Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 21: Ngươi đừng hối hận
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:06
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy đứa nhi tử thấy lớn đến, sợ hãi tản bỏ chạy, Triệu Hồng vội vàng đẩy cửa sân kiểm tra vết thương của đứa bé.
Mèo con Kute
May mà chỉ là vết thương ngoài da, nhưng đứa bé trai là một kẻ khổ, cả nhà lượt qua đời, hai năm nay chỉ dựa cơm trăm nhà mà lớn, đến cả đại danh cũng , tính theo vai vế thì gọi nguyên chủ một tiếng đường cô.
“Cẩu Thặng, con thấy đường cô ? Đừng ngủ nha, cô đưa con về nhà bôi thuốc, cầm m.á.u là sẽ .”
Khi hai tay chạm Cẩu Thặng gầy như que củi, Triệu Hồng đột nhiên phát hiện chỉ thể cảm nhận vận khí của đứa bé , mà còn thể cảm nhận ý chí cầu sinh của nó!
“Thảo nào vận khí thanh vân, nếu đổi khác gặp con, e rằng con đường thanh vân cũng những khúc khuỷu nhỏ chặn , cứ xem như chúng là cứu rỗi lẫn .”
Triệu Hồng khẽ thì thầm một câu, ôm Cẩu Thặng vội vàng về phía nhà tranh. Trên đường gặp dân làng thấy cảnh đều tránh mặt, bất kể vết thương của Cẩu Thặng là do mà , họ đều dám dính líu.
Đứa bé cha , trong làng thể cho miếng cơm ăn là lòng lắm , cái năm tháng nhà nào cũng thắt lưng buộc bụng mà sống.
“Tránh !”
Về đến nhà tranh, thấy Lâm Nguyên vẫn giường giả chết, Triệu Hồng tức giận giơ chân đạp tới, lớn tiếng : “Đi xách một thùng nước, đến nhà thôn trưởng một tiếng, Cẩu Thặng lũ trẻ trong làng đập vỡ đầu , hỏi ông xem nên gì.”
“Nương quan tâm đến con nhà khác, còn con ruột cháu ruột của nương thì chẳng thấy nương bận tâm thế .” Lâm Nguyên nhạo.
“Ngươi cha mà còn chẳng quản sống c.h.ế.t của chúng, quản thì cũng ngươi coi là ch.ó bắt chuột lắm chuyện, bao nhiêu năm nay mà còn chẳng học bài học gì thì sống uổng phí .”
Đặt Cẩu Thặng xuống, Triệu Hồng lạnh lùng Lâm Nguyên, kinh ngạc cảm nhận vận khí của Lâm Nguyên đổi.
Không chỉ đào hoa càng vượng, mà vận rủi cũng càng mạnh mẽ hơn, chỉ là vận khí đan xen, khiến Triệu Hồng nhất thời rõ vận khí của sẽ về .
bước đầu tiên của kế hoạch báo thù bắt đầu, Triệu Hồng ép Lâm Nguyên tiến thêm một bước, liền chút lưu tình : “Ngươi sống vô dụng, cũng chỉ dám càn mặt lão nương, nghĩ trông cậy ngươi để dưỡng lão tống chung đúng ? Hôm nay cũng rõ ràng với ngươi, cho ngươi cưới vợ sinh con, tròn nghĩa vụ của một .
“Đường về , chính ngươi mà , cùng lắm thì lão nương bỏ bạc mua hai hạ nhân hầu hạ. Con cái của thì tự nuôi nấng, đừng tưởng lão nương đây là thiện đường. Cẩu Thặng là huyết mạch Triệu gia chúng , còn ngươi và con cái của ngươi đều mang họ Lâm, ngươi dẫu tìm bao bọc, cũng nên tìm họ Lâm .”
“…” Lâm Nguyên đờ đẫn, một Triệu Hồng , duy chỉ mới tin.
Vợ mang theo con cái, cầm bạc đưa mà theo đàn ông khác, còn cho khắp nơi đều . Giờ đây đến cả lão nương cũng nhận nữa, Lâm Nguyên còn gì?
“Người cố ý chuyện ầm ĩ đến , chính là mất mặt, đuổi ?”
“Người là ruột của , năm xưa khi phân nhà tách hộ với cha, chính nhất quyết giữ . Ta vô dụng cũng là do dạy con đúng cách!”
Lâm Nguyên điên cuồng gào thét Triệu Hồng, ánh mắt phẫn nộ nhưng khó che giấu vẻ hoảng loạn.
như lời Triệu Hồng , Lâm Nguyên cho rằng dù gì, mẫu ruột cũng sẽ bỏ rơi , bởi mới dám càn. vì hiện thực tàn nhẫn đến thế?
Bên cha ruột mấy năm mới qua một , căn bản chẳng tình nghĩa gì đáng kể, còn thứ do di nương sinh , đến đó ngay cả một gian nhà cũng .
Triệu Hồng lấy tay quệt nước bọt mặt, ghét bỏ lau vạt áo, khẩy : “Lão nương mà ngươi sẽ di truyền tính ích kỷ của cha ngươi, thà rằng uổng công sinh cái loại bạch nhãn lang như ngươi, cũng quyết phí công sức nuôi ngươi khôn lớn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-21-nguoi-dung-hoi-han.html.]
“Là ép Lý Vân Quyển ban ngày ban mặt chuyện đó với đàn ông khác ? Là ép ngươi để Lý Vân Quyển mang hai đứa con ? Là ép ngươi trộm tài sản trong nhà cho Lý Vân Quyển, là ép ngươi đến sòng bạc vay nặng lãi?”
“Người đó, thừa nhận sai thật khó. Ngươi cứ nhất định là sai cũng , những năm cũng mệt mỏi lắm , từ nay về chúng đoạn tuyệt tình mẫu tử, gây phiền phức cho ngươi, ngươi cũng đừng đến thêm phiền cho . Hảo tẩu bất tống!”
Chỉ tay cửa lớn, Triệu Hồng tìm d.ư.ợ.c liệu, tiên chữa vết thương cho Cẩu Thặng mới là việc quan trọng.
Lâm Nguyên phớt lờ, hai tay nắm chặt, tiếng Cẩu Thặng nuốt nước miếng, chợt tức giận đá văng vò rượu ngoài cửa, lảo đảo chạy đến cửa gọi lớn Triệu Hồng đang bận rộn: “Người đừng mà hối hận!”
Tay đang chọn d.ư.ợ.c liệu khựng , tiếng bước chân Lâm Nguyên xa dần, Triệu Hồng thì thầm: “Ta ruột của ngươi, tống ngươi đại lao là nể tình lòng yêu con tha thiết của nguyên chủ , chỉ mong còn qua .”
Nhân lúc ai, Triệu Hồng bếp lấy một chậu nước sạch từ gian , lấy thêm bông cồn và t.h.u.ố.c trị ngoại thương, đó mới nhà xử lý vết thương cho Cẩu Thặng.
Một đứa trẻ mới mấy tuổi đầu, lẽ là lúc nghịch ngợm nhất, nhưng ánh mắt Cẩu Thặng vô hồn. Khi sạch vết thương, bé c.ắ.n nát môi cũng kêu một tiếng, sự nhẫn nhịn khiến Triệu Hồng tán thưởng xót xa.
“Đau thì kêu lên, trẻ con mới sữa mà ăn. Ngươi cứ nhẫn nhịn thế thì ai mà ngươi bắt nạt?” Sau khi băng bó xong vết thương cho Cẩu Thặng, Triệu Hồng mới mở miệng .
“ cha , cũng ai dỗ . Nếu mách, sẽ chịu đói, mẫu khi dặn, dù khổ thế nào cũng sống.” Cẩu Thặng rũ mắt, nước mắt ướt hàng mi nhưng vẫn cố chấp rơi xuống.
“Trùng hợp , đường cô cũng chỉ một , là chúng cùng bầu bạn nhé? Sau gặp chuyện, ngươi dỗ dành đường cô, đường cô dỗ dành ngươi, vẻ đó.” Triệu Hồng động lòng trắc ẩn, nhưng cũng thiếu những cân nhắc thực tế.
Trong thời , nữ nhi thể thừa kế gia nghiệp, nhưng những nhà tuyệt tự con cái, kết cục thường mấy , dù thì cũng ít nhăm nhe tài sản.
Cũng như những già sống trong viện dưỡng lão ở kiếp , con cái thường xuyên thăm nom, thế nào cũng sẽ coi thường.
Cẩu Thặng đột ngẩng đầu Triệu Hồng, thấy nàng mỉm , cũng tự chủ mà hé một nụ .
Chỉ trong tích tắc, Cẩu Thặng buồn bã lắc đầu, “Đường cô thương Cẩu Thặng, Cẩu Thặng sẽ ghi nhớ cái của đường cô. Cẩu Thặng còn quá nhỏ, bao nhiêu việc, chỉ là kẻ ăn bám thôi. Đường cô dù đang giận con cháu , nhưng họ vẫn là một nhà.”
Triệu Hồng ngạc nhiên khi Cẩu Thặng thể nghĩ nhiều đến , sự lý trí như thế trải qua bao nhiêu khổ cực mới thể hình thành?
Vuốt vuốt đỉnh đầu Cẩu Thặng, nghĩ đến nguồn gốc cái tên của bé, mũi Triệu Hồng cay cay.
Con cái nhà gọi là Cẩu Thặng, là vì tên hèn dễ nuôi, nhưng cái tên Cẩu Thặng là vì bé khi thành cô nhi tranh thức ăn với ch.ó mà sống.
Đây cũng là lý do bọn trẻ trong làng thường bắt nạt Cẩu Thặng, cho rằng bé là điềm gở, là kẻ thấp hèn.
“Cẩu Thặng cần lo nghĩ nhiều như , ngươi chỉ cần nghĩ sống cùng đường cô . Nếu ngươi đồng ý, đường cô sẽ với thôn trưởng một tiếng, ngươi vẫn là nhi tử của cha ngươi, đường cô sẽ ép ngươi quá kế danh nghĩa của , để chi của các ngươi đứt đoạn hương hỏa.”
Vỗ vỗ vai tiểu gia hỏa, Triệu Hồng : “Không cần vội vàng đưa quyết định, vết thương của ngươi dưỡng vài ngày mới khỏi, đường cô mua nhà cũng bận rộn chuyển nhà. Ngươi cứ chợp mắt một lát, đường cô nấu cơm.”
Nghĩ đến việc chuyển nhà, nụ mặt Triệu Hồng càng thể nào dứt , dù đổ nát đến thì đó cũng là tài sản chỉ thuộc về Triệu Hồng , ai cũng đừng hòng nhăm nhe!
Thế nhưng Triệu Hồng nấu xong cháo trắng và trứng gà, còn kịp ăn xong, kế mẫu Cúc Hoa dẫn cả nhà đến gây rối.
“Lâm Nguyên ? Bảo lão nương đây! Chiếm tiện nghi nhà Cúc Hoa xong là phủi tay , cửa !”