Không , chỉ vài ngày , những cây con phát triển, những cành cây đan xen với , gần như thể ngăn cản ngoài tùy ý .
Thấy cô đến, những đứa trẻ vui vẻ gọi cô.
Khương Vân : "Buổi trưa ăn cơm ở đây, cô trứng gà chiên hành tây cho ."
Trứng chiên hành tây và trứng chiên rau hẹ là hai hương vị khác nhưng khi ăn cùng với cơm thì đều ngon.
Những đứa trẻ reo hò: "Ăn hành tây chiên trứng."
Mặc dù thể tùy tiện ăn thịt nhưng trứng cũng ngon!
Đặc biệt là chất kích thích, thuốc, chỉ ăn ngũ cốc thô và rau dại, uống nước linh tuyền gà mái đẻ trứng, ngon đến nỗi mơ cũng thấy thơm ngọt.
Khương Quang Dập vui vẻ : "Cô, khi nào cô mới bảo đại vương mèo nhà cô bắt cá ạ?"
Khương Vân cong cong đôi mắt: "Vậy hỏi khi nào nó vui vẻ. Mẹ cháu bảo cháu ở nhà trông nhà, cháu cũng thích ?"
Khương Quang Dập nghĩ cũng đúng, đại vương mèo thể tự do bắt cá hoặc , thể bởi vì bọn họ xem mà nó bắt.
Nghe lời khác thì còn là đại vương ? Đại vương nhất định là tự thành lập phe của chứ khác chỉ huy.
Có Trịnh Tất Thần và Nhậm Hướng Thành giúp tưới rau ở đây, Khương Vân và ông Phúc cần quan tâm. Bận rộn một lát thì Khương Vân dẫn bọn nhỏ về nhà nấu cơm, từ khi Khương Vân dẫn hai em về nhà đẻ thì bọn nhỏ trở nên thiết hơn.
Nhà bác cả bốn đứa con, Khương Quang Huy năm nay 13 tuổi, nhập học năm đầu cấp hai, Tuệ Linh 9 tuổi, em trai Khương Quang Dập 6 tuổi, em út Khương Quang Minh 4 tuổi mụ.
Gia đình nhà bác hai cô con gái và một nhóc tì, cô cả Ngọc Linh 7 tuổi, cô hai Ái Linh 4 tuổi, nhóc Quang Lượng còn tròn một tuổi, cai sữa, , còn cần trông.
Tuệ Linh và Ngọc Linh là những cô bé cần đồng cũng cần ngoài nhặt củi, chúng chỉ ở nhà trông ngóc tì, dọn dẹp sân, cho gà ăn, giúp lớn nấu ăn.
Mấy đứa bé trai cũng lớn, thể bất cứ điều gì, nhưng chúng thể nhàn rỗi. Trước Kiều Mỹ Anh cho bọn chúng qua sông đến lữ đoàn Hồng Phong chơi. Bây giờ bọn chúng mặc kệ, Khương Quang Dập dẫn đầu, Khương Quang Minh, Khương Ái Linh, thêm mấy đứa cháu trai của bác hai, cả ngày ầm ĩ tìm hai em chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-113.html.]
Kiều Mỹ Anh còn âm thầm giáo dục, kết quả là trẻ con thể lời, hứa sẽ cố gắng, nhưng tai tai , xong trong chốc lát biến mất.
Sau đó, Kiều Mỹ Anh cũng còn cách nào khác đành để bọn nhóc tùy tiện ầm ĩ.
Bởi vì mấy nhóc tì đôi khi ăn cơm ở nhà Khương Vân, Đinh Quế Mai còn bảo Lý Quế Chi mang một ít lương thực đến, miễn là con gái của nhà ăn hết sạch.
Mà hai em cũng thiên vị. Nếu ăn trứng với bọn nhóc, bọn nó sẽ để cho bọn nhóc mang về chia cho Tuệ Linh và Ngọc Linh ở nhà. Nếu ai ăn vụng, sẽ dẫn chơi nữa!
Vì , cho dù Khương Quang Dập thèm ăn chăng nữa cũng dám ăn vụng trứng mà hai em cho chị em, giữ gìn cẩn thận đưa đến tay họ.
Tuệ Linh và Ngọc Linh càng yêu mến hai em họ nhỏ tuổi hơn, Tuệ Linh còn lặng lẽ khâu túi cho hai em, buộc dây thừng để bọn nó đeo, như nếu đồ chơi nhỏ thì thể bỏ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân thấy bọn chúng hòa thuận như cũng vui vẻ, dù trong nhà trứng gà, lương thực cũng đủ ăn, nên cô thường đổi cách nấu để bọn chúng ăn ngon.
Bây giờ, những đứa trẻ về cô của chúng giống như hai em về ông ngoại, thơm mát, ngọt ngào, vui vẻ, giống như một giấc mơ.
Hôm Khương Vân mang đậu phộng nhà ép thành vài cân dầu, Đinh Quế Mai cũng bảo Lý Quế Chi mang tới thêm một cân, cho nên hiện tại nhà cô vẫn còn dầu để ăn.
Khi còn nhỏ, bọn trẻ ăn nhiều hơn thì khi lớn lên bọn chúng sẽ ghi nhớ suốt đời.
Trong khi nấu ăn, Thiết Đầu và Trụ Tử đến để gửi củi.
Tiểu Hải lập tức chạy ngoài xem, bé cũng cần cân, tự ước lượng một chút, chỉ cần tốn sức mang theo là đủ . Sau đó bé kêu Tiểu Hà lấy hai quả trứng gà.
Trước đây là Tiểu Hải, Tiểu Hà tự nhặt củi, nhưng hai bọn nhóc vẫn còn nhỏ, vác nổi, hơn nữa nhặt củi lãng phí thời gian.
Cách mấy ngày bọn chúng cũng chợ bán trứng, còn chăm sóc gà, vịt và giúp các cụ bà tính toán sổ sách nên nhặt củi.
Tiểu Hải đàm phán với Thiết Đầu và Trụ Tử, yêu cầu bọn họ giúp nhặt củi, một bó củi đổi lấy một quả trứng gà.
Lúc nhà nào ở nông thôn đều là con cái nhặt củi. Cơ hội kiếm tiền ít, bình thường ai mua. Tiểu Hải đồng ý đổi trứng gà, hai bọn họ đương nhiên vui vẻ.