Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 20: Một ngày xem hai màn kịch trực tiếp
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:05
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Vân Quyển sợ hãi nép về phía , nhưng vì giấu vẻ mặt căm hờn, nàng vô thức run rẩy hỏi: “Vì ?”
“Ngươi tính kế Lâm Nguyên vét sạch gia sản Triệu gia, là vì sớm dan díu với Thẩm Văn đúng ? khi hòa ly ngươi cứ nhất quyết đòi hai đứa trẻ, điều đó cho thấy Thẩm Văn hoặc là gia đạo sa sút, hoặc là đuổi khỏi Thẩm gia, dựa ngươi nuôi sống.”
Phân tích theo những chuyện thị phi thế gian xem ở kiếp , thấy sắc mặt Lý Vân Quyển d.a.o động nhỏ, Triệu Hồng liếc Thẩm Văn mí mắt khẽ động, đoán tỉnh.
Nàng mới cố ý : “Bây giờ ngươi còn bạc, còn dẫn theo hai cái của nợ, thì cũng chỉ còn cái khuôn mặt còn thể . Ngươi xem Thẩm Văn sẽ bỏ ngươi mà , là thà để ngươi bán , kiếm bạc cho tiêu xài đây?”
“Ngươi bậy! Văn ca và hai bên tình nguyện, sẽ cưới hỏi đàng hoàng, tuyệt đối sẽ … A!”
Lý Vân Quyển còn hết lời, Triệu Hồng túm lấy chăn mạnh mẽ giật một cái, nhấc tấm vải che của hai lên.
Kéo chăn sang một bên, Triệu Hồng lớn tiếng : “Dân làng đều chuyện cũ của Triệu gia và nữ nhân , những lời dư thừa Triệu Hồng cũng thêm nữa. Từ giờ trở , hễ gặp tiện nhân một sẽ đ.á.n.h một . Còn dân làng thể dung thứ cho nữ nhân như , thật sự là lòng rộng lượng, khiến bội phục!”
Kéo tấm chăn ngoài cổng lớn, Triệu Hồng như con gà trống chiến thắng, ngẩng cao đầu sải bước rời . Nàng nhanh chóng về nhà đếm bạc, mua ít hạt dưa chờ xem kịch tiếp theo của Lý Vân Quyển.
Thế nhưng khi về đến nhà, Triệu Hồng thấy Lâm Nguyên say bí tỉ, đang ôm lấy Cúc Hoa y phục xộc xệch mà sờ loạn, còn ở chiếc giường gỗ duy nhất của nàng.
Bị tức đến nỗi châm lửa đốt luôn căn nhà tranh, một ngày xem hai màn kịch trực tiếp, thật chướng mắt!
“Lâm Nguyên!”
“Đồ vô dụng, ngươi uống c.h.ế.t quách , c.h.ế.t thì cũng c.h.ế.t ở ngoài đường , đừng c.h.ế.t trong nhà của lão nương, xui xẻo!” Triệu Hồng chán ghét mắng mỏ, chiếc giường nàng sẽ dùng nữa.
Một cước đá văng vò rượu đổ đất, loảng xoảng một tiếng vò rượu vỡ nát, chút rượu còn vương vãi đất, khiến trong căn nhà tranh bốn phía lộng gió càng nồng nặc mùi rượu.
Cúc Hoa đang Lâm Nguyên ôm trong lòng vội vàng kéo vạt áo đang rộng mở, mặt đỏ bừng đẩy Lâm Nguyên đang say, căn bản dám Triệu Hồng.
“Chát!”
“Cút , đừng phiền !” Lâm Nguyên vung tay, vặn đ.á.n.h mặt Cúc Hoa, tiếng bốp chát giòn giã tựa như thời gian ngưng đọng, ngoài tiếng thở còn thấy bất kỳ âm thanh nào khác. Hắn kéo Cúc Hoa ấn xuống , dường như tiếp tục.
“Nguyên ca, Thẩm về , cầu xin đừng…” Cúc Hoa xô đẩy Lâm Nguyên, sốt ruột đến rơi nước mắt, dáng vẻ yếu ớt hệt như một nạn nhân.
Triệu Hồng lạnh lùng cảnh , thầm mừng vì ai cùng nàng, nếu thì c.h.ế.t tiệt, nàng sẽ dọn dẹp mớ hỗn độn cho Lâm Nguyên chỉ vì cái danh nghĩa danh nghĩa .
Tiến lên tóm lấy mái tóc dài của Lâm Nguyên, Triệu Hồng nghiến răng kéo xuống đất, xoay nhà bếp xách thùng nước, xối ồ ạt lên đầu Lâm Nguyên.
“Hừ, bạc lấy về ? Lần lòng ngươi chứ.” Thấy Triệu Hồng giận dữ đùng đùng, Lâm Nguyên nhạo.
“Nhìn cái bộ dạng vô dụng của ngươi kìa, trách gì Lý Vân Quyển thà chịu thiệt mà dính lấy Thẩm Văn cái đồ phế vật cũng thèm ngươi!”
Triệu Hồng mắng Lâm Nguyên một câu, xoay với Cúc Hoa: “Nếu còn giữ thể diện thì mặc quần áo coi như chuyện gì xảy , say đến mức dù ăn sạch sành sanh ngươi cũng chẳng còn sức . Cúc Hoa, ngươi ngay cả một bao lương thực cũng vác , đừng với là ngươi đẩy nổi tên yếu đuối như Lâm Nguyên đó.”
Bị vạch trần tâm tư, Cúc Hoa cúi gằm mặt, trong mắt tràn ngập hận ý, nhưng ủy khuất : Thẩm coi thường , đều . Lâm Nguyên ca … Thẩm nhất định ép c.h.ế.t ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-20-mot-ngay-xem-hai-man-kich-truc-tiep.html.]
Triệu Hồng chán ghét ngoài cửa, hai cứ thêm một cái là nàng xung động đ.á.n.h , nhưng bạc lấy tống tiền sạch.
“Ta ép ngươi lòng Lâm Nguyên ? Cúc Hoa, cũng thẳng với ngươi, hôm nay nếu ngươi là nạn nhân, sẽ ấn đầu Lâm Nguyên bắt tám kiệu lớn rước nàng về nhà.”
“Bây giờ các ngươi tất cả cút ngoài cho , các ngươi phu thê cũng , là cứ dây dưa rõ ràng với cũng mặc, đều liên quan đến Triệu Hồng nữa, tuổi cao ngày nào cũng dọn dẹp mớ hỗn độn cho thứ bùn lầy trát lên tường !”
Triệu Hồng xong liền sân sắp xếp d.ư.ợ.c liệu, lười biếng dây dưa chuyện giữa hai nữa.
“Nàng cũng đấy, nương chỉ hận đứa nhi tử như , nàng theo thì đừng mong ngày tháng , nàng còn nguyện ý dính lấy ?” Trong phòng truyền tiếng nhạo của Lâm Nguyên.
Mèo con Kute
Cúc Hoa thút thít , gì đó Triệu Hồng căn bản thấy, chỉ thấy lòng phiền não.
Nhìn cái sân nhỏ đổ nát , dù dọn dẹp cũng tránh khỏi cảnh hoang tàn đập mắt, bây giờ càng còn sự yên tĩnh đó nữa.
Nghĩ đến đây, Triệu Hồng nhanh chóng bước về phía nhà Triệu Phú Quý.
Vừa bước cửa, nàng liền đối mặt với khuôn mặt thôi của Thẩm thị, Triệu Hồng bà hỏi chuyện xảy hôm nay, nhưng nàng lúc nhắc tới, tránh việc nghĩ đến cặp uyên ương dã ngoài nhà tranh.
“Đường ca, nhớ cái sân nhỏ bên cạnh nhà Chu gia bán, mua , cho một tờ khế ước .” Triệu Hồng nhanh chóng bước nhà, thấy Triệu Phú Quý liền thẳng ý định.
“Căn nhà đó e rằng ở quá hai năm, nàng chi bằng thêm năm lượng bạc mua căn nhà cũ, ba năm năm đều cần tu sửa.” Triệu Phú Quý đề nghị.
Cái sân nhỏ bên cạnh nhà Chu gia là do họ khác trong làng xây, nhưng cả nhà chuyển đến trấn sống, sớm giao khế đất cho thôn trưởng nhờ ông bán hộ, nhưng bao nhiêu năm nay bán , nhà cửa cũng tu sửa, chống đỡ vài năm còn ở cuối làng.
Còn cái sân nhỏ ban đầu của Triệu Hồng, sòng bạc khi thu lấy cũng bán , nếu yêu cầu thanh toán một mười lăm lượng, thì sớm mua , ít mái nhà còn ngói đó thôi?
“Ta chỉ sống yên tĩnh một chút, hơn nữa bên cạnh cũng ai xây nhà, mua thêm năm lượng bạc tiền đất thổ cư, phơi t.h.u.ố.c cũng tiện.” Triệu Hồng lý do của , đưa mười bảy lượng bạc cho Triệu Phú Quý, : “Đường ca cho một cái hồng khế, bạc dư Đường ca hãy mời việc uống .”
Thấy Triệu Hồng dự định, Triệu Phú Quý cũng khuyên nữa, nhận bạc hỏi: “Triệu Hồng , chuyện của Lý Vân Quyển tuy tù, dìm lồng heo, nhưng danh tiếng của nàng hủy hoại , hai đứa trẻ theo nàng cũng ngẩng mặt lên , nàng ý định gì ?”
Triệu Hồng nhíu mày, nàng nguyên chủ nên tự nhiên cái gọi là tình ruột thịt, nhưng nhắc đến hai đứa trẻ, Triệu Hồng trong lòng khó tránh khỏi chút thoải mái, khi thừa hưởng ký ức của nguyên chủ thì tự nhiên cũng thừa hưởng một phần cảm xúc.
Hít sâu một , nén cảm xúc của nguyên chủ xuống, Triệu Hồng khổ : “Ngày cái đồ nghiệt chướng Lâm Nguyên ký văn tự , đòi bọn trẻ thì cũng nên là tự , nếu mà đòi bọn trẻ về, cái đồ khốn nạn đó còn chẳng sẽ mà giày vò nữa.”
“Huống hồ Lý Vân Quyển cũng là kẻ khó đối phó, ai nàng như đỉa đói bu ? Đường ca, tuổi cao , thực sự chịu nổi sự giày vò nữa, chỉ sống yên cho đến khi chết!”
Thấy Triệu Hồng , lời đến miệng Triệu Phú Quý cũng nuốt . Hắn vốn lòng dòng m.á.u Triệu gia đứt đoạn, cũng Triệu Hồng về già chỗ trông cậy.
nỗi lo của Triệu Hồng lý, chỉ thể than thở rằng cô đường tỉnh ngộ quá muộn .
Nhận khế ước do thôn trưởng , Triệu Hồng lấy cớ là nhét tay áo ném gian, đó liền nghĩ đến việc về nhà chuyển đồ.
Thế nhưng khi ngang qua căn nhà cũ, nàng thấy một đám trẻ con đang bắt nạt một đứa bé, thấy đứa bé trán chảy máu, Triệu Hồng vội vàng lớn tiếng : “Mau dừng tay, các ngươi gây án mạng ?”