Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 220:220

Cập nhật lúc: 2025-11-05 12:18:47
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Người hỏi sững sờ: “Tổng giám đốc Ninh, cái lớp 'Cố Lên' mà cô mở chẳng là để chuẩn cho nhà máy mới ?”

Lớp học của Ninh Yên đặt tên là "lớp Cố Lên", đơn giản và gần gũi.

Lời thốt , cả hội trường ồ lên. Không hổ là Tổng giám đốc Ninh, sớm tính toán bố trí cả .

Đáng giận là bọn họ quá chậm chạp. Có vì tiếc học phí, cảm thấy cần thiết, nên thôn dân đăng ký học nhiều.

Lớp tổng cộng thu 30 , cơ bản đều là tầng lớp quản lý, còn một bộ phận là vợ quân nhân, mấy thanh niên trí thức cũng đăng ký.

Ninh Yên thẳng thắn: “ sẽ ngừng bồi dưỡng nhân tài, hy vọng sẽ ngày càng nhiều nhân tài ưu tú xuất hiện, cống hiến sức lực cho tập đoàn của chúng .”

“Cuối cùng, chúc năm mới vui vẻ.”

định xuống đài thì bí thư Ngưu gọi : “Tổng giám đốc Ninh, phần thưởng 'Lãnh Đạo Ưu Tú' của cô, còn nhận .”

“Còn giải thưởng như ?” Ninh Yên nhịn : “Là phần thưởng gì thế?”

Bí thư Ngưu phất tay, hai đàn ông bê một cái thùng lớn lên.

“Tổng giám đốc Ninh, cô đoán xem là gì?”

Ánh mắt Ninh Yên dừng nhãn hiệu của chiếc thùng, mắt cô sáng lên: “Là ti vi! Sao chú kiếm ?”

“Đổi đấy.” Bí thư Ngưu thì nhẹ nhàng, nhưng thật ông tốn nhiều tâm sức mới kiếm : “Hy vọng cô sẽ thích. Năm nay cô là vất vả nhất, công lao lớn nhất, cô xứng đáng.”

Mọi đều đồng tình rằng đây là thứ Ninh Yên đáng nhận. Cô cứu xưởng đậu phụ, cứu cả tập đoàn Cần Phong.

“Mọi đều vất vả cả.” Ninh Yên nghĩ nghĩ, thấy tiện nhận như : “Thế , bỏ 500 đồng, mua thêm cho thôn một cái ti vi đen trắng nữa. Một cái quá ít, nhiều chen xem , công nhân cũng thể đến xem.”

Cái ti vi giá hơn 900, coi như cô góp một nửa.

Bí thư Ngưu sững sờ: “Tổng giám đốc Ninh, cô cần thế…”

Ninh Yên xua tay: “Cứ quyết định .”

trở chỗ của . Mấy đứa trẻ nhà họ Ninh mừng lo.

Ninh Tứ nghĩ đến việc thể xem ti vi là cả phấn khích thôi: “Chị cả, tại chị bỏ 500 đồng?”

“Không thể ăn một , lợi ích chia sẻ .” Ninh Yên xoa đầu : “Hơn nữa, trong thôn hai cái ti vi , họ sẽ tiện chạy sang nhà nữa.”

Sau giờ cô thích yên tĩnh, ghét nhất là kiểu tụ tập buôn chuyện nhà nhà nọ. Có chuyện gì thì cứ ở đơn vị.

Ninh Tứ chần chừ: “ ti vi đen trắng bằng ti vi màu, vẫn sẽ mặt dày đến thôi.”

Ninh Yên lấy một viên kẹo sữa: “Sẽ . Ngoài hai nhà hàng xóm, em thấy ai đến nhà chơi ? Chị với bên ngoài , trong phòng chị tài liệu nghiên cứu, xem như phòng thí nghiệm, bình thường sẽ đến.”

Trước đây cô vẫn ghé qua phòng thí nghiệm, nhưng giờ phần lớn công việc giao cho nhóm nữ thanh niên trí thức.

tự tin, nhưng lời vẫn là quá sớm.

Chờ lúc ti vi dọn về, một đám đang bận rộn lắp đặt thì hàng xóm sôi nổi chạy sang xem. Chỉ một lát , bọn trẻ con kéo đến từng đàn, chật cứng cả cái sân.

Thư Sách

Nhìn biển lúc nhúc, khóe miệng Ninh Yên co giật. Cô đ.á.n.h giá quá thấp sức hút của ti vi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-220220.html.]

Thất sách!

Nghĩ đến cảnh ngày nào cũng náo nhiệt như , cô liền thấy tối tăm mặt mũi. Cô còn việc riêng của thế nào nữa?

đuổi thì thể.

Kim Tích Như Ninh Yên đang cau mày, nhịn ha hả: “Cháu cũng ngày tính sai , giờ đây?”

Ninh Yên vô cùng bất đắc dĩ: “Ban ngày mang đến trung tâm sinh hoạt thôn, buổi tối mang về. Qua cái đợt hiếu kỳ thôi.”

Ban ngày đều ở nhà, mang cũng hợp lý.

Ninh Miểu hóng hớt, mà ti vi đầy lo lắng: “Như , lỡ hỏng thì ?”ăă

Ninh Yên hất cằm: “Thì sửa, thầy Quý chắc là sẽ sửa .”

Mắt Ninh Miểu sáng lên: “Thầy Quý còn sửa ti vi ? Vậy thầy chế tạo ti vi ạ?”

Sửa và chế tạo là hai chuyện khác .

Ninh Yên : “Thầy Quý chuyên ngành kỹ thuật cơ khí, điện tử.”

“Cũng từng học qua điện tử.” Quý Khả An thản nhiên .

Ninh Yên ngây : “Ý thầy là, thầy cũng học song bằng? Lại còn học những thứ tiên tiến của nước ngoài?”

Quý Khả An kỳ quái hỏi : “Đây là chuyện bình thường ? Học chéo ngành là chuyện thường, học mấy chuyên ngành cũng là chuyện thường. Giống như nhà thủy động lực học Lục , ban đầu học vật lý, khi nước ngoài thì chuyển sang học hàng .” (Chú thích 1)

Ninh Yên run rẩy, cảm nhận sự áp bức đến từ học thần (siêu học tập).

Cô tuy học dốt (học tra), cũng là một học bá nhỏ, nhưng so với học thần thì còn kém xa.

“Vậy chúng cũng thể mở xưởng thiết điện tử ?”

Quý Khả An chút ghét bỏ: “Dã tâm của cô lớn thật đấy, cơm ăn từng miếng, đường từng bước.”

“Em chỉ hỏi xem khả năng đó thôi?” Ninh Yên chỉ nên chuyện, là tập đoàn thì mở thêm mấy chi nhánh. Giống như sản phẩm đậu, đường, xì dầu là một mảng; đồ điện là một mảng. Mấu chốt là kiếm tiền.

“Nếu thể, em sẽ điều chỉnh kế hoạch phát triển tương lai, chứ bây giờ chắc chắn .”

“Có thể.”

Mắt Ninh Yên sáng rực lên: “Em đúng là quá lợi hại, đào một cái trúng ngay kho báu lớn. Thầy Quý, cơm tất niên thầy ăn gì? Em bảo cho thầy nhé.”

"Kho báu" Quý lão sư tặng cô một cái liếc xéo: “Bảo ? Không thành ý.”

Ninh Miểu vội vàng giảng hòa cho chị : “Chị em bận mà.”

Quý lão sư nhịn phán: “Là do tay nghề thì .” Ông chính là cái tính đó, nên mới dễ đắc tội khác.

“Con ai hảo mà.” Ninh Yên cũng tức giận, tủm tỉm hỏi: “Em bánh kem, thầy ăn ?”

Quý lão sư lớn lên ở nước ngoài, nhớ đồ ăn Tây. Vừa đến bánh kem, ông nhịn nuốt nước miếng. “Ăn.”

Nói là , ngày hôm chính là Giao thừa, nhà máy đều nghỉ, Ninh Yên liền chuẩn một cái bánh kem phiên bản đơn giản.

Cô cũng thèm.

Dầu, bột mì, đường trắng, trứng gà, còn gì nữa nhỉ? , bột nở.

Đằng nào cũng , nhiều một chút, nhà đông mà.

Cô tìm một cái chậu lớn, đập hai mươi quả trứng, cho đường trắng , đưa hai đôi đũa cho Ninh Nhị: “Giúp chị đ.á.n.h đều lên.”

“Okie!”

Cô và Ninh Nhị bánh kem, những khác thì náo nhiệt chuẩn cơm tất niên.

Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, càng lúc càng lớn, hình như còn thấy cả tên của Ninh Yên.

Loading...