Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-11-05 06:49:10
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tôn Mỹ Hoa tức đến suýt hộc máu. là đồ con hoang!

“Người khác hiểu lầm thì thôi, con là con ruột của cũng hùa theo bậy? Đừng dễ dàng tin mấy lời đồn nhảm nhí đó.”

Cái tội danh thể g·iết ch·ết , còn liên lụy đến con cái.

Nghiêm Hàn chỉ là phản ứng theo bản năng, lúc hối hận thôi. Dù đó là thật nữa, cũng tìm cách che giấu. Bọn họ thể mất mặt như .

“Xin . Mẹ hiền lành, dịu dàng như , đến con kiến còn dám giẫm ch·ết, thể loại chuyện đó ?” Cậu sang đám đông, gầm lên: “Là ai lung tung? Đứng đây, chúng đối chất!”

Không ai , chỉ tụm thì thầm bàn tán, rõ ràng là ai tin lời họ .

Giải thích chính là che giấu.

Tôn Mỹ Hoa hổ, tức giận, sợ hãi. Tại tin đồn như ? là tai bay vạ gió. “ h·ại ng·ười, dám thề với trời.”

thời buổi chẳng ai tin lời thề thốt, ngược càng cảm thấy bà chột .

“Đi, chúng tìm bố con, bảo ông một câu công bằng.”

Một giọng lạnh lùng vang lên: “Bác sĩ Nghiêm là trong cuộc, lời ông đáng tin ?”

Vẫn là nữ bác sĩ lúc nãy, vẻ mặt đầy nghi ngờ và khinh bỉ.

Tôn Mỹ Hoa thấy là bà , đầu óc liền ong ong. Nữ bác sĩ họ Tô. Hai họ hồi trẻ là tình địch, đều từng ý với bác sĩ Nghiêm.

Cuối cùng, bà chiến thắng, thuận lợi gả cho bác sĩ Nghiêm. Mấy năm nay, bác sĩ Tô vẫn luôn canh cánh trong lòng, lúc nào cũng đối đầu với bà .

Có cơ hội như , bà đương nhiên sẽ bỏ qua.

Thư Sách

Tôn Mỹ Hoa thầm hận trong lòng, cố ý vẻ: “ nhà họ Nghiêm, sẽ nhịn cái uất ức . Ai dám tung tin đồn, sẽ tha cho kẻ đó.”

“Bà ỷ chuyện lâu, tìm chứng cứ chứ gì? Tội phạm nào mà thật thà nhận tội chứ?” Bác sĩ Tô vốn dĩ ngứa mắt bà . Rõ ràng thứ đều bằng , chỉ dựa cái vẻ hiền lành, chăm sóc khác mà cuối cùng thắng.

Không thật sự hiền lành, chỉ là giỏi giả vờ thôi. Bà sớm thấu con .

“Cho dù thể trị tội bà, nhưng trong lòng dân chúng, bà chính là tội phạm.”

Tôn Mỹ Hoa tức : “ bà thích chồng ...”

Bác sĩ Tô lạnh: “Lại bắt đầu giả vờ đấy. Ngay cả bạn gái của con riêng mà cũng tha. Sống cho dáng con .”

Đối mặt với sự chỉ trỏ của đám đông, tâm lý của hai em Nghiêm Hàn sụp đổ. Họ kéo vẫn còn tiếp tục cãi cọ bỏ chạy.

Tôn Mỹ Hoa liều mạng giãy giụa, tức điên : “Đừng kéo , phản bác, thể để vu khống tội danh như .”

Nghiêm Hàn dùng sức đẩy bà : “Có thật là vu khống ?”

Sắc mặt Tôn Mỹ Hoa đại biến, dám tin đứa con trai yêu thương nhất: “Con ý gì?”

Nghiêm Hàn mất kiên nhẫn chất vấn: “Thật , con vẫn luôn , tại ông nội cho bước nhà cũ một bước? Tại đối xử lạnh nhạt với em con như ?”

Lời thốt , khí liền đổi. Đây là điều cấm kỵ trong lòng ba con họ.

Nghiêm Kiều bên cạnh, sắc mặt cũng khó coi. Ông nội là lão tướng quân công lao hiển hách, địa vị cao quý, đối xử với Nghiêm Lẫm thì yêu thương hết mực, nhưng với em cô thì chẳng thèm quan tâm.

Nghiêm Lẫm thể ở trong nhà cũ, còn em cô chỉ dịp Tết mới đến ăn bữa cơm sum họp, ngày thường đến cửa cũng .

Cùng là cháu nội, mà đãi ngộ khác một trời một vực. Rốt cuộc là vì ?

Nếu vấn đề gì, ai mà tin?

Tôn Mỹ Hoa thẹn quá hóa giận: “Ông già nên lẩm cẩm , chỉ thiên vị.”

“Mẹ!” Nghiêm Kiều lo lắng xung quanh, cố nén giận: “Mẹ đừng bậy, lỡ ông nội càng thích chúng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-201.html.]

Mặc dù ông nội đối xử với họ nhạt nhẽo, nhưng một ông như , họ cũng thơm lây, cuộc sống vô cùng thoải mái. Không ai dám chọc họ.

Tôn Mỹ Hoa tức sôi máu. Lão già đó chính là thiên vị! Đối với con cháu phòng cả và Nghiêm Lẫm, ông đều sắp xếp thỏa. Phòng cả thì theo chính trị, Nghiêm Lẫm thì bộ đội. Hơn nửa các mối quan hệ của ông lão đều ở trong quân đội, tương lai chắc chắn sẽ giao hết cho Nghiêm Lẫm.

Còn hai đứa con của bà , ông chẳng bao giờ ngó ngàng tới. Đây mới là điều khiến bà ghen tị nhất.

Cùng là con cháu nhà họ Nghiêm, thể đối xử khác biệt như ?

Ông cụ thích bà , bao giờ che giấu. Không chỉ nhà họ Nghiêm , mà cả giới đều .

Cái danh “mợ Hai nhà họ Nghiêm” , bà gả cũng như .

Con trai học hành gì, bà sắp xếp cho con bộ đội, nhưng nó sống ch·ết chịu , chê cực khổ, nuôi chiều hư.

cầu xin ông cụ sắp xếp cho con trai một con đường, nhưng ông đến cửa còn cho . Bà trở thành trò cho cả giới.

“Tiểu Hàn, Kiều Kiều, chịu uất ức 20 năm, các con nhất định lấy thể diện cho . Nghiêm Lẫm chẳng qua chỉ là một phó đoàn trưởng quèn, gì ghê gớm? Có con bạn gái như thế, nó sớm muộn gì cũng xong đời.”

Câu suốt 20 năm, như một bài tẩy não. Mọi thứ đều so sánh với Nghiêm Lẫm, Nghiêm Lẫm trở thành cái gai trong mắt ba con họ.

“Hai con đều đến tuổi kết hôn , cố gắng tìm hiểu cho kỹ, nhất định tìm đối tượng gia thế cao, để lác mắt.”

từ một gia đình nghèo khó vươn lên con dâu tướng quân, thành cú nhảy vọt giai cấp, ăn sung mặc sướng, áo cơm lo. Bà quá hiểu hôn nhân chính là đầu thai thứ hai, bất kể là nam nữ.

Con trai thể cưới con gái quan lớn, như nửa đời cần lo lắng.

Xuất như bà còn gả cho con trai tướng quân, con gái bà vốn là cháu gái tướng quân, chẳng lẽ gả cho hơn?

Nếu ở thời cổ đại, ngay cả Thái tử cũng gả .

bao giờ bắt ép con cái học hành, chỉ một lòng con cái trèo lên tầng lớp cao hơn, một bước lên trời, đạp Nghiêm Lẫm chân, cũng để những kẻ từng khinh thường bà hối hận.

Hai em , đồng loạt thở dài. Bây giờ là lúc nghĩ đến chuyện ? “Mẹ, vẫn nên nghĩ cách giải quyết chuyện . Bất kể là thật giả, cũng thể để nó lan truyền thêm.”

“Mẹ mà mang cái tiếng g·iết , chúng con là con của , thanh danh ? Còn mong gì gả nhà quyền quý? Nhà cao cửa rộng đều thích đối tượng gia thế trong sạch.”

Tôn Mỹ Hoa , thấy cũng , vội vàng tìm Nghiêm Ngọc Chiêu, thương lượng tìm cách giải quyết.

Kết quả, Nghiêm Ngọc Chiêu dùng một ánh mắt khó tả , lâu.

Tôn Mỹ Hoa trong lòng thấy bất an: “Anh cũng tin mấy chuyện ma quỷ đấy chứ? Em là thế nào, còn ? Em lá gan đó.”

Nghiêm Ngọc Chiêu nhớ nhiều chuyện cũ, tâm trạng phức tạp: “ hiểu bà.”

giống như một giả tạo, mới thì mỹ, nhưng chung sống lâu ngày sẽ lộ . Ông bao giờ thấu .

một điều ông rõ, bà hề vô hại như vẻ bề ngoài.

Tim Tôn Mỹ Hoa lạnh ngắt. Ăn chung giường chung gối 20 năm, mà ông hiểu bà .

Người đàn ông thật ch.ó má.

đây là con đường bà chọn. Gả nhà giàu đơn giản như ?

So với việc ăn đủ no mặc đủ ấm, ngày đêm bôn ba vì ba bữa cơm, bà thà chịu đựng sự lạnh nhạt còn hơn.

“Em thật sự ! Cho dù quan tâm đến em, cũng nghĩ đến hai đứa con, chúng nó còn mặt mũi nào mà sống?”

 

 

 

 

 

 

Loading...