Xuyên Thành Mẹ Ruột Nam Chính - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-08-06 21:59:02
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thịnh : "Cha chỉ tò mò, giao lưu với đồng nghiệp chứ học thêm. Nhà một xem bệnh cho , còn chăm bệnh cho gà. Đều là bác sĩ cả."

Nhìn thấy ông vui vẻ như , Khương Vân thể chịu đựng nữa, ôm cha : "Cha!"

Khương Thịnh sờ tóc của cô, vỗ vỗ lưng cô: "Ở thôn họ Tống thoải mái ? Nếu như thoải mái thì trở về, cha sẽ giúp con lấy hộ khẩu."

Nước mắt Khương Vân nhỏ giọt quần áo, cô cảm thấy chút hổ, vội vàng lau : "Con , bí thư và đội trưởng chăm sóc cho con ."

Cô kể chuyện về ông Phúc với cha .

Khương Thịnh, Đinh Quế Mai và ông Phúc cũng quen nên càng an tâm hơn.

Đinh Quế Mai cắt đôi chiếc bánh táo, nhờ Khương Vân mang về cho Trịnh Tất Thần và ông Phúc nếm thử, còn là thịt và trứng.

Khương Vân: "Mẹ, hiện tại con chữa bệnh cho nhiều trứng, giữ . Con còn đang nuôi cho 20 con gà con, c.h.ế.t con nào thì họ sẽ mời con đến lữ đoàn họ giúp đỡ. Qua một tháng nữa con sẽ gửi cho một vài gà con."

Gà mái đẻ trứng quá hai năm là cùng, bổ sung lứa mới, giống con chia các thế hệ già, trung, trẻ.

Đinh Quế Mai lo lắng cô đủ thức ăn, nhưng khi tin mang đồ ăn đến, bà liền phớt lờ.

Con gái ngoài bảy tám năm, giờ phút thể quan tâm chu đáo đến chuyện, Đinh Quế Mai cẩn thận như .

Ngược , Khương Thịnh tò mò, ông ngừng hỏi chuyện gì đang xảy .

Vân Mộng Hạ Vũ

Đinh Quế Mai: "Như yên tâm, ông xem."

Khương Thịnh lập tức trở nên nghiêm túc: "Thật ? Vậy thể . Gần như , chỉ cần nhấc chân tới lui mấy bước."

Đinh Quế Mai: "..."

Tiêu Hải uống nước, thấy Khương Thịnh thế liền vui vẻ chạy nhà kéo Khương Thịnh: "Ông nội, ông sẽ thường xuyên đến nhà cháu ạ."

Khương Thịnh: "Đi, chứ!"

Đinh Quế Mai: "Được , thôi, ."

thể nhàn rỗi , bà việc nhà như những khác mà thà đồng.

, Khương Thịnh tới mở hộp, lấy một tấm vải chàm, cho giỏ của Khương Vân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-108.html.]

Ông rít lên ý bảo Khương Vân từ chối: "Đi thôi, cha cũng qua bệnh xá, ghé qua nhà con xem một lát."

Tiểu Hải ngoài, với bọn trẻ rằng sắp về nhà, nhưng Tuệ Linh và những khác đều tiếc nuối.

Tiểu Hà: "Mai mốt đến nhà em chơi , nhà em nhiều gà, còn bốn con vịt nhỏ."

Những đứa trẻ nhao nhao luôn, nhưng Tuệ Linh và Ngọc Linh gặp con trai của Lý Quế Chi, thể ngoài .

Khương Thịnh kêu Tuệ Linh ở nhà trông em, ông giúp Khương Vân xách một cái giỏ, Khương Vân xách thêm một cái khác, hai em và con mèo đen đằng .

Bất cứ ai thấy họ đường đều chúc mừng Khương Thịnh.

Cho dù đó mang Khương Vân chuyện phiếm, cũng ai dám mặt Khương Thịnh, dù ông cũng học Trung y từ nhỏ, việc họ còn nhờ đến ông.

Khi thấy con gái trở về nhà, họ tự nhiên những lời hạnh phúc.

Khương Thịnh vui vẻ đến nhà con gái để xem xét, đầu tiên, ông xem xét phần đất riêng, bắt gặp ông nội Phúc đang kéo rèm.

Hai ông già gặp bàn tán sôi nổi về sự đặc biệt của luống rau .

Bây giờ ba ao rau lớn lên, trông cao ráo hơn hẳn so với của những ngôi nhà khác.

Khương Thịnh bỏ đồ xuống, xắn tay áo việc với ông Phúc, để cho Khương Vân và bọn trẻ việc khác.

Ông Phúc bảo ông xem nhà chuyện .

Khương Thịnh cũng nghĩ tới, tiên đến nhà Khương Vân xem, từ trong ngoài, ngay cả vết nứt tường cũng tha, cuối cùng kiểm tra nhà, nghĩ xem khả năng gạch rơi hoặc tường sập , đó khen căn nhà sửa khá .

Ông cây ăn quả, luống rau, ổ gà, đàn vịt trong sân, đề nghị Khương Vân xây một cái toilet nhỏ trong góc, đặt chậu nước tiểu cho gọn gàng hơn.

Ông cũng chủ động bắt tay câm, cảm ơn giúp đỡ chăm sóc con gái và cháu trai của .

Mặc dù câm thể hiểu điều đó, nhưng cảm nhận một sự thiện, ông thực sự . Người câm cũng đưa tay chỉ những con vật, giới thiệu với ông.

Nếu đến bệnh xá, Khương Thịnh thể ở đây canh chừng ba ngày ba đêm.

Lúc ông rời cũng cho Khương Vân : "Cha mảnh đất tư chuyện với ông Phúc."

Khi đến khu đất, Khương Thịnh và ông Phúc cùng trò chuyện sôi nổi.

Người xưa thích chuyện xa xưa, về quá khứ, thậm chí chuyện chơi xích đu hết một năm.

Loading...