Một bác sĩ vội vàng chạy tới: “Bác sĩ Nghiêm, y tá trưởng Tôn, viện trưởng gọi hai lên văn phòng.”
Tôn Mỹ Hoa hoảng hốt, về phía chồng : “Ngọc Chiêu, viện trưởng nhất định giận lắm. cũng thấy đó, em chẳng gì cả, tự dưng tạt nước bẩn. Từng tuổi , em chịu nổi sự mất mặt .”
Bác sĩ Nghiêm nhíu mày, tâm trạng vô cùng tồi tệ: “Viện trưởng là hiểu lý lẽ.”
“Lời của , ông nhất định sẽ . Anh đỡ cho em vài câu.” Tôn Mỹ Hoa khẽ thở dài: “Haizz, em tủi quá. Nghiêm Lẫm hiểu lầm em sâu quá. Nó tìm con bé còn vô lý hơn, nó em thế nào mặt con bé đó? Làm kế thật khó...”
Bà lải nhải, lòng rối như tơ vò, chỉ chồng an ủi vài câu. Kết quả, giọng mất kiên nhẫn của bác sĩ Nghiêm vang lên: “Sao bà ồn ào thế?”
Người phụ nữ ngày thường dịu dàng, chu đáo, hiền thục bỗng dưng đổi ?
Tôn Mỹ Hoa: “...” Đáng lẽ ngay từ đầu nên mong chờ gì ở ông ! Trong đầu ông chỉ y học, một lòng cắm cúi ở bệnh viện, chẳng bao giờ lo chuyện nhà cửa. Một bà bận rộn trong ngoài, lo việc nhà lo việc cơ quan, bà dễ dàng lắm ? Vậy mà ngay cả một câu tử tế ông cũng ! Cứ như thể đó là những việc bà đương nhiên !
Quán vịt cực kỳ đông khách, còn chỗ trống, đợi một lúc lâu mới đến lượt họ.
Nghiêm Lẫm gọi một lúc ba con vịt . Ninh Yên : “Hai con là đủ , ba con ăn hết .” Vịt cũng đắt lắm.
Nghiêm Lẫm rạng rỡ: “Em cãi vất vả , bồi bổ.”
Anh Vu đối diện: “...” Anh nhận nổi "Diêm Vương mặt lạnh" mắt nữa. Cái kiểu cổ vũ trá hình thật sự ?
Ninh Yên cãi thắng, cả sảng khoái. Cô cầm chén uống một ngụm: “Sau đừng ngốc nghếch để bà tùy tiện chụp mũ. Xem cái kiểu thành thạo đó, ngày thường chắc chắn ít bắt nạt . Anh đừng thật thà quá.”
Vẻ mặt Vu thật khó tả. Cô gái hiểu lầm gì về hai từ "thật thà" ? Nghiêm Lẫm nổi tiếng là "Diêm Vương mặt lạnh", nhưng những từng chịu thiệt tay thích gọi là "Hồ ly mặt lạnh" hơn.
Nét mặt Nghiêm Lẫm giãn , ý lan tỏa. Cảm giác bảo vệ thật . “Anh thích cãi với phụ nữ, cũng nỡ tay với họ.”
Ninh Yên nghĩ , cũng . Anh là đàn ông, còn là quân nhân.
“Thôi, việc cứ để em. Chúng gây sự, nhưng cũng sợ sự.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-193193.html.]
Vịt nóng hổi mang lên. Nghiêm Lẫm mời ăn, lấy bánh tráng cuốn một cái, đưa cho Ninh Yên: “Ông nội cũng thường xuyên như .”
Ninh Yên c.ắ.n một miếng, mùi thơm của hành lá, vị béo mà ngán của thịt vịt quyện với nước chấm thơm ngon, đúng là tuyệt hảo.
“Thế thì chứng tỏ chúng hợp .”
Nghiêm Lẫm thấy cô ăn ngon miệng, cũng mãn nguyện: “Đi gặp ông nội với nhé?”
Nghiêm Lẫm từng gặp cha cô, cũng đến nhà cô. Giờ Ninh Yên đến kinh thành mà qua thăm hỏi thì đúng là chút thất lễ.
Thư Sách
Cô cho đúng lễ nghĩa, cố gắng hết sức để ông nội Nghiêm Lẫm quý mến , để Nghiêm Lẫm khó xử.
Nếu ông thật sự thích, thì cũng đành chịu. Dù họ kết hôn cũng ở chung, ngày thường gửi thêm ít quà về là .
“Được ạ, hẹn thời gian . Ông nội thích ăn gì? Em chuẩn chút quà.”
“Ông cũng thích ăn vịt .” Nghiêm Lẫm do một tay ông nội nuôi lớn, nên tình cảm với ông nhất.
Anh Vu nhịn xen : “Hai ầm ĩ như , sợ ông nội Nghiêm Lẫm tức giận ? Thế mà vẫn dám đến?”
Làm bẽ mặt con trai và con dâu của ông như thế, gây ảnh hưởng như , ông mà vui ?
Ninh Miểu, nãy giờ vẫn im lặng, cũng lo lắng: “Chị hai, là để hẵng .”
Ninh Yên gắp cho em gái một miếng thịt vịt: “Ăn nhiều . Anh Vu , các sẽ điều tra Tôn Mỹ Hoa, đúng ? Đến lúc đó thể cho xin một bản tài liệu ?”
Anh Vu im lặng. Điều tra là chắc chắn điều tra, nếu họ cũng yên tâm. “Tại đưa cho cô?”
Ninh Yên lý: “Biết , trăm trận trăm thắng. Bà hận như , bảo vệ bản và Nghiêm Lẫm chứ. Hơn nữa, các điều tra , tìm khác điều tra, thế là lãng phí nguồn lực ?”
Anh Vu cạn lời với cái miệng của cô. Vừa mới "gài bẫy" Tôn Mỹ Hoa xong, giờ vẫn thấy đủ.
“Không thể đưa cho cô . Cô thật đấy ?”
“Đương nhiên.” Ninh Yên cũng ép: “Thôi , tự xử lý .”
Ăn vịt xong, Nghiêm Lẫm đưa chị em Ninh Yên về nhà khách. Vừa bước cửa, một bóng quen thuộc tới: “A Lẫm, ông cụ gặp bạn gái của cháu.”
Tin tức truyền nhanh thật, chút đột ngột, khiến kịp chuẩn .
Nghiêm Lẫm theo bản năng sang cô gái bên cạnh, dùng ánh mắt hỏi: "Đi em?"