vại lớn, dùng xe đẩy đến nơi xay lúa.
Khương Vân dọn dẹp nhà cửa và vườn rau, giúp câm dọn dẹp chuồng gia súc một chút, câm đưa chút cỏ khô gia súc ăn còn dư cho Khương Vân để nhóm lửa.
Cô vác bó củi khô trong nhà, còn dùng rơm bao xung quanh, mùa ban ngày thì nắng chói chang, ban đêm đổ mưa to.
Không chuyện gì nữa, cô bệ cửa sổ khâu đế giày.
Vải của cô đủ dùng, đây là Trương Ái Anh với vợ của Tống Chiêm Quốc còn đám Lý Quế Chi cho cô, gom đông góp tây, cũng đủ hai đôi giày cho bọn nhóc.
Vải xếp từng lớp chồng lên, đó dùng dây gai khâu với , khâu lên phần của giày. Khâu đế giày tốn công và mắt , nhưng mà kỹ thuật thuần thục thì cần cũng thể khâu .
Khương Vân thuộc loại .
Trước , khi cô ở nhà họ Tống, khâu đế giày cho bọn nhóc đến đau mắt, hiện tại linh tuyền tẩm bổ hơn nhiều.
Mèo đen bên cạnh cô, đôi mắt lạnh lùng trầm tĩnh chằm chằm cô, thỉnh thoảng kêu vài tiếng meo meo nhẹ nhàng.
Khương Vân đốt đèn lên, che chụp đèn, vươn tay sờ mèo đen, : “Lông của em càng ngày càng thoải mái nha.”
Cũng chắc cô hoa mắt , cô cảm thấy lông mèo càng ngày càng .
Mèo đen ở trong tay cô cọ cọ, híp mắt l.i.ế.m lòng bàn tay cô, cũng uống linh tuyền, liền dựa đùi cô phát tiếng ngáy nhỏ, Khương Vân vươn tay là thể đụng đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-147.html.]
Khương Vân cũng khâu đế giày nữa, dựa lên bệ cửa sổ, một bên sờ mèo, một bên ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ.
Mùa hè ngày dài đêm ngắn, khi ăn xong là bảy giờ, vẫn còn ánh mặt trời.
Rau quả trong luống xanh um tươi , cây ăn quả khô héo cũng tươi bắt đầu trái.
Cây mơ năm nay cũng kết bốn năm cành nhưng chim khách ăn mất, cây đào cũng kết quả nhưng chín hẳn. Mà cây lựu hoa đỏ rực như ngọn lửa, ở trong một rừng xanh biếc liền đặc biệt chói mắt, những bông hoa nhỏ của cây táo bắt mắt nhưng cũng tinh xảo, đáng yêu.
Trong lòng cô một sự bình yên, hai đứa con nhu thuận, hiểu chuyện, hòa thuận với nhà đẻ, mèo nhỏ duyên dáng, nhàn nhã ngắm vườn rau, Khương Vân thật sự thích.
Mỗi ngày như vui vẻ, hạnh phúc, giấc mơ cũng trở nên ngọt ngào.
Buổi tối, trăng treo giữa trời, Khương Vân cùng bọn nhóc đều ngủ say.
Mèo đen sấp bên gối Khương Vân đột nhiên nhảy lên, một chùm sáng lóe lên, mèo đen biến mất, xuất hiện một đàn ông cao lớn, tuấn mỹ, một dáng vẻ mờ mịt, vô tội, đang xảy chuyện gì.
Anh cúi đầu bàn tay thon dài, trắng nõn của , cảm giác xa lạ, đó để lên miệng liếm, theo bản năng phát tiếng meo meo, úp sấp bên gối Khương Vân, như ngủ cùng cô. hiện tại quá lớn, còn lớn hơn cả Khương Vân, thể quấn lấy cả cô, cách nào bên gối cô.
Anh bốn chân như mèo, cúi đầu l.i.ế.m liếm lên mặt cô, là thở ngọt ngào.
Cả quá trình kéo dài hai phút, ánh sáng lóe lên, biến thành mèo đen trở .
Mèo đen: “!!!”
“Meo.” Nó lập tức nhảy dựng lên, chân trái nắm chân kiểm tra bản , tựa bệ cửa sổ trầm tư.
Không là vì , một lúc, ánh sáng lóe lên, nó biến thành .
Người đàn ông tuấn mỹ: “???”
Sau một lát, thứ hai biến thành mèo.
Mèo đen: “!!!”
Nhiều biến, nó một nữa sấp bên gối Khương Vân một cách cam chịu, l.i.ế.m liếm tóc cô phun một chuỗi bong bóng, đám bong bóng rơi tóc cô biến mất thấy, lúc mới tủi ngủ.