Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 214:214

Cập nhật lúc: 2025-11-05 10:12:18
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Ninh Yên đẩy máy ghi âm qua: “Bí thư Ngưu, ông cầm cái đến các hợp tác xã cung tiêu để chuyện, mở đường tiêu thụ.”

Bí thư Ngưu gật đầu lia lịa. Xưởng đậu hũ niêm phong là nỗi day dứt lớn nhất đời ông. Mấy ngày nay ông ăn ngon ngủ yên, sụt mất mấy cân thịt. Ông vô cùng tự trách.

Bây giờ, để ông thu phục thị trường, ông vô cùng vui vẻ, cầu còn , cả lập tức phấn chấn hẳn lên.

Ninh Yên tiếp tục lệnh: “Còn thuyết phục các bên phụ trách, ba ngày tới một chương trình liên kết thành phố. Tất cả các sản phẩm đậu của Cần Phong đều giảm giá 30%. Đây cũng là một cách để kéo khách hàng , phần chênh lệch giá chúng sẽ chịu.”

Kế toán trưởng ngập ngừng: “Như chúng sẽ kiếm đồng nào.”

Ninh Yên xua tay: “Kéo những khách hàng mất , gây dựng niềm tin của họ đậu hũ Cần Phong mới là quan trọng nhất. Nếu họ bao giờ mua đậu hũ của chúng nữa, con đường coi như ngõ cụt.”

Mọi , thấy quả thực đúng là lý lẽ . “Cô , theo cô.”

“Chuẩn khôi phục sản xuất, gọi tất cả công nhân việc.”

“Vâng.”

Cuộc họp kéo dài một tiếng, tất cả đều là Ninh Yên thao thao bất tuyệt.

Cuối cùng, cô : “Thông báo xuống , mở một lớp học nghiệp dư, ngoài dạy văn hóa, còn dạy cả kinh tế học quản lý. Học từ thứ Hai đến thứ Bảy, 7 giờ đến 9 giờ tối. Một năm học phí 50 đồng, ai thành tích xuất sắc sẽ học phí. Đăng ký tự nguyện.”

Miễn phí thì sẽ trân trọng, nên vẫn thu phí.

Trình độ của những , học tập thì chỉ tổ kéo chân . Dù thế nào, cô cũng hy vọng họ thể cùng doanh nghiệp trưởng thành.

Mọi . Đây là đang chê bọn họ kém cỏi ?

Ninh Xuân Hoa chút do dự giơ tay: “ đăng ký đầu tiên. Giờ mới phát hiện, văn hóa thiệt thòi quá.”

Bí thư Ngưu cũng giơ tay: “ cũng đăng ký. Trải qua chuyện mới hiểu, đám chúng đều lắm, học hành tử tế.”

So với Ninh Yên, họ kém quá xa. Nếu theo kịp bước chân của cô, sớm muộn gì cũng đào thải.

Những khác cũng lượt đăng ký. Sau sự kiện , đều tỉnh táo nhận sự thiếu sót của . Quản lý một đại đội và quản lý một doanh nghiệp là hai chuyện khác .

Ninh Anh Liên là bí thư, bên cạnh cô, hứng khởi hỏi: “Tổng giám đốc Ninh, học xong thể lợi hại như cô ?”

Ninh Yên ha hả: “Không thể nào, nhiều nhất chỉ một phần mười thôi.”

Mọi tỏ hài lòng: “Vậy cũng đủ dùng .”

Ninh Anh Liên lo lắng: “Tổng giám đốc Ninh, cô việc, học, bận quá ?”

Ninh Yên thể lớp tất cả các môn, mệt ch·ết ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-214214.html.]

“Ba vị giáo sư đưa về, gặp cả chứ? Họ đều nghiệp từ trường đại học danh giá. định để họ đến dạy học. Mọi cứ thầm vui , nguồn lực như để hưởng hời.”

Ba giáo sư chia , mỗi một tuần dạy hai buổi, cũng vất vả lắm.

“Thế thì quá!” Ninh Xuân Hoa quyết tâm đăng ký cho cả nhà học. À , vợ ông thì thôi.

Cơ hội hiếm , học kiến thức là của , ai cướp . Có bản lĩnh thì còn sợ gì nữa?

Mọi thấy sức mạnh của tri thức từ Ninh Yên, ai cũng đem con cháu nhà học hết.

Ninh Yên khẽ gật đầu: “Họ giáo viên, là nghiên cứu viên. Cho nên, lương sẽ lấy mức 50 đồng, bao ăn ba bữa một ngày, tương đương với 50 đồng tiền cơm. Mọi ý kiến gì ?”

Tuy tiền cơm cao, nhưng một lúc hai việc, là giáo viên tương lai của họ, kính trọng một chút cũng sai.

“Không vấn đề gì.”

Ninh Yên nhắc nhở: “À đúng , đừng ồn ào chuyện ngoài, cũng đừng nhắc đến phận của các giáo sư. Các đại đội khác ghen đỏ mắt lắm , nếu họ liên kết gây áp lực, cũng đỡ nổi. Nguồn lực hạn, chia cho khác thì chúng sẽ ít .”

Mọi cái tâm "lá lành đùm lá rách" đó. “Cô yên tâm, chỉ mấy chúng thôi.”

“Vậy phát thông cáo , kín đáo một chút.” Ninh Yên dậy: “Cuộc họp hôm nay đến đây là kết thúc.”

Mọi nối đuôi ngoài. Ninh Yên cuối cùng, chuyện công việc với Ninh Anh Liên.

Hầu Thần từ chui : “Ninh Yên, chúng chuyện.”

Thư Sách

Ninh Yên hai lời, phòng họp: “Nói .”

Hầu Thần bình tĩnh cô, ánh mắt phức tạp khôn tả: “Cô rõ ràng tra chân tướng, tại còn ầm ĩ lên như ?”

Ninh Yên thản nhiên: “Đương nhiên là để thu hút sự chú ý của thành phố, để tự minh oan cho .”

Hầu Thần hiểu . Ngay từ đầu, Ninh Yên bày binh bố trận, từng bước cẩn trọng, cho đến hôm nay mới chịu thu lưới. Tấm lưới , ngoài Vương Đông, còn cả vợ chồng Hầu Lệ.

“Cô nghĩ đến hậu quả của việc quân đội nhúng tay ?”

Ninh Yên mỉm : “ nhà họ Hầu các ảnh hưởng trong quân đội. đừng quên, nhà họ Hầu các cũng đối thủ, họ đang chằm chằm nhà các phạm sai lầm đấy. Một khi nhúng tay là sẽ tóm. Chỉ vì một Hầu Lệ mà cả nhà các cùng lún sâu vũng bùn, đáng ?”

Hầu Thần nhắm mắt . Quả nhiên, tất cả đều trong kế hoạch tỉ mỉ của cô. Cô sẽ bỏ qua cho Hầu Lệ.

Anh hạ thấp tư thế: “Không thể giải quyết riêng tư ? Bao nhiêu tiền cũng .”

Anh là một , nhưng một đặt lợi ích gia tộc lên hàng đầu thì tuyệt đối là một lãnh đạo .

“Đã đến nước mới chuyện hòa giải? Không muộn ?” Ninh Yên tuyệt đối tha thứ cho kẻ hãm hại . “Thư ký Hầu, nể tình chúng từng việc chung, khuyên một câu: đại nghĩa diệt , thì còn giữ chính . Con đường quan lộ của mới chỉ bắt đầu thôi.”

Hầu Thần thể thuyết phục Ninh Yên, ngược còn lâm tình thế tiến thoái lưỡng nan, nội tâm vô cùng dằn vặt: “Thật sự đến mức ?”

Ninh Yên nợ , cũng nợ Hầu Lệ. “Hầu Lệ nhắm . Cô tát má trái, còn hì hì đưa nốt má ? hạ tiện đến mức đó.”

Tính kế cô còn rút lui, chuyện dễ dàng như ?

“Hơn nữa, cái tính cố chấp của em gái định sẵn là cô sẽ bỏ qua cho . Có một thì hai. thực sự ghét cái cảm giác khác tính kế.”

Hầu Thần đỏ ngầu hai mắt, mất kiểm soát gầm lên: “Con bé là bệnh nhân!”

Ninh Yên lạnh lùng đáp: “Liên quan gì đến .”

Loading...