Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-11-05 12:18:46
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đến đêm giao thừa.

Hôm nay, nhà ăn lớn bố trí cả sân khấu, tất cả thôn dân đều mặt, tụ tập đông đủ.

Mỗi nhà đều phát một bao hạt dưa, một bao kẹo. Gương mặt ai cũng hớn hở, cả năm chỉ mong chờ nhất ngày .

Vị trí sắp xếp dựa theo nơi ở của mỗi nhà, cách khác, hàng xóm đều gần .

Thế nên, mấy chị em Ninh Yên một bên là nhà Ninh Xuân Hoa, bên là nhà bí thư Ngưu, đều là quen.

Ba vị thầy cô cũng nghỉ, đều kéo đến, chung với mấy chị em Ninh Yên. Họ c.ắ.n hạt dưa, ăn kẹo, chuyện phiếm với quen, cuộc sống thoải mái vô cùng.

Kim Tích Như , đan áo len, trông bình dị. “Ninh Yên, hoạt động lớn thế cháu chủ trì ?”

Lớn ? Ừm, đối với đội Cần Phong, đây là tiết mục quan trọng nhất mỗi năm, cả thôn đều tham gia.

Ninh Yên lười biếng ôm lò sưởi mini để sưởi tay: “Chuyện cứ để bí thư Ngưu và đội trưởng lo, bọn họ quen .”

Cô bận rộn cả năm, cũng chỉ nghỉ mấy ngày Tết, chỉ yên, gì cả.

Kim Tích Như trúng tim đen: “Là cháu lười biếng thì .”

Mấy việc rườm rà , Ninh Yên chẳng vui vẻ gì mà đụng , cô chỉ cần quyết định là .

bí thư Ngưu thích, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều do ông và Ninh Xuân Hoa bàn bạc thực hiện.

Đương nhiên, mỗi một khoản chi tiêu đều qua tay cô duyệt.

Công nhân cũng đưa gia đình đến, nhà ăn lớn chật cứng , nhưng vẫn trật tự, hề hỗn loạn.

Bức tường quà tặng ở một bên trông cực kỳ hoành tráng, thu hút vô ánh mắt.

Bí thư Ngưu lên sân khấu tuyên bố buổi liên hoan bắt đầu. Các tiết mục biểu diễn do công nhân và thôn dân tự tổ chức lượt lên sân khấu, xem say sưa.

Thời nay cũng hoạt động giải trí gì nhiều, buổi liên hoan trở nên vô cùng ý nghĩa. Tiếng vui vẻ ngớt, khí ngập tràn niềm vui.

Xen kẽ đó là nghi thức phát thưởng, càng dấy lên từng đợt cao trào.

Người nhận thưởng thì vui mừng hớn hở, nhận thì ngưỡng mộ thôi, thầm hạ quyết tâm sang năm sẽ cố gắng để giành giải thưởng.

Càng về , phần thưởng càng giá trị, nào là radio, xe đạp, máy may, đồng hồ, thứ gì cũng .

Bên thỉnh thoảng vang lên những tiếng xuýt xoa ghen tị. Mấy đứa trẻ nhà họ Ninh thì bình tĩnh, vì trong nhà thứ gì cũng .

Hơn nữa, mỗi đứa đều một chiếc đồng hồ do Ninh Yên mua ở cửa hàng Hoa Kiều. Ngày thường ăn uống cũng tệ, trong tay tiền tiêu vặt, cuộc sống hề bạc đãi nên chúng tỏ khá dửng dưng.

Đến cuối chương trình, mỗi hộ gia đình, mỗi công nhân đều phát một phần quà Tết. Hơn một ngàn phần quà phát ngay lập tức, cả hội trường như vỡ òa.

Ngay cả ba vị thầy cô như ông Từ Đạt cũng nhận mỗi một phần.

Từ Đạt chút m.ô.n.g lung: “Có nhầm , phát dư một phần ?”

Sao vợ chồng ông chia hai phần?

Thư Sách

Nhà Ninh Yên ba phần: cô một phần, Ninh Nhị một phần (đây là suất công nhân), cộng thêm suất phân theo hộ gia đình, tổng cộng là ba phần.

“Không sai ạ. Các thầy cô là nhân tài cao cấp, mỗi một phần. Các thầy cô vất vả .”

Quà tuy nhỏ nhưng thể hiện sự coi trọng. Vợ chồng Từ Đạt trong lòng đều cảm thấy ấm áp.

Kim Tích Như tò mò mở xem, bên trong gạo, bột mì, dầu, thịt, vải vóc, bông, kẹo và hạt dưa, tổng cộng tám món.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-219.html.]

Tất cả đều là những thứ thiết thực, nhà nào cũng cần.

“Thảo nào các cháu sắm đồ Tết, hóa là chờ ở đây.”

Từ khi đội Cần Phong mở nhà máy, điều kiện sống của hơn nhiều. , dám chi tiêu cho ăn uống rốt cuộc cũng là ít, nhận phần quà Tết là coi như đủ đầy.

Phần lớn đều đem tiền tiết kiệm để lo cho con cái cưới hỏi.

Cũng tại , cái mốt "ba thứ xoay một thứ kêu" (xe đạp, máy may, đồng hồ và radio) trong thành phố cũng lan về đây. Quy củ của đội Cần Phong là nhà trai lo hai thứ, nhà gái lo hai thứ, sắm đủ bốn món lớn cho gia đình nhỏ.

Cái gì? Phụ nữ là đồ lỗ vốn, chỉ dùng để đổi lấy tiền thách cưới? Không xứng quyền tự chủ tài chính? Lời mà để Tổng giám đốc Ninh , cô lập tức bắt cả nhà cút xéo ngay.

Lời của Tổng giám đốc Ninh lý. Cô cũng là phụ nữ, mắng cô là đồ lỗ vốn, đuổi thì đuổi ai?

Cho dù giải thích là đang mắng con gái thì cũng vô dụng.

Từ vụ "g.i.ế.c gà dọa khỉ" đó, hiện tượng trọng nam khinh nữ giảm nhiều. Kể cả trong lòng nghĩ thì ngoài miệng cũng tuyệt đối dám , cũng dám biểu hiện quá rõ ràng.

Nếu bắt gương điển hình thì cũng kịp.

Cùng một vị trí, Ninh Yên càng ưu tiên tuyển dụng phụ nữ, cho họ cơ hội độc lập về kinh tế.

Ninh Yên còn tổ chức lớp học xóa mù chữ, chỉ dạy chữ mà còn "mưa dầm thấm lâu" truyền bá tư tưởng nam nữ bình đẳng.

Trong cảnh như mà còn tự lên thì cũng còn gì để .

“Tiếp theo, xin mời Tổng giám đốc Ninh lên phát biểu vài lời.”

Ninh Yên nhướng mày, còn tiết mục nữa ?

Cô đặt hạt dưa xuống, lau miệng, thong thả lên sân khấu. Còn kịp mở miệng , bên vang lên tiếng vỗ tay như sấm, thể thấy cô chào đón đến mức nào.

Khóe miệng Ninh Yên giật giật, cô một động tác hiệu im lặng.

“Thành tích đạt trong năm nay bí thư Ngưu hết , sẽ lặp nữa. chỉ báo cho ba tin .”

“Thứ nhất, cô Kim nghiên cứu công thức thức ăn chăn nuôi, sang năm chúng sẽ mở một nhà máy thức ăn gia súc.”

“Thứ hai, thầy Từ nghiên cứu công thức bột ngọt, sang năm chúng sẽ mở một nhà máy bột ngọt.”

“Thứ ba, thầy Quý nghiên cứu mấy loại máy móc tự động hóa, sẽ áp dụng cho nhà máy mới.”

Đơn giản, gọn gàng, hề rườm rà.

Trời ạ, lợi hại , nhanh thế thành quả , thảo nào Tổng giám đốc Ninh coi trọng họ như .

Bên xôn xao cả lên. Mở nhà máy mới thì sẽ tuyển , bạn bè của họ cơ hội, nghĩ đến thôi thấy kích động.

Ninh Yên vẫn xong: “Vì xây nhà máy mới nên cần tuyển chọn một nhóm quản lý, sẽ chọn ngay từ trong các chị. Ai ý thì qua Tết đăng ký.”

Mọi càng kích động hơn, ai cũng háo hức, nhịn hét lớn: “Tổng giám đốc Ninh, cần điều kiện gì ạ?”

Ninh Yên tủm tỉm: “Biết , tính, quản lý, sở trường nhất định, ví dụ như đặc biệt giỏi bán hàng, hoặc đặc biệt giỏi tính sổ.”

Điều kiện đưa thể loại bỏ chín mươi chín phần trăm ứng viên.

 

 

 

 

 

Loading...