Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 153: Bốn Tiểu Quỷ Bị Bắt
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hồng đ.á.n.h giá thiếu niên, hẳn là Gầy Khỉ mà Ngô Bình nhắc tới.
“Chính là , nhà chuyện .” Triệu Hồng .
“Không , Ngô Bình bảo đến với Triệu đông gia, Lâm Đức dẫn bắt Hàn và mấy vị thiếu gia tiểu thư . Bọn chúng quá đông, chúng sợ thương tiểu đông gia, Ngô Bình và Béo Hổ theo , còn đến báo tin cho phu nhân.” Gầy Khỉ sốt ruột, sân tin tức.
Lòng Triệu Hồng chợt thót , Triệu Phú Quý bọn họ rốt cuộc đến muộn .
Chắc là đêm qua Dương Thụ về, Lâm Đức chuyện bại lộ, nên mới liều mạng tay.
“Hàn và bọn họ ở Thẩm trạch ? Sao bắt hết ?” Triệu Hồng hiểu.
Lão phụ tử nhà họ Thẩm thường đến Thẩm trạch, cho nên ở đây nhiều, nhưng Thẩm Nam Tinh ở đây học, vẫn hơn mười hầu, trong đó hai hộ viện, bốn tiểu tư, đến mức bảo vệ chủ tử.
“Hôm nay Hàn dẫn mấy vị tiểu đông gia thư quán mua sách, chúng sợ gây nghi ngờ cho Hàn , nên dám theo quá gần. Ai ngờ Hàn và bọn họ khỏi thư quán xa, bắt . Ta thấy, bọn chúng là bắt tiểu tiểu thư , Hàn và bọn họ sợ tiểu tiểu thư thương, đành theo những kẻ đó .”
Gầy Khỉ cúi đầu dám Triệu Hồng, cầm bạc mà việc , chức vụ e rằng đến hồi kết .
Triệu Hồng mím môi, đầu đuôi câu chuyện, liền hỏi đối phương khi bắt thì , hỏi thông báo cho Thẩm trạch bên .
Sau khi hỏi rõ chuyện, Triệu Hồng liền đến nhà Chu gia mượn xe lừa, cùng Gầy Khỉ về phía trấn.
Sự việc nhỏ, bắt còn Thẩm Nam Tinh, Triệu Hồng tự nhiên sẽ ngốc đến mức chỉ dựa năng lực của , mà là tìm Thẩm lão gia , mượn sức mạnh của Thẩm gia việc sẽ chắc chắn hơn.
Cân nhắc việc những mà Lâm Đức tìm đều là của giang hồ, Triệu Hồng một nữa gõ cửa nhà Yến Nương, tất cả những điều đều tránh mặt Gầy Khỉ.
Lần mấy bạn mà Ngô Bình tìm, đều thể bồi dưỡng một chút, cho dù thể dùng việc lớn cũng thể chạy vặt, để bọn họ chút bản lĩnh vẫn là cần thiết.
“Ngươi đó, tuy rằng buổi tối đến tiện, nhưng ít cũng đợi đến xế chiều chứ? Ta mới ngủ say, ngươi quấy rầy thể ngủ ngon.” Càng tiếp xúc với Triệu Hồng, Yến Nương càng che giấu tính cách nhỏ nhặt của , lời ngược thể hiện sự thiết của nàng.
Triệu Hồng hôm nay tâm tình đấu khẩu với Yến Nương, liền : “Mấy đứa nhỏ nhà xảy chuyện , là đến mời ngươi giúp đỡ. Chỉ cần thể bình an trở về, bất kể ngươi sức bao nhiêu, bạc đều trả đủ.”
Triệu Hồng kể chuyện Lâm Đức bắt cóc mấy đứa nhỏ một , Yến Nương xong suýt chút nữa rơi chén , nhưng cuối cùng vẫn nỡ hỏng bộ cụ sứ .
“Ta cần bạc, cứ coi như ngươi nợ một ân tình .” Yến Nương tuy ý kết giao với Triệu Hồng, nhưng lăn lộn ngoài giang hồ lâu ngày, tự nhiên càng coi trọng lợi ích mất, nghiêm nghị : “Sẽ khó ngươi, chỉ là mời ngươi giúp chữa bệnh cho một , hoặc là kéo dài mệnh.”
“Ta dám bảo đảm nhất định thể cứu .” Triệu Hồng khoác lác.
Trên đời nhiều bệnh thể công phá, đặc biệt là nàng bây giờ thể cảm nhận vận khí, thể cứu sắp chết.
“Ngươi cứ tận lực là , cũng sẽ tận lực.” Yến Nương .
“Thành giao.” Triệu Hồng lý do để từ chối.
Rời khỏi chỗ Yến Nương, Triệu Hồng liền trực tiếp đến tiểu viện mà Lâm Đức tạm trú, đây là nơi Lâm Đức khi thuê, Triệu Hồng sớm , chỉ là ngờ đến tận cửa.
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-153-bon-tieu-quy-bi-bat.html.]
Tiếc là Lâm Đức ở đó, Triệu Hồng cũng lười giữ quy củ, trực tiếp bảo Gầy Khỉ nhảy sân, khi mở cửa sân liền nghênh ngang .
Chỉ cần Triệu Hồng ly hôn với Lâm Đức, Lâm Đức sẽ tư sản riêng, Triệu Hồng như cũng tính là xông nhà dân.
“Ngươi liên lạc Ngô Bình và bọn họ, bảo bọn họ cứ canh chừng là , trừ khi gặp tình huống nguy cấp.” Đưa cho Gầy Khỉ một gói t.h.u.ố.c bột, Triệu Hồng : “Cái đưa cho Ngô Bình, cách dùng.”
Gầy Khỉ nhét gói t.h.u.ố.c bột lòng, hỏi: “Triệu đông gia một ở đây nguy hiểm ?”
“Không, thứ Lâm Đức còn lấy , dám tay tàn nhẫn với . Đi , đợi chuyện xong xuôi, phúc lợi của các ngươi sẽ ít , thể cưới tức phụ .” Triệu Hồng .
Gầy Khỉ nhịn , nhưng nghĩ đến mấy tiểu đông gia vẫn đang gặp nguy hiểm, vội vàng thu nụ rời .
Kỳ thực Triệu Hồng chắc Lâm Đức về , nhưng về nhà chờ Lâm Đức thì cũng tâm tình việc khác, chi bằng ở đây chờ tin tức.
Còn Triệu Hồng đến chỗ bốn tiểu quỷ, cũng là sợ Lâm Đức vặn ở đó, trực tiếp đối đầu thì sẽ cơ hội chuẩn thứ hai.
Có lẽ ông trời thấy tiếng lòng của Triệu Hồng, Lâm Đức mà thật sự về cái tiểu viện , thấy Triệu Hồng đường hoàng xuất hiện trong phòng khách, còn đang ở vị trí chủ tọa, Lâm Đức lập tức tối sầm mặt .
Vị trí chủ tọa, đó là vị trí mà Lâm Đức kể từ khi nhập chuế, về danh nghĩa tư cách , cũng là điều coi trọng nhất.
“Ngươi ở đây?” Lâm Đức hỏi, trong lòng nghĩ Triệu Hồng mấy đứa nhỏ giấu ở .
“Ngươi bắt con , nếu dân làng vặn trông thấy, e là sốt ruột như lửa đốt, cũng nghĩ là ngươi. Lâm Đức, quả nhiên một nữa mắt mù, tin lời quỷ quái của ngươi.” Triệu Hồng cố ý giận dữ kêu lên.
“Đó là ngươi bao giờ coi là một nam nhân! Triệu Hồng, bao nhiêu năm nay vì chuyện nhập chuế mà luôn ngẩng đầu lên , trong lòng ngươi rõ ? Nếu ngươi đạo phu xướng phụ tùy, và ngươi cũng đến nỗi nông nỗi !” Lâm Đức gầm lên.
Đối mặt với Lâm Đức đổ ngược, Triệu Hồng lạnh lùng , dứt khoát mặc cho cảm xúc của nguyên chủ tác quái.
Đây là cuối cùng, cứ để nguyên chủ chấm dứt triệt để nghiệt duyên !
“Năm đó là ngươi chủ động tìm đến trêu chọc , ngươi rõ ràng nhà Triệu gia chỉ chiêu rể rước dâu, nhưng ngươi vẫn thành với Triệu Hồng, ai cưỡng ép ngươi đồng ý. Rể rước dâu địa vị như thế nào, trong lòng ngươi cũng rõ, Triệu Hồng bằng lòng cho ngươi cầm bạc ăn, cuối cùng cũng mặc cho ngươi cùng Dương Sương thuê ngoài hú hí, cho ngươi đủ mặt mũi !”
“Lòng đáy, rắn nuốt voi, Lâm Đức ngươi tự tham lam bạc của Triệu gia , còn ăn bám mà vênh váo, ngươi vô liêm sỉ đến thế? Không đúng, ngươi là quá sĩ diện, cho nên cạo một tầng một tầng, dù dùng d.a.o chặt củi chặt trăm nhát cũng chạm đến xương! Năm đó nên mềm lòng, đưa các ngươi đến nha môn, một dứt điểm!”
Triệu Hồng bỗng nhiên bật dậy, hất đổ bàn, đồ rơi xuống đất, vỡ tan tành.
43. Lâm Đức cũng bạo **táo** tương tự, nhưng nhiều hơn là sự chật vật khi vạch trần tâm tư, cố sức che giấu sự dơ bẩn và tự ti của .
Hắn vung ghế đập khung cửa, Lâm Đức mắng: “Năm đó là ngươi hứa hẹn, tuy là rể rước dâu nhưng là chủ nhà! từ khi thành , cha ngươi khắp nơi đề phòng , lấy lòng ngươi mới bạc, nếu cha ngươi c.h.ế.t sớm, đời còn ở Triệu gia trâu ngựa! Những thứ đều là các ngươi nợ , hai lão già bất tử là báo ứng !”
“Chát!”
Lời Lâm Đức dứt, Triệu Hồng liền giáng một bạt tai, đ.á.n.h mắt nổ đom đóm.
Vẫy vẫy bàn tay tê dại vì chấn động, Triệu Hồng giận dữ quát: “Ngươi xứng nhắc đến cha ! Ngươi và chỉ còn thù oán, bây giờ cũng tâm tình chuyện , chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi giấu mấy đứa nhỏ ở , mới chịu thả ?”