Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 202:202

Cập nhật lúc: 2025-11-05 06:49:11
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Nghiêm Ngọc Chiêu lạnh lùng , ánh mắt đầy dò xét: “Bà Ninh Yên là hồ ly tinh đến quyến rũ ngay mặt , bọn nhỏ thể diện ? thể diện ? Tâm địa của bà đối với A Lẫm thật độc ác, bao giờ đổi.”

Tôn Mỹ Hoa: “...”

chột : “Anh hiểu lầm , em chỉ là nhất thời tức giận quá...”

Đây là tiếng ? Nghiêm Ngọc Chiêu càng thêm thất vọng về bà : “Cho nên mới cố ý hãm hại? Bà nay chỉ lo lợi ích của bản , mặc kệ sống ch·ết của khác.”

Tôn Mỹ Hoa khỏi sốt ruột, bà đến đây là để giải quyết vấn đề, để tạo vấn đề: “Không như thế, em là vì quá quan tâm đến thôi.”

Nghiêm Ngọc Chiêu tin một chữ: “L·y h·ôn .”

Một tia sét đ.á.n.h xuống. Sắc mặt Tôn Mỹ Hoa mất hết huyết sắc: “Anh cái gì? Anh điên ?”

ly hôn từ lâu .” Nghiêm Ngọc Chiêu lâu về nhà, ngày thường đều ở tại ký túc xá bệnh viện. Hai vợ chồng sớm như dưng, chỉ một Tôn Mỹ Hoa cao giọng khoe mẽ ân ái, che đậy thứ.

“Bây giờ con cái cũng lớn , thể tự lập, kéo dài thêm nữa.”

“Anh linh tinh gì ? Chúng nó còn lập gia đình. Vì các con, em cũng sẽ ly hôn!” Tôn Mỹ Hoa mất kiểm soát: “Em sống là nhà họ Nghiêm, ch·ết là ma nhà họ Nghiêm!”

Ném câu đó, bà chạy trối ch·ết, giống như một kẻ bịt tai trộm chuông.

Tôn Mỹ Hoa còn chạy đến tìm ông cụ Nghiêm, cầu xin ông mặt ngăn cản.

Ông cụ Nghiêm đến gặp cũng thèm gặp. Nghe nhân viên truyền đạt , ông ngạc nhiên. Lúc sự việc bùng nổ chịu l·y h·ôn, lúc ly hôn?

“Đi điều tra xem rốt cuộc là chuyện gì.”

Rất nhanh, tin tức truyền về. Ông cụ Nghiêm nhướng mày: “Cậu , Ninh Yên và nó cãi ba ? Ba liền khiến nó bại danh liệt?”

“Vâng ạ. Lần đầu cãi xong tạm thời đình chỉ công tác, thứ hai bác sĩ Nghiêm mắng, thứ ba thì đòi l·y h·ôn.”

Thư Sách

Khóe miệng ông cụ Nghiêm giật giật. Sức sát thương của Ninh Yên lớn thật.

Ông vốn căm thù con dâu đến tận xương tủy, nhưng cũng tay đối phó, cứ mặc kệ nó âm thầm giở trò. Ai cũng ông thích Tôn Mỹ Hoa. Bà mượn danh ông cũng ai thèm để ý, càng đừng là vớt vát chỗ .

Tôn Mỹ Hoa dù muôn vàn mưu kế, thủ đoạn, ông trực tiếp chặn từ gốc, nên bà giãy giụa thế nào cũng bật lên .

“Ninh Yên đang gì?”

Người cấp nhẹ giọng bẩm báo: “Cô mấy hôm cứu một cặp vợ chồng sa sút, đưa họ đến bệnh viện cứu chữa. Hiện đang chạy các hiệu sách mua sách, thăm các trường đại học, còn hẹn gặp mặt nhà của thuộc hạ, chuyện hợp tác.”

“Tâm thái con bé thật.” Ông cụ Nghiêm lẩm bẩm. Quấy một vũng nước đục xong liền phủi m.ô.n.g bỏ , bắt đầu chuyên tâm sự nghiệp. Hoàn để những chuyện đó trong lòng.

“Tiếp tục theo dõi.”

“Vâng.”

Ninh Yên hẹn cha của Diệp Hưng Học ăn cơm. Cô tìm một tiệm cơm quốc doanh, gọi mấy món thịnh soạn, tươi chào hỏi: “Bác Diệp, bác Lý, mời hai bác . Hôm nay cháu chủ xị.”

Vẻ mặt ông Diệp Trọng Lễ chút phức tạp. Một cô gái trẻ tuổi đáng bậc con , bây giờ thể ngang hàng với ông. Con trai ông thì đang bận rộn thu xếp bên cạnh cô, trông giống một chạy vặt.

Phải , đây là đứa con trai ưu tú nhất của ông. Điều khiến lòng ông chút hụt hẫng.

“Cô khách sáo quá.”

, đây cũng là lãnh đạo trực tiếp của con trai, vợ chồng ông vẫn tỏ nhiệt tình.

Hai bên đều cố ý xây dựng quan hệ , khí vô cùng hòa hợp. Cơm ăn cũng gần xong, Ninh Yên bắt đầu việc chính: “Bác Diệp ở công ty bách hóa, hy vọng bác thể giúp chúng cháu bắc cầu. Cháu đưa sản phẩm của tập đoàn chúng cháu lên kệ hàng của công ty. Sản phẩm của chúng cháu hai bác cũng nếm , hơn các nhà khác nhiều.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-202202.html.]

“Chuyện ...” Ông Diệp Trọng Lễ căn bản dính . Việc nhập hàng phụ trách, ông cũng thêm đồng lương nào, hà tất xen chuyện khác đắc tội với họ. “ chỉ là nhân viên bình thường, quyết chuyện .”

Bà Diệp ở bên cạnh thấy bất an, giận dỗi lườm chồng một cái, dù giúp thì cũng nên năng khéo léo một chút chứ.

Ninh Yên khẽ gật đầu, cũng tức giận: “Diệp Hưng Học, lương tháng của là bao nhiêu?”

Diệp Hưng Học mỉm : “Lương cứng 50 đồng, tiền thưởng 51 đồng ạ.”

Vợ chồng ông Diệp Trọng Lễ sững sờ, nghi ngờ tai vấn đề: “Cao ? Không lừa chúng đấy chứ?” Lương của họ còn cao bằng!

“Chuyện gì mà lừa ạ. Con là giám đốc kinh doanh của tập đoàn.” Diệp Hưng Học ăn mặc tươm tất, tóc tai chải gọn gàng, trông chững chạc. “Phàm là sản phẩm con bán ngoài đều hoa hồng.”

Ninh Yên chậm rãi bồi thêm một câu: “Bất cứ ai bán sản phẩm, đều thể nhận hoa hồng.”

Vợ chồng họ Diệp hiểu, lập tức động lòng. Ai mà chê tiền nhiều chứ? “Không của đơn vị các cô cũng ?”

“Vâng ạ.” Ninh Yên : “Cháu còn tính mở một điểm phân phối ở thủ đô. Nếu Diệp Hưng Học đồng ý, thể về đây thường trú, phụ trách nghiệp vụ bên .”

Bà Diệp hưng phấn đến đỏ cả mặt, nắm lấy tay con trai: “Hưng Học, con thể về !”

Gia đình nào mà con cái đang nông thôn trở về thành phố chứ? Nằm mơ cũng .

nhà bình thường thì cách nào, nhà họ Diệp cũng bản lĩnh đó. Nghĩ đến con trai chịu khổ chịu cực ở nơi xa xôi, bà thấy đau lòng.

Vẻ mặt Diệp Hưng Học đầy bất ngờ, gì về kế hoạch mở điểm phân phối .

Cậu cũng động lòng, thủ đô bao, điều kiện hơn hẳn nông thôn gấp trăm .

, do dự!

“Ninh tổng, về , cô chọn khác .”

“Tại ?” Vợ chồng họ Diệp đều hiểu nổi, đồng thanh hỏi.

Cơ hội như cần? Rốt cuộc là nó nghĩ gì?

Diệp Hưng Học là thông minh. Về kinh thành thì , thể quản lý một điểm phân phối, "xa trời cao đất", ai quản thúc.

chỉ như thể thỏa mãn dã tâm của .

“Đây là giai đoạn khởi nghiệp của tập đoàn. theo cô, cùng cô xông pha giành lấy thiên hạ.”

Thay vì tương lai của tập đoàn, bằng tương lai của Ninh Yên. Cậu tin tưởng, sự dẫn dắt của cô, Tập đoàn Cần Phong sẽ trở thành doanh nghiệp hàng đầu cả nước, là ông trùm trong ngành.

Vợ chồng họ Diệp cảm thấy con trai vấn đề về đầu óc, sức khuyên bảo, nhưng c.ắ.n răng đổi ý.

Ninh Yên mỉm . Không hổ là trợ thủ cô trúng, cả tầm và dã tâm đều .

Có dã tâm là chuyện , thể kích phát tiềm năng của một .

, chỉ cần thể khống chế . Anh mạnh, còn mạnh hơn. Anh dã tâm, dã tâm lớn hơn.

Ông Diệp Trọng Lễ đứa con trai cứng đầu, tức ch·ết : “Ninh tổng, cô giúp vài câu .”

Ninh Yên thể giúp họ : “Cách dùng của là, dùng thì nghi, nghi thì dùng. Cậu tự do lựa chọn.”

Ông Diệp Trọng Lễ: “...”

Ăn cơm xong, Ninh Yên về . Diệp Hưng Học cha lôi về nhà, họ hàng bạn bè phiên trận khuyên bảo, cố gắng thuyết phục .

Ninh Yên quan tâm đến mấy chuyện đó. Cô dạo phố, mua ít quà lưu niệm, xách túi lớn túi nhỏ về nhà khách.

Nhân viên lễ tân gọi cô : “Đồng chí Ninh Yên, điện thoại tìm cô, bảo cô gọi . Này, đây là ghi .”

“Cảm ơn chị ạ.” Ninh Yên thấy đó là điện thoại của xưởng đường. Giờ mà gọi... Cô dự cảm lành.

Cô vội vàng , bên đầu dây truyền đến giọng gấp gáp của Ninh Anh Liên: “Ninh tổng, em mau về , tập đoàn xảy chuyện !”

Lòng Ninh Yên chùng xuống.

Loading...