Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 24: Bịt Miệng Lão Gia Hoả
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:09
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẫu thể như ? Con mua một mảnh vải hoa mà cũng tiếc, ngược sẵn lòng mua đồ cho cái đồ chổi liên quan ! Người sợ ca ca và con đều lạnh lòng ?” Triệu Linh Tú vặn khăn tay, quên mất chuyện đó lão nương chỗ ở, nàng sợ liên lụy nên tránh mặt gặp.
Mèo con Kute
“Ca ca ngươi đuổi khỏi nhà, bạc trong tay cũng đều mẫu lấy , mẫu quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ với chúng .” Lý Vân Quyển nghiêng mặt lau lệ, với Triệu Linh Tú: “Nói mấy lời gì? Mẫu ưa , vẫn nên , kẻo trông thấy mắng vì qua với đó.”
Lý Vân Quyển cầm khăn tay ấn khóe mắt, cúi đầu nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Triệu Linh Tú, nhưng ẩn ở góc chéo đối diện lén lút trộm.
Triệu Hồng hề Lý Vân Quyển kích động Triệu Linh Tú đến gây rắc rối cho nàng, cuối cùng vẫn quyết định mua cho Cẩu Thặng hai bộ quần áo mới, nàng cũng sắm cho hai bộ, đều là vải bông mịn, mặc thoải mái mà phô trương.
khi thanh toán, Triệu Hồng đưa bạc vụn qua, tay cầm túi tiền liền trống rỗng.
Chưa kịp để Triệu Hồng gọi bắt kẻ trộm, nàng thấy Triệu Linh Tú giận dữ quát lên: “Mẫu , thể nhẫn tâm như ? Bạc đoạt từ tay tẩu tử, màng sống c.h.ế.t của con cháu, mua đồ cho cái đồ chổi , sợ ca ca và con đều lạnh lòng ?”
Triệu Hồng quên mất đứa nữ nhi tiện nghi , ngờ gặp ở đây.
Mặc dù hiện tại thường xuyên ở trấn, nhưng Triệu Hồng đang ý định phát triển sự nghiệp, vẫn giữ gìn danh tiếng, lúc những trong tiệm vải đều đang chỉ trỏ nàng, Triệu Hồng tuyệt đối thể vô cớ mang tiếng là phân rõ trái còn độc ác.
Giật túi tiền, Triệu Hồng Triệu Linh Tú đang gặp vận rủi, vận thế của đứa nữ nhi tiện nghi cũng chẳng , đáng tiếc nàng lười nhắc nhở, vì loại mà tiêu hao vận thế của thì đáng.
“Cẩu Thặng, ngươi cầm đồ ở cửa đợi đường cô, bịt tai , lời.” Triệu Hồng vỗ vai Cẩu Thặng, y ở trong khó chịu.
“Đường cô…” Cẩu Thặng đau lòng Triệu Hồng, hiểu đường cô như mà con cái nàng luôn lớn tiếng quát mắng nàng, bọn họ đau lòng đường cô vất vả ?
“Ngoan, chúng về nhà còn tiệc đó, thể chậm trễ quá lâu.” Triệu Hồng nhẹ nhàng đẩy Cẩu Thặng một cái, tiễn y khỏi tiệm vải, đợi khi Triệu Linh Tú với vẻ mặt tức giận, nàng lập tức lạnh mặt.
“Mẫu , con mới là nữ nhi ruột của mà, thể đối xử với một ngoài còn hơn đối với con chứ?” Triệu Linh Tú tức đến dậm chân, càng sợ Triệu Hồng sẽ giao tài sản cho ngoài.
“Triệu Linh Tú, khi ca ca ngươi mang hết gia tài lấy lòng tiện nhân Lý Vân Quyển, còn bán cả căn nhà cha để cho sòng bạc, Triệu Hồng coi như từng sinh kẻ nghiệt chướng đó!”
“Khi vô gia cư sống trong căn nhà tranh, dựa sự giúp đỡ của dân làng mà vẫn còn nghĩ đến ngươi, nhưng ngươi giả bệnh từ chối gặp, lúc đó cũng coi như từng sinh nuôi nấng cái đồ vong ân bội nghĩa như ngươi. Sau ngươi gả chồng, sẽ chuẩn của hồi môn cho ngươi theo quy củ của làng, ngoài cần nhớ đến tình mẫu tử, cũng đừng gặp nữa.”
Triệu Hồng dứt khoát rõ ràng, còn việc ảnh hưởng đến danh tiếng của Triệu Linh Tú , đó đều là do Triệu Linh Tú tự tìm lấy.
“Mẫu , thể như ? Con giả bệnh!” Triệu Linh Tú ánh mắt bất định .
Triệu Hồng lười chuyện với đứa nữ nhi tiện nghi, kiên nhẫn : “Thôi , ngươi liên lạc với Lý Vân Quyển, cũng cản. danh tiếng của nàng thối nát khắp nơi , ngươi nhất nên hỏi thăm một chút, đừng để liên lụy mà gả , sẽ bận tâm đến chuyện hôn sự của ngươi .”
“Mẫu , là ý gì? Tẩu tử nàng là một như , cứ nhất định nàng chứ?” Triệu Linh Tú kéo Triệu Hồng đang rời , sốt ruột hỏi.
“Phải đó, nàng Lý Vân Quyển là gì. Một mặt lừa gạt chồng cũ trộm hết gia sản cho nàng tiêu xài, một mặt giữa ban ngày ban mặt tư thông với tình nhân trong nhà, chuyện hai thôn đều tận mắt chứng kiến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-24-bit-mieng-lao-gia-hoa.html.]
“Ha, cũng chỉ các ngươi cái đồ ngu xuẩn não, mới nàng lừa gạt xoay như chong chóng. Mau buông tay, đừng lỡ việc chính của , ngươi thêm một cái, hối hận khi sinh ngươi cho mang theo não, đồ ngu xuẩn tin đẻ thiên vị ngoài!”
Đẩy Triệu Linh Tú , Triệu Hồng sải bước khỏi tiệm vải, một tay xách đồ, một tay kéo Cẩu Thặng rời , để mặc Triệu Linh Tú ở trong tiệm vải chỉ trỏ.
Tục ngữ câu lời ý, khách trong tiệm tuy quen gia đình , nhưng cũng điều bất thường.
Những lời Triệu Hồng là thật giả khó để xác minh, nhưng Triệu Linh Tú tiệm lớn tiếng quát mắng đẻ là bất hiếu, ngược câu cuối cùng của Triệu Hồng vô cùng thực tế.
“Trông thì vẻ lanh lợi đấy, não chứ? Lời nàng , ca ca và tẩu tử là một nhà , nàng tin ruột , thật đúng là tâm.”
“Chẳng , nếu là , những đứa con như cũng dám nhận, sớm muộn gì cũng tức chết!”
Triệu Linh Tú chịu nổi những lời đàm tiếu , càng sợ nhận nàng ở xưởng thêu nào đó giữ chén cơm, vội vàng che mặt chạy khỏi tiệm vải.
Nói về Triệu Hồng vốn định thăm Thẩm lão gia, giờ cũng còn tâm trạng, dứt khoát thuê xe bò trở về thôn.
Nửa xe bò đồ đạc chuyển nhà, Triệu Hồng liền cùng Chu Hạnh Hoa bận rộn dọn một bàn thức ăn, sai Cẩu Thặng mời thôn trưởng và phu nhân qua ăn cơm.
Trong nhà đàn ông, Chu Đại Sinh chân cẳng cũng tiện , liền bày một bàn ở nhà họ Chu, để thôn trưởng và Chu Đại Sinh ăn uống thỏa thích, còn các bà thì ăn uống ở nhà Triệu gia.
“Triệu Hồng , ngươi thật sự định nhận nuôi thằng bé Cẩu Thặng ?” Đợi lũ trẻ ăn no xuống bàn, Thẩm thị lúc mới mượn vài phần men rượu hỏi.
Triệu Hồng hiểu đây là ý của Triệu Phú Quý, liền đáp: “Cũng hẳn là nhận nuôi, con cái giờ đều thể trông cậy , thằng bé Cẩu Thặng cũng đáng thương, là huyết mạch của Triệu gia chúng , chỉ là cho nó một bữa ăn thôi, nếu trông cậy cũng , mua hai bà già cũng thể tự sống qua ngày.”
“Sao thể ? Ngươi nghĩ khi ngươi mất ai sẽ dọn dẹp mộ phần cho ngươi , hương hỏa của cha ngươi thể đứt đoạn !” Thẩm thị sốt ruột .
“Gia đình Cẩu Thặng cũng chỉ còn một nó là dòng dõi duy nhất, nếu đem nó cho con nuôi thì dòng dõi nhà nó chẳng cũng đứt hương hỏa ? Đường tẩu vì mà , trong lòng đều hiểu, nhưng thể tổn hại âm đức của cha . Nếu Cẩu Thặng nhớ ơn nuôi nấng, khi cưới vợ sinh con thì cho một đứa nhi tử cháu cho , cũng coi như vẹn cả đôi đường .” Triệu Hồng .
Là một hiện đại, Triệu Hồng coi trọng tình nghĩa hương hỏa, còn chẳng thiện với môi trường nữa chứ.
ở thời cổ đại, Triệu Hồng vẫn chuyện theo tư duy của thời đại , cũng là để khỏi nào đó khuyên nhủ nàng, hoặc là nảy sinh ý đồ kế thừa gia nghiệp của nàng.
Đây coi như là lợi ích của việc nhận nuôi Cẩu Thặng, dù Cẩu Thặng cũng là con cháu Triệu gia, đủ để bịt miệng những lão già trong tộc.
Nghe , Thẩm thị cũng tiện thêm gì nữa, ngược Chu Hạnh Hoa mở miệng, cuối cùng chỉ là nâng chén rượu : “Hôm nay là ngày lành Triệu Hồng dọn nhà mới, chúng mấy chuyện nữa, nào, uống một chén, cùng chia sẻ niềm vui.”
Không nhắc đến Triệu Hồng bên ăn uống vui vẻ, Lâm Nguyên khi tiêu sạch chút bạc cuối cùng, say khướt đến nhà Lý Vân Quyển, "thùng thùng" đập mạnh cánh cửa đang cài chốt bên trong.
“Lý Vân Quyển, ngươi mau mở cửa cho lão tử!”