Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 173: Tình Nghĩa Cuối Cùng

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu Hồng thờ ơ : “Đó là chuyện của nàng , liên quan gì đến chúng ?”

 

Triệu Linh Tú “ồ” một tiếng, lầm bầm : “Người đoản mệnh, kẻ tai họa lưu truyền ngàn năm. nàng đến gây phiền phức cho chúng thì cứ coi như nàng c.h.ế.t , dù ầm ĩ là .”

 

Hai con hiếm khi cùng suy nghĩ, Triệu Hồng thì lười chẳng đưa bất kỳ ý kiến nào về chuyện nữa, nàng vốn dĩ nhắc đến Lý Vân Quyển.

 

Vả hợp tác với Trịnh gia, bên xưởng đẩy mạnh sản xuất, vấn đề chính là một xưởng đủ dùng nữa, để hai bên ăn lẫn lộn thì nhất nên xây thêm một xưởng khác, chuyện cũng vội, đến mùa xuân cũng thể động thổ .

 

Điều Triệu Hồng quan tâm là khi nào Hàn thể về, nàng cần một chỗ dựa vững chắc.

 

Hàn đợi , Triệu Hồng đợi d.ư.ợ.c liệu thương nhân lớn nhất ở phủ thành, Chu Đại Hữu.

 

Chỉ cái tên , dường như là một nông dân chất phác, nhưng Chu Đại Hữu quả thực là d.ư.ợ.c liệu thương nhân lớn nhất phủ thành, Triệu Hồng đây từng Thẩm gia qua.

 

Chẳng qua đây Triệu Hồng vội vàng ăn lớn, cho nên cũng mượn mối quan hệ của Thẩm gia, tự nhiên cũng điều tra chuyện của Chu Đại Hữu.

 

đột ngột đến cửa tìm kiếm hợp tác, Triệu Hồng vẫn thận trọng, vội vàng đàm phán thành công ngay lập tức.

 

Phàm những thứ liên quan đến việc ăn uống, đều cẩn trọng, lợi nhuận tuy là điều quan trọng cần xem xét, nhưng nhân phẩm của đối phương đáng tin cũng vô cùng quan trọng.

 

Tuy nhiên, ngành d.ư.ợ.c liệu quy tắc riêng, chủ yếu là do sự độc quyền quá lớn, Triệu Hồng nếu phát triển ngành dưỡng sinh bên ngoài, hoặc là Chu Đại Hữu trung gian, hoặc là phá vỡ những quy tắc cố hữu , hoặc là thế Chu Đại Hữu.

 

Mèo con Kute

Đương nhiên, nếu thể trở thành hoàng thương, thì thể bỏ qua những quy tắc cố hữu , chỉ là trở thành hoàng thương dễ, Triệu Hồng bản lĩnh là , ít nhất đưa đồ đến bên hoàng gia mới .

 

“Triệu phu nhân là tin năng lực của Chu mỗ ?”

 

Chu Đại Hữu thứ hai đến cửa, vẫn thể hiện thành ý, cũng hề bất kỳ sự bất mãn nào câu trả lời rõ ràng của Triệu Hồng.

 

“Chu lão gia là d.ư.ợ.c liệu thương nhân một ở phủ , đương nhiên là đáng tin .” Triệu Hồng một động tác mời uống , giả vờ thở dài : “Chỉ là một phụ nhân yếu mềm, hiện tại bản lĩnh sản xuất lượng dưỡng sinh nhiều đến . Mà dưỡng sinh rốt cuộc cũng liên quan đến d.ư.ợ.c liệu, cũng dám mượn tay khác, sợ sẽ hỏng hiệu quả, cũng sợ phương t.h.u.ố.c lộ ngoài.”

 

Sắc mặt Chu Đại Hữu một thoáng khó coi, nhưng giọng điệu vẫn khá ôn hòa hỏi: “Triệu phu nhân đây là vẫn còn điều gì e ngại ?”

 

“Không thể là e ngại, chỉ thể lượng sức mà . Khác với nghiệp lớn của Chu lão gia, điều chẳng qua là nuôi sống mấy đứa trẻ, một phụ nhân cuối cùng cũng dám lớn đến , sợ khác đỏ mắt mà thôi.” Triệu Hồng cố ý tỏ vẻ yếu thế.

 

Trước khi tin tức từ Hàn , Triệu Hồng quyết định sẽ lớn.

 

Nói thẳng , Chu Đại Hữu thể trở thành d.ư.ợ.c liệu thương nhân một, tư ít chuyện tàn nhẫn, Triệu Hồng tin nhân phẩm của .

 

Bị Triệu Hồng từ chối thẳng thừng, Chu Đại Hữu cụp mắt xuống, thế mà lời đe dọa nào, cũng khuyên nhủ thêm, mà lặng lẽ uống chén rời .

 

Về thái độ của Chu Đại Hữu, Triệu Hồng nhíu mày, luôn cảm thấy Chu Đại Hữu để mắt tới, nên dễ dàng từ bỏ như mới .

 

Chưa đợi Chu Đại Hữu động thái, Triệu gia khách mời mà đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-173-tinh-nghia-cuoi-cung.html.]

 

Lần vẫn là lấy danh nghĩa của Trịnh gia, mà Triệu Hồng cũng vì tò mò nên cho phép Lý Hồng Quyên cửa.

 

Nhìn trang phục phụ nhân của Lý Hồng Quyên, Triệu Hồng liền hiểu , cô nương cũng tự hạ thấp .

 

Không cần Triệu Hồng hỏi, Lý Hồng Quyên liền : “Sau khi chuyện của tỷ tỷ , liền tự tiến cử thất của lão gia, mấy ngày nữa sẽ cùng lão gia xuống phía nam.”

 

Triệu Hồng gì, Lý Hồng Quyên giọng điệu bình tĩnh, khoe khoang cũng khó xử.

 

Mặc dù Triệu Hồng hiểu đối phương vì đến với những điều , nhưng đối phương thì nàng cứ , coi như là để giải khuây.

 

Thẩm cần đa tâm, chuyến đến chỉ tìm chuyện. Lần rời , bất kể sống , lẽ sẽ cơ hội nữa, cũng sẽ còn Thẩm phiền lòng.”

 

“Bất kể Thẩm tin , từng nghĩ sẽ trả thù Thẩm, oán khí, mà là rõ bản năng lực đó. Những năm qua ở Lý gia, luôn đề phòng bán , giờ đây cuối cùng thể thoát khỏi họ , trong lòng vui.”

 

Khi những lời , Lý Hồng Quyên cuối cùng cũng vài phần vẻ mặt tự giễu, nhưng nhanh trở nên thản nhiên.

 

Người còn tưởng Lý Hồng Quyên trải qua phần lớn cuộc đời mới thể thản nhiên như , sự thấu đáo phù hợp với tuổi của nàng.

 

Lý Hồng Quyên thấu đáo, nàng đang ở tuổi lấy chồng chính thất, cố chấp một tiểu dựa sủng ái mới ngày , thì hợp lý.

 

Trong lòng Triệu Hồng tuy nghĩ , nhưng cũng , bất kể Lý Hồng Quyên lựa chọn thế nào, đó đều là tự do của nàng .

 

Xét thấy Lý Hồng Quyên điều gì với nhà , Triệu Hồng liền tự giác lắng một , ý định ngắt lời.

 

Lý Hồng Quyên uống hết nửa chén , lúc mới tiếp tục : “Chuyến đến, một là để rõ lòng với Thẩm, hai là đồ tặng cho Dĩ Thanh và Dĩ Ninh. Lần Thẩm đừng lời từ chối nữa, tiểu di là thật lòng yêu quý chúng. Mặc dù hai đến là mục đích, nhưng rời sẽ gặp nữa, Thẩm cũng cần đề phòng nữa .”

 

Triệu Hồng vẫn gì, đời dài đến , ai dám đảm bảo sẽ biến cố gì?

 

Lý Hồng Quyên cũng bận tâm Triệu Hồng trả lời , mở gói đồ mang nhà , lấy hai hộp gấm.

 

Mở chiếc hộp nhỏ hơn ở , Lý Hồng Quyên : “Cái là tặng cho Dĩ Thanh, là thứ gì lành, nhưng đây là dùng tiền tự kiếm mà mua, sạch sẽ.”

 

Tiếp đó Lý Hồng Quyên mở chiếc hộp gấm phía , bên trong là một bộ trang sức bạc ròng, qua cũng quá đầy đặn, Triệu Hồng trong nhà cũng thiếu thứ .

 

“Cái là của hồi môn tặng cho Dĩ Ninh, nhưng là đồ rỗng ruột, là thứ gì quý giá. Thẩm cũng cần với hai đứa chúng về việc đến tặng đồ, đợi đến khi chúng thành thì đưa cho chúng là , cũng cần chúng nhớ ơn , dù cũng là một mối huyết thống, chút gì đó, cũng an tâm.”

 

Xoa nhẹ chiếc hộp, Lý Hồng Quyên dứt khoát đặt đồ lên mặt bàn, dậy : “Không phiền Thẩm nữa, chúng từ đây tạm biệt.”

 

“Chờ .” Nhìn đôi mắt đỏ của Lý Hồng Quyên, Triệu Hồng đột nhiên động lòng trắc ẩn, cũng là vì tình cảm cuối cùng mà nàng dành cho song sinh long phượng: “Như ngươi , chúng đời sẽ bao giờ gặp nữa, dù cơ hội gặp cũng là xa lạ. Ngươi nhớ đến song sinh long phượng một , cũng chúng nhớ đến ngươi một , coi như tròn vẹn tình nghĩa cuối cùng.”

 

Lý Hồng Quyên khó hiểu về phía Triệu Hồng, nàng còn tưởng đuổi ngoài nhất , ngờ Triệu Hồng như .

 

 

 

Loading...