Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:10:24
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xe tải đến đầu thôn, bí thư Ngưu nhận tin liền mang theo một đám chạy .

Ninh Yên xuống xe, vây quanh , “Tổng giám đốc Ninh, cuối cùng cô cũng về , chúng ai nấy đều sốt ruột sắp ch·ết đây.”

“Tổng giám đốc Ninh, bây giờ ? Cô mau nghĩ cách , haizz, xảy chuyện thế ?”

Chuyện liên quan đến lợi ích thiết của , ai cũng thể gấp.

“Ngân hàng ngày nào cũng thúc giục nợ, xưởng đậu hũ thì niêm phong, xưởng nước tương và xưởng đường cũng đang nguy cấp. cũng nữa.”

Mọi mồm năm miệng mười, ồn ào khiến Ninh Yên đau hết cả đầu. Nàng giơ tay hiệu im lặng: “Thông báo cho tất cả quản lý cấp cao họp, nửa tiếng nữa, tại phòng họp.”

Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh, vững vàng của cô, tâm trạng lo lắng thấp thỏm của cũng dịu phần nào. “Vâng.”

Ninh Yên nghĩ ngợi một lát thêm: “Cũng báo cho thư ký Hầu một tiếng.”

“Vâng.”

Mấy xe tải thấy cảnh , vẻ mặt đăm chiêu.

Uy tín của Ninh Yên quả thực cao, rõ ràng đều coi cô như trụ cột tinh thần.

Kim Tích Như quanh bốn phía. Con đường xi măng rộng rãi, sạch sẽ. Bên trái là mấy nhà xưởng, bên là những căn nhà tứ hợp viện của xã viên, trông giống hệt , ngay ngắn mắt.

Ngói xám tường trắng, mang một vẻ như tranh thủy mặc, lập tức đ.á.n.h trúng gu thẩm mỹ của Kim Tích Như.

Đẹp thật, sống ở đây chắc chắn thoải mái.

về tấm bia đá dựng ở đầu thôn, đó mấy chữ to: Đại đội Cần Phong.

Đây sẽ là nơi họ sống ?

Một giọng trong trẻo vang lên: “Ba vị giáo sư, mời xuống xe ạ, đưa nghỉ ngơi.”

Là Ninh Yên, cô mỉm , vươn tay dìu họ xuống.

Từ Đạt ngơ ngác xung quanh: “Nơi giống như tưởng tượng.”

Bảo là nông thôn cũ nát cơ mà? Nơi thua gì một thị trấn nhỏ thông thường.

Ninh Miểu kiêu ngạo khoe: “Là chị cả cháu tới đại đội Cần Phong xây dựng nên đấy ạ. Trước chỉ là một vùng nông thôn bình thường, nhà nào cũng ăn đủ no mặc đủ ấm, ở nhà đất, đường thì lầy lội.”

Cô bé đỡ giáo sư Kim, thao thao bất tuyệt giới thiệu tình hình trong thôn.

Ba lắng nghiêm túc, càng càng kinh ngạc. Trong thôn còn cả trung tâm chăm sóc y tế? Đối với họ, đây quả là một tin .

“Đây là…” Ba hai tòa nhà năm tầng sừng sững, khí thế phi thường, đều kinh ngạc đến há hốc mồm.

Ninh Yên mỉm : “Tòa tháp đôi của đại đội Cần Phong. Đây là tòa nhà văn phòng của tập đoàn. Tầng 4 và tầng 5 chia cho phòng thí nghiệm, sẽ do sử dụng.”

Trăm bằng một thấy. Tuy Ninh Yên luôn miệng là tổng giám đốc Tập đoàn Cần Phong, vẻ bản lĩnh, nhưng ba vẫn bán tín bán nghi. Ai mà chẳng khoác lác chứ?

Họ đồng ý cùng cô, một là vì chịu ơn của cô, hai cũng là đ.á.n.h cược một phen.

Kết quả, cảnh ở đây hơn nhiều so với họ tưởng tượng.

Họ cũng nhận thức sâu sắc Ninh Yên rốt cuộc lợi hại đến mức nào, thể dùng sức một đổi vận mệnh của vô trong cả đại đội.

Ninh Yên dẫn họ dạo một vòng quanh thôn. Gặp ít xã viên, nhưng thấy cô đang bận nên họ cũng sáp gần. Tuy nhiên, thấy cô vẫn ung dung, còn tâm trạng dẫn khách tham quan, họ bỗng thấy an lòng một cách khó hiểu.

Các xã viên vội vã báo cho : “Tổng giám đốc Ninh về , cô nhất định cách.”

Ba càng xem càng kinh ngạc.

Nơi tuy nhỏ, nhưng "chim sẻ nhỏ mà ngũ tạng đầy đủ", cơ sở vật chất đầy đủ, còn sạch sẽ, thể so với một huyện lỵ nhỏ thông thường.

Ninh Yên cố ý dẫn họ xem khu nhà dành cho giáo sư, vẫn đang trong quá trình xây dựng, xếp thành một hàng ngang, tổng cộng tám tòa nhà nhỏ.

“Đây là khu nhà giáo sư, bố cục 'bốn phòng ngủ, hai phòng khách, một phòng vệ sinh', thêm một sân nhỏ. Vẫn xây xong, nhưng thể chọn .”

Những gì cô hứa đều đang thực hiện. Cô lừa gạt họ, mà đang điều đó một cách rõ ràng.

Từ Đạt tòa nhà nhỏ công mà mắt ngập tràn vui sướng. Căn nhà thật, riêng biệt, đủ phòng, ngoài sân còn thể trồng ít rau.

“Tích Như, bà thích căn nào?”

Kim Tích Như cũng vui. Bà ở chán căn nhà nhỏ chật hẹp, thiếu ánh sáng hôi hám. Bà chỉ căn nhà nhỏ ngoài cùng bên : “Lấy căn .”

Thật căn nào cũng , kiểu nhà quá hợp ý bà, lớn rộng rãi, ánh sáng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-208.html.]

Ninh Yên thấy họ thích thì cũng yên tâm: “Được ạ, cháu nhớ . Mọi thích bố cục bên trong thế nào, cứ với cháu, cháu sẽ sắp xếp.”

Từ Đạt hứng thú dâng cao: “Tầng hai sẽ phòng sách và phòng ngủ, tầng một là phòng ăn, phòng khách, bếp và nhà vệ sinh. Để lúc đó vẽ một bản thiết kế .”

Ninh Yên kinh ngạc: “Giáo sư Từ cũng cả cái ạ?”

Từ Đạt vài phần kiêu ngạo: “ học đại học chuyên ngành kiến trúc, cũng chọn học ít môn hóa. Sau học lên cao học mới chuyên tâm nghiên cứu hóa học.”

Ninh Yên mở to mắt. Khoa Kiến trúc của trường Hoa Thanh cũng cực kỳ nổi tiếng mà.

Đại lão đúng là đại lão, quá đỉnh, đa tài đa nghệ.

Sau chuyện xây nhà cửa chuyên gia giám sát , tuyệt!

Thái độ của Quý Khả An đối với cô rõ ràng hơn. Cô gái ... thực sự giống thường. Cô thực sự chút gì đó cho dân, tấm lòng .

ở cạnh vách bọn họ.”

“Không vấn đề gì ạ.” Ninh Yên sắp xếp thỏa cho họ . “Tuy nhiên, hiện tại ba vị tạm thời ở nhà cháu .”

“Việc …” Kim Tích Như ngập ngừng: “Có phiền quá ? Cháu bàn với bố cháu ?”

Ninh Yên đáp, dẫn ba đến cửa nhà . “Đây là nhà cháu.”

Vừa định gõ cửa, cửa mở, hai bóng lao : “Chị cả, em nhớ chị quá!”

“Chị cả mau nhà , bên trong ấm lắm. Em hầm món chè chị thích uống , uống cho ấm .”

Ninh Nhị và Ninh Tứ mỗi một bên kéo tay Ninh Yên, vui mừng khôn xiết.

Ninh Tam trợn mắt: “Này , hai thấy em ?”

“Chính là thèm thấy đấy.” Ninh Nhị cố tình trêu: “Em thủ đô chơi cả vòng, thì chẳng cả.”

Ninh Tam hì hì: “Anh ghen tị , sẽ đến lượt thôi.” Chuyến thủ đô khiến cô bé thấy một thế giới khác.

Thư Sách

Ninh Yên gạt tay mấy đứa em : “Được , đừng quậy nữa. Chị giới thiệu một chút, đây là em hai của cháu, Ninh Lỗi, và em tư, Ninh Hâm.”

“Đây là giáo sư Từ Đạt, chuyên ngành hóa học; giáo sư Kim Tích Như, chuyên ngành sinh vật; và giáo sư Quý Khả An, chuyên ngành cơ khí. Ba vị đều là những chuyên gia, giáo sư hàng đầu. Các em hiểu thì tranh thủ thỉnh giáo đấy.”

Ninh Nhị và Ninh Tứ , chủ động xúm : “Ba vị giáo sư, mời nhà ạ.”

Ba bước nhà, đảo mắt một lượt. Một căn tứ hợp viện điển hình, nhà chính, nhà ngang đông tây. Trong sân trồng đầy rau, mộc mạc đơn giản, tràn ngập thở cuộc sống.

Chỉ một chữ: Vững chãi.

Ninh Yên mời họ phòng sinh hoạt chung. Vừa bước , một luồng ấm ập đến, cả dần ấm lên. Ba giường sưởi (kiểu giường gạch lò sưởi bên ), cảm giác mới mẻ.

Ninh Nhị và Ninh Tứ bưng khay , đó là mấy bát chè trôi nước nấu với rượu nếp, còn thêm một quả trứng chần, lượt đưa đến tay .

Ăn xong bát chè trôi nước, lòng cũng thấy yên hơn.

Từ Đạt nhịn hỏi: “Chỉ mấy cháu thôi ?”

Thực hỏi: Bố ?

“Bố cháu ở đây.” Ninh Yên uống xong ngụm chè cuối cùng, đặt bát xuống. “Cháu là chị cả, bọn nó mà hiểu chuyện, các vị cứ với cháu, cháu sẽ dạy dỗ .”

đồng hồ, thời gian gần sát . “Cháu còn việc gấp. Tiểu Nhị, mấy đứa ở nhà chăm sóc các giáo sư cẩn thận nhé.”

“Biết chị cả.” Mắt Ninh Nhị sáng rực lên. Gặp các giáo sư học vấn cao như , đương nhiên hầu hạ chu đáo, đó… moi hết kiến thức trong bụng họ. Hoàn hảo!

Kim Tích Như thúc giục: “Ninh Yên, cháu mau việc , đều đang đợi cháu đấy.”

Ninh Yên dậy, tươi: “ , Tiểu Nhị, em với Tiểu Tứ dọn sang phòng bên ở nhé. Nhường phòng sách cho giáo sư Từ và giáo sư Quý ở tạm. Giáo sư Kim sẽ ở cùng phòng với chị em . Chỉ ba phòng giường sưởi thôi.”

Phòng sinh hoạt chung còn kiêm cả phòng ăn, , riêng tư gì, con trai ở thì .

“Chị cứ yên tâm , ở đây em .”

 

 

 

 

 

 

Loading...