Sau khi rửa xong, trải đều lên chiếu, dùng vải lau liên tục, hút hết nước, còn nhặt mấy hòn đá nhỏ , nếu nhặt kĩ, đến lúc ăn sẽ ê răng.
Lau một thời gian thì mang phơi nắng, khi thời tiết , ánh mặt trời thì giữa trưa chiều lật mấy là khô, dùng răng cắn một cái, tiếng rộp thì khô giòn.
Tiểu Hải giúp Khương Vân lau, Tiểu Hà chạy nhặt đá, mèo đen cũng nhảy lên theo.
Tiểu Hà: “Anh Tiểu Dã qua một bên chơi , em nhặt đá.”
Móng vuốt mèo đen khẩy một cái, liền lộ mấy viên đá nhỏ, Tiểu Hà lập tức nhặt lên, mèo đen khẩy một chút.
Tiểu Hà : “Anh Tiểu Dã thật giỏi, thể giúp em nhặt đá.”
Khương Vân tình cờ đưa lúa mạch, : “Mèo con thể thấy đá ?”
Không mắt mèo với mắt cấu tạo khác , hình ảnh thấy so với khác mới đúng chứ? mà cô là mèo, cũng mèo thứ như thế nào.
Trịnh Tất Thần cũng đẩy lúa mạch của ông Phúc đây, nhà cô lúa mạch đều ở vị trí đó, dùng nắp gỗ đậy kín miệng vại .
Từ khi bọn nhóc và mèo đen bắt chuột để đổi lúa mạch, vì để chỗ đựng lúa mạch, cô cố ý mua hai cái vại miệng lớn.
Rửa lúa mạch cần nước, Trịnh Tất Thần giúp cô nấu nước. Ông Phúc thì giúp bọn nhóc lau lúa mạch, mắt thấy cố phủi mấy hạt cát.
Ông cùng Trịnh Tất Thần hẹn mà đều cố ý đem mấy chuyện cãi bên ngoài mang về nhà, cũng cho Khương Vân để cô phiền lòng.
Khương Vân hiện tại bản lĩnh, điều kiện trong nhà , khó tránh khỏi mấy thua kém cô ghen tị, chỉ trích, cũng thể tránh , quản cũng quản .
Ông Phúc bọn nhóc đang chăm chú nhặt cát, càng càng thấy hai đứa nhỏ thật hiếm , giống như hai tiên đồng, chỗ nào là , ngay cả hạt cát mà bọn nhóc nhặt cũng đặc biệt !
So với bọn nhóc bụng hiểu chuyện thì thái độ của Tống Văn Xương thật sự bằng!
Ông Phúc hiền lành chằm chằm bọn nhóc, tính toán đến việc cho bọn nhóc học, việc, tìm yêu kết hôn, sinh con, tại nghĩ đến chuyện hai nhóc giống như đúc, cẩn thận tìm yêu nếu nhận cùng ai xem mắt. Nhỡ khi kết hôn, vợ nhận sai chồng, con nhận sai cha thì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-145.html.]
Nghĩ như , ông nhịn rộ lên.
Bọn nhóc ngờ vực ông: “Ông nội, ông thầm cái gì thế ạ?”
Ông Phúc đến râu nhếch lên cũng chịu kể cho bọn nhóc .
Tiểu Hải tiếp tục nhặt đá, tò mò nữa, còn Tiểu Hà kéo ông Phúc nũng: “Ông nội, ông chắc chắn là đang cháu, ông mau mà!”
Nhìn thấy nhóc quấn lấy ông nội, Khương Vân xoa đầu nhóc, giải vây cho ông Phúc: “Cha Phúc, ở công xã máy xay lúa đúng ạ?”
Tuy rằng xay bằng cối đá càng thơm hơn, nhưng xay hết đến khác thể mệt, xay từ sáng cho đến hừng đông nhiều nhất cũng chỉ ba mươi cân thôi.
Bởi vì xay lúa vất vả nên nhiều gia đình xay, ăn luôn cả hạt vỡ, cùng lắm thì ngâm trong nước cho nở , ít khi ăn bột mì.
Ông Phúc: “Hình như công xã , máy xay lúa đều cần điện, nhưng ở chỗ chúng vẫn điện, đều lên huyện mới .”
Khương Vân: “Nếu như , chi bằng mang lương thực lên sở quản lý lương thực đổi lấy phiếu lương thực, lấy phiếu lương thực đổi mì sợi.”
Đỡ tốn sức hơn.
Muốn mang lương thực lên huyện để xay khó , lữ đoàn Hồng Phong lên huyện mất cả một trăm sáu mươi cây , nhà cô xe, địa phương cũng xe taxi lên huyện, chỉ thể nhờ xe của lữ đoàn. xe ngựa của lữ đoàn cũng vặn như , nên bất tiện.
Chỉ thể tạm thời dùng cối xay đá thôi.
Trịnh Tất Thần nấu nước xong trở , thấy Khương Vân nhắc đến chuyện xay lúa, : “Đây là việc vất vả, đương nhiên giao cho .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi gặt lúa, là tuyên truyền, cần xuống ruộng nên thoải mái, thời gian rảnh giúp cô xay lúa.
Khương Vân: “Buổi trưa phơi nắng , giờ cũng gần khô, lát chiều phơi thêm hai giờ nữa là . Chạng vạng, chúng ăn cơm sớm một chút bắt đầu xay lúa.”
Xay lúa vẫn dùng lừa là nhất, tuy cô chăm sóc gia súc cho lữ đoàn cũng lập công lao nhưng cô bao giờ nghĩ đến việc mượn lừa của lữ đoàn để xay lúa.
Dù gia súc cũng là của chung, cá nhân cứ mượn đến mượn cũng đúng.