Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 60: Ngồi Đợi Hậu Sự
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu nha sợ đến biến sắc, vội vàng kéo tay áo chủ tử , nhưng chụp hụt.
“Thiếu phu nhân, đừng bà lão lung tung. Nhìn cách ăn mặc của bà là nghèo , còn mang vẻ mặt hung ác, chừng là do nhị lão gia bên phái đến. Nô tỳ hầu hạ mấy năm , thiếu phu nhân tuyệt đối đừng tin lời một ngoài.” Tiểu nha hoảng loạn giải thích.
Thiếu phụ nhàn nhạt liếc nha một cái, về phía Triệu Hồng : “Vị phu nhân lạ mặt, trong huyện thành chúng chứ?”
“Chỉ là một lão phụ nhân từ quê lên thôi, tổng cộng cũng từng đến huyện thành hai .” Triệu Hồng nhạt nhẽo đáp.
“Đa tạ phu nhân nhắc nhở, chiếc vòng vàng coi như là tạ lễ của để cảm ơn phu nhân, cũng mong phu nhân khỏi cửa thể quên chuyện hôm nay.” Thiếu phụ xong, tháo chiếc vòng vàng cổ tay xuống, nhét tay Triệu Hồng.
Chiếc vòng vàng là loại đặc, kiểu dáng là hình **mây lành**, liền là do trưởng bối ban tặng, hoặc là thiếu phụ vì m.a.n.g t.h.a.i mà cố ý mua, chỉ là khoảnh khắc thiếu phụ tháo xuống, mặt nàng chỉ vẻ ghét bỏ, hơn nữa là ghét bỏ chính chiếc vòng vàng.
Triệu Hồng cũng khách khí, nàng tuy thích đeo vàng bạc châu báu, nhưng ở thời vàng bạc là tiền tệ thông dụng, đương nhiên càng nhiều càng .
Kiếm một khoản tiền nhỏ, Triệu Hồng cũng ngại tự thưởng cho , bảo hỏa kế gói thêm mấy gói điểm tâm, nếm thử bánh ngọt của dị thế, lẽ bản nàng cũng cơ hội mở một tiệm điểm tâm.
Kiếp Triệu Hồng thích mua đồ ăn sẵn, nhưng ít tự , gần như đều do khuê mật mang đến cho nàng, hơn nữa còn in cả công thức kèm theo, trong gian cũng ít.
Trong lúc hỏa kế đang đóng gói đồ, Triệu Hồng thấy tiếng cầu xin của nha ngoài cửa, nhưng nhanh tiếng "ư ư" thế, ước chừng là bịt miệng .
Chuyện bên ngoài tạm lắng xuống, bên Triệu Hồng cũng nhanh chóng thanh toán, nàng chỉ là dính rắc rối mà thôi, nếu cũng nhất thiết mua đồ.
Vì vội lên đường, Triệu Hồng mua một lồng bánh bao thịt nóng hổi, chuẩn ăn đường, cũng tiện thể đỡ mua thêm lương thực giữa chừng.
“Các ngươi về .” Chu Hạnh Hoa, trông nhà giúp Triệu Hồng, tiếng xe ngựa liền đón , giúp xách đồ xuống : “May mà ngươi đưa mấy đứa nhỏ hết, hôm qua Lý Tú Quyên đến gây rối, cứ nhất quyết là…”
Liếc hai đứa trẻ song sinh đang xuống xe, Chu Hạnh Hoa nuốt lời trong, rốt cuộc cũng vẫn lo ngại bọn trẻ còn nhỏ.
“Chu nãi nãi lời gì cứ , con và còn nhỏ nữa, vài chuyện nên .” Lâm Dĩ Thanh nghiêm mặt .
Chu Hạnh Hoa thở dài một tiếng, đưa tay xoa xoa gáy Lâm Dĩ Thanh, : “Trước hết cứ chuyển đồ , chúng nhà chuyện.”
Lâm Dĩ Thanh gật đầu, cũng thêm gì, mà giúp đỡ chuyển đồ xuống, dáng một tiểu nam tử hán.
Triệu Hồng chuyến ngoài mua ít đồ, mấy loay hoay vài chuyến mới dỡ xong.
Chu Hạnh Hoa thậm chí còn hỏi xem Triệu Hồng mang gì về cho nhà , vội vàng kể với Triệu Hồng chuyện của Lý Tú Quyên.
Nói tóm , chính là nhà chồng Lý Tú Quyên thấy thể lấy lợi lộc gì từ Lý Vân Quyển nữa, liền càng ngày càng ghét bỏ Lý Tú Quyên, vợ sinh nhi tử , thế mà lén lút bán hai đứa nữ nhi của Lý Tú Quyên.
Lý Tú Quyên , nhưng đối với nữ nhi thật lòng yêu thương. Không tìm thấy nữ nhi, cũng chẳng lời xúi giục của ai, cứ một mực nữ nhi bán cho cặp song sinh.
Nói xong những lời điên rồ của Lý Tú Quyên, Chu Hạnh Hoa vẫn còn đầy bụng tức giận, nhưng quên dặn dò hai đứa trẻ song sinh: “Hai đứa con nếu gặp đàn bà điên đó thì nhớ tránh xa , những lời nàng đều là bệnh hoạn. Ngoài nãi nãi của các con , ai thể bán các con , các con cũng nợ nần nhà họ, ?”
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-60-ngoi-doi-hau-su.html.]
Lâm Dĩ Thanh nắm c.h.ặ.t t.a.y , gật đầu mạnh : “Chúng con , đợi lên tộc phả, chúng con sẽ theo họ Triệu của nãi nãi, ngay cả cha cũng tư cách bán chúng con.”
Triệu Hồng mở một gói điểm tâm, bảo lót , đối với những gì Lý Tú Quyên chịu đựng nàng hề bất ngờ, đây vận thế của Lý Tú Quyên .
Việc một đôi nữ nhi nhà chồng bán chỉ là khởi đầu, ngày tháng xui xẻo của Lý Tú Quyên vẫn còn ở phía .
“Chu nãi nãi của các ngươi đúng, Lý Tú Quyên chính là một kẻ điên, các ngươi gặp nàng thì tránh xa . Không chỉ nàng , nhà họ Lý cũng đều tránh xa, chuyện bán hai nha đầu , ít nhiều gì cũng liên quan đến nhà họ Lý, các ngươi cứ chờ mà xem kịch vui .” Triệu Hồng .
“Ý gì? Chuyện ngươi cũng tính ?” Chu Hạnh Hoa hứng thú hỏi.
Bị trong nhà chằm chằm, Triệu Hồng khẽ gật đầu, xem như thừa nhận, cái danh thần bà của nàng xem khó mà gỡ bỏ.
Triệu Hồng dấu hiệu giữ im lặng, cố ý : “Nói thì sẽ linh nghiệm nữa, các ngươi cứ chờ xem, nhà họ Lý còn sẽ đến gây rối nữa đấy, đến lúc đó các ngươi tự khắc sẽ rõ.”
Triệu Linh Tú xót xa ôm vai tôn nữ, nàng vẫn còn là một thiếu nữ chồng, vài lời khó mở lời, nhưng thật sự mắng nhiếc nhà họ Lý một trận, đúng là một ổ súc sinh.
Triệu Hồng lướt mắt Triệu Linh Tú, cuối cùng vẫn nhắc nhở: “Chuyện của khác chúng cần quá bận tâm, ngược là ngươi, những ngày cần cẩn thận đôi chút, đặc biệt đừng để khác lừa gạt mà thế mạng.”
Triệu Linh Tú ngây Triệu Hồng, hiểu nương vì những lời như , nàng ngốc nghếch đến thế ?
Thấy Triệu Linh Tú sắp mở miệng, Chu Hạnh Hoa vội kéo nàng một cái, khẽ : “Nghe lời nương ngươi , nàng còn thể hại ngươi chắc? Có vài lời chúng ngươi tin, thì cứ mở to mắt mà cho kỹ, sẽ thấy rõ lòng thôi.”
Triệu Linh Tú, vốn quan hệ mấy hòa thuận với nương , ngoan ngoãn gật đầu, nghĩ rằng vẫn nên gây phiền phức cho khác thì hơn.
Nói xong chuyện phiếm, Triệu Hồng liền bắt đầu phân chia đồ vật. Ngoài vải vóc mà Chu Hạnh Hoa nhờ nàng mua hộ, Triệu Hồng còn cho Chu Hạnh Hoa sáu cân bông.
“Thứ đắt lắm, nhà ngươi con cái đông đúc, để dành mùa đông áo bông, chăn bông dày một chút cũng ấm áp.” Chu Hạnh Hoa vội vàng từ chối.
“Cái cho ngươi. Ta cùng khuê nữ và tiểu tử nhà ngươi hợp tác ăn, đây là đồng phục lao động mùa đông cho chúng nó . Nếu mặc đủ ấm áp thì chúng nó ăn ? Lại còn bà bà và trượng phu nhà ngươi, cũng thêm áo khoác bông. Nếu họ chăm sóc thì chẳng đây uổng công bận rộn bấy lâu ?” Triệu Hồng một cách thể nghi ngờ.
Nghe , Chu Hạnh Hoa dụi mắt, : “Không thêm lời nào nữa, ngươi chỉ là giúp một tay, ân tình đều ghi nhớ trong lòng. Chỉ cần còn một thở, nhà họ Chu sẽ theo ngươi mà . Ai dám đối xử tệ với ngươi thì cứ chờ đ.á.n.h gãy chân !”
Chu Hạnh Hoa ôm đồ chuẩn về, còn trả tiền mua vải cho Triệu Hồng nữa.
“Đừng vội về, còn việc nhờ ngươi giúp. chúng rõ , sẽ trả tiền công. Nếu ngươi nhận thì giúp tìm khác .” Triệu Hồng .
“Chuyện gì thì ngươi cứ , hai còn cần khách sáo như ?” Chu Hạnh Hoa vội .
Triệu Hồng chỉ một đống bông và vải vóc, xòe tay : “Ta thật thời gian nhiều việc kim chỉ , những thứ phiền ngươi . Ngoài , còn tiểu tử nhà ngươi giúp thêu một món đồ, tiền công tính theo giá ở tiệm vải.”
“Nương, con học thêu thùa nhiều năm như , nương việc thêu thì tìm con là , gọi ngoài gì!” Triệu Linh Tú tiền công, vội vàng kêu lên.