Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 163: nãi nãi Có Trái Tim Thiếu Nữ
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đột nhiên nghĩ đến khả năng , tâm trạng của Triệu Hồng liền còn nữa.
Triệu Hồng lười biếng bận tâm trấn một chuyến, may mà đó rõ với Ngô Bình, mỗi ba ngày để mua sắm ít đồ mang tới, tiện thể bẩm báo một vài chuyện ở trấn, ngược cũng cần đặc biệt dặn dò.
Trong chính phòng, Hàn đương nhiên thấy động tĩnh bên ngoài, thấy mấy đứa trẻ yên lặng lên tiếng, cân nhắc một lát hỏi: "Các con nhận về nữ nhân thế nào?"
Vốn dĩ là chuyện gia đình của học trò, Hàn nên hỏi tới.
mấy đứa trẻ còn quá nhỏ, vài chuyện cần y, một , chỉ điểm.
Ví như Lâm Đức vẫn là ông nội ruột của song sinh rồng phượng , mà chẳng vẫn cứ trói buộc chúng, chỉ để mưu cầu lợi ích đó ?
"Con là tôn nữ của nãi nãi, con tin nãi nãi, mà nãi nãi qua , con cũng cận." Triệu Dĩ Ninh vô tư mở lời , quả là một tiểu nữ oa thẳng thắn.
"Tiên sinh từ huyện đến, từng qua một vài chuyện cũ của nhà ?" Triệu Dĩ Thanh đáp mà hỏi ngược .
"..." Hàn ngẩn một chút, y ý vạch trần vết sẹo của học trò, liền gật đầu, tránh lặp nữa, "Có ."
Những chuyện hoang đường như , hầu như khắp hang cùng ngõ hẻm đều đang , đương nhiên lý do gì .
Chỉ là Hàn ngờ, vô liêm sỉ , cha vô dụng bất hiếu đó, mà những đứa con là song sinh rồng phượng như thế.
"Ta và , chỉ là công cụ để bọn họ đổi lấy lợi ích. Tiểu di..." Triệu Dĩ Thanh chần chừ, suy nghĩ mới : "Bề ngoài vẻ khác bọn họ, nhưng thực chất điểm tương đồng."
Lời của Triệu Dĩ Thanh khiến Hàn hứng thú, đúng hơn là xem một học trò mới nhập môn thể điều gì.
"Dĩ Thanh nếu điều bất tiện, cần ." Hàn thể hiện sự thông cảm.
Triệu Dĩ Thanh hề Hàn hai mặt, y chắp tay : "Cũng gì thể với khác. tiểu di của từng lời ly gián giữa với nãi nãi, thậm chí nàng sẽ chúng nhất định với ai. ..."
Triệu Dĩ Thanh rốt cuộc vẫn còn nhỏ tuổi, vài chuyện y thấy kỳ lạ, nhưng nên đ.á.n.h giá thế nào là thích hợp nhất.
Mèo con Kute
Ngược Triệu Dĩ Ninh là nhanh nhất, liền tiếp lời ca ca : "tiểu di chỉ chơi với , nhưng mỗi rời khỏi nhà, đồ vật mang đều là nhiều nhất, chỉ nương cho nàng nhiều đồ, nãi nãi cũng cho, nhiều đến nỗi để cha đưa tiễn tiểu di mới mang hết nổi."
"Nếu Lý gia khác tới, nãi nãi sẽ giữ cơm , cũng cho phép chính phòng. nãi nãi luôn khen tiểu di của , nương cũng tức giận. Không chỉ ở nhà như , ở Lý gia tiểu di của cũng sống , ừm... bọn họ bao giờ mắng tiểu di của là đồ bỏ , còn tiểu di của còn tiền đồ hơn cả nương ."
Triệu Dĩ Ninh thực sự màng đến câu " nhà đừng vạch áo cho ngoài xem", hoặc lẽ nàng cho rằng Hàn ngoài, cũng thể cho rằng Lý gia liên quan gì đến bọn họ, coi là chuyện trong nhà.
"tiểu di gặp nở nụ ba phần, nhưng nụ của nàng đối với mỗi khác . Ta phân biệt ý nghĩa là gì, mãi cho đến khi trở bên cạnh nãi nãi, và tiểu di tới cửa, mới đó là nụ giả tạo, là nụ cố ý thể hiện ." Triệu Dĩ Thanh bổ sung.
" , khiến khó chịu." Triệu Dĩ Ninh tổng kết.
Hàn ngờ cặp song sinh rồng phượng nhỏ tuổi như , mà thể phân biệt những điều .
Quả nhiên, tâm tư của trẻ nhỏ là thuần khiết nhất, thể thấu sự giả dối.
"Vậy nên, các con chọn cách tránh mặt gặp?" Hàn xoa đầu hai học trò, đau lòng vì chúng nhỏ tuổi trải qua những chuyện dơ bẩn do lớn gây , nhưng vẫn hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-163-nai-nai-co-trai-tim-thieu-nu.html.]
"Đây là tránh mũi nhọn." Triệu Dĩ Ninh ngẩng đầu lên, nghiêm túc : "nãi nãi chúng vẫn còn là trẻ con, gặp chuyện giải quyết thì cứ nhờ lớn mặt. Gặp nguy hiểm mà thể đ.á.n.h trả ngay tại chỗ thì đừng nương tay, nếu đ.á.n.h thì chạy, thật sự thể thì trốn. Tóm , quân tử báo thù mười năm muộn, chúng còn lớn mà."
"..." Khóe miệng Hàn giật giật hai cái, suýt nữa giữ hình tượng uyên thâm của một phu tử, y : "nãi nãi các con đúng."
Cách giáo d.ụ.c con trẻ như , Hàn vẫn là đầu tiên thấy, tổng kết chính là "kẻ thức thời là trang tuấn kiệt".
Không đến việc lũ trẻ lớn lên báo thù đến cùng , nhưng ít nhất chúng sẽ lớn lên bình an, cũng sẽ lương thiện đến mức giới hạn.
...
Chưa kịp để Hàn nghĩ kỹ những lời giáo d.ụ.c học trò, Cẩu Thặng nhi ở bên cạnh u ám : "Đường cô còn , chúng chủ động ức h.i.ế.p khác, nhưng nếu ức h.i.ế.p thì cũng đừng cam chịu nuốt giận. Chỉ cần chúng phạm luật pháp, việc trái đạo đức, những chuyện chúng giải quyết , đường cô sẽ mặt đỡ đầu cho chúng ."
"Cô cô còn , mà giới hạn thì khác gì súc vật, nhưng thiện lương sắc bén." Thẩm Nam Tinh cũng nhanh chóng tiếp lời.
"Làm mà giới hạn thì khác gì súc vật, nhưng thiện lương sắc bén." Hàn lặp câu , định khen Triệu Hồng cách dạy dỗ con cháu, bởi lẽ vô cùng tán đồng.
Thì Triệu Dĩ Thanh mở lời: "Nãi nãi cũng từng , ai cũng là đầu , cần tự trói buộc trong tục lệ. Quy tắc là để ràng buộc , cũng là để phá vỡ. Mọi chuyện tuyệt đối, thể để giáo điều khống chế nhân tính, nhưng cũng thể để nhân tính tùy ý phát triển, nếu thì chẳng khác gì hoang dã..."
"..." Hàn đầu về phía nhà thuốc, rút lời khen Triệu Hồng cách dạy dỗ con cháu .
Có một trưởng bối quá cởi mở như , tương lai của những đứa trẻ hoặc là tiền đồ vô hạn, hoặc là thế nhân dung thứ.
Đón nhận vài học trò thế , Hàn đột nhiên vô cùng hối hận, liệu bây giờ từ chức Tây tịch còn kịp ?
Triệu Hồng, đang nhắc đến, hắt mấy cái, tưởng rằng cảm lạnh, sợ lây bệnh cho mấy đứa trẻ, buổi tối đặc biệt nấu một nồi t.h.u.ố.c lớn phòng cảm cúm cho , cả nhà cùng 'chia sẻ ngọt bùi'.
Đêm khuya.
"Hãy đưa thư đến kinh thành, mang cho chủ tử của ngươi một câu , sẽ sớm điều tra xem ở đây cần tìm . Ngoài , cầu y cho ." Hàn chỉ bức thư bàn, dặn dò đang trong bóng tối.
Một chuyện chỉ thể trong thư, một lời chỉ thể truyền miệng, để tránh chặn đường.
"Vâng." Một giọng lạnh lùng vang lên, đó bóng đen lướt qua nhanh như cắt, biến mất màn đêm.
Ở trong căn nhà mới, Triệu Hồng khỏi gian liền thấy một bóng đen vụt qua, nếu nàng từng điều gì trái lương tâm, thì lúc e rằng nàng sẽ sợ ma gõ cửa mất.
"Đây là... khinh công trong truyền thuyết ?" Ngây hồi lâu, Triệu Hồng mới dám lẩm bẩm thành tiếng.
May mà nàng gây tiếng động, nếu vị 'đại hiệp' thấy, chẳng sẽ diệt khẩu !
Còn bóng đen là của vị khách nhà , Triệu Hồng vẫn còn thầm bực bội vì rõ dáng vẻ phi hành giữa trung uy dũng của vị cao thủ .
Kiếp vì t.a.i n.ạ.n đó, Triệu Hồng thu bản tính năng động lãng mạn của thiếu nữ, chỉ khi lao công việc mới cảm thấy bi thương.
Tái thế , Triệu Hồng mới hiểu , cha nàng yêu thương nàng đến là mong nàng thể mãi mãi vui vẻ bình an, mặc dù xuyên thành phận nãi nãi, Triệu Hồng vẫn là một nãi nãi trung niên vẫn giữ phong tình của một thiếu nữ.
"Ôi chao! Sao quên mất chuyện chính chứ!" Trong đầu phác họa bóng dáng hùng, Triệu Hồng đột nhiên vỗ trán kêu lên một tiếng, suýt chút nữa Triệu Dĩ Ninh tỉnh giấc.