Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 186
Cập nhật lúc: 2025-11-03 13:04:31
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các vị bí thư chi bộ thôn đều thấy mất mặt, vốn còn định cò kè thêm chút nữa, nhưng cuộc họp cuối cùng chẳng đến .
Sau khi tan họp, Hầu Thần gọi đích danh Ninh Yên ở .
“Đồng chí Ninh Yên, cô thật sự hợp tác với các xã khác ?”
Anh là bí thư xã Vĩnh Ninh, đương nhiên suy xét lợi ích của xã nhà. Hành động của Ninh Yên mang lợi ích nhất cho .
Ninh Yên sớm tính đến chuyện : “Xưởng đường và nhà máy thức ăn chăn nuôi của chúng đều cần cao lương ngọt, càng nhiều càng , như mới thể mở rộng quy mô. Bí thư Hầu, Tập đoàn Cần Phong vẫn thuộc quyền quản lý của xã Vĩnh Ninh. Tập đoàn phát triển đến cũng thể tách rời xã Vĩnh Ninh, công lao vẫn là thuộc về ngài.”
Cô đang ngầm nhắc nhở rằng lợi ích của họ là một. Dù cô hợp tác với ai, cũng ảnh hưởng đến lợi ích căn bản đó.
Hầu Thần thấy cô quá thông minh, cậy tài khinh , nhưng thể phủ nhận, vài điều cô lý.
Nền tảng của Tập đoàn Cần Phong là ở xã Vĩnh Ninh, phát triển càng thì mặt mũi càng ánh sáng. Xã Vĩnh Ninh vốn nhiều tài nguyên, các doanh nghiệp trực thuộc cũng nhiều, ăn khấm khá, chỗ nào cũng cần trợ cấp tài chính.
So , Tập đoàn Cần Phong một con đường riêng, cần nhà nước nâng đỡ, tự cung tự cấp, thành tích đặc biệt chói lọi. Có thể , đây là "hàng độc" của xã Vĩnh Ninh.
Làm to, lớn mới là con đường nhất, lợi cho tất cả các bên.
Qua một cuộc họp, nhận tầm của Ninh Yên giống thường, vượt xa những kẻ chỉ chìa tay xin trợ giúp. Đây cũng là lý do đội Cần Phong vượt trội hơn hẳn, còn các đội khác thì chẳng gì.
là một lãnh đạo, suy xét đại cục.
“ vẫn hy vọng giỏi sẽ kéo yếu, cùng tiến bộ.”
Cách so sánh khá thú vị. Ninh Yên mỉm : “ cũng hy vọng bà con trong xã ngày càng khấm khá. vài chắc nghĩ . Cho nên, cần kích thích họ một chút mới khơi dậy ý thức khủng hoảng. Có cạnh tranh mới tiến bộ.”
Người thông minh chỉ cần một chút là hiểu, cần quá rõ ràng.
Hầu Thần cô thật sâu: “Vậy cô cứ .”
“Cảm ơn, sẽ ngài thất vọng.”
Ninh Yên về liền lập tức tung tin. Cả huyện Hoành Sơn xôn xao, các xã khác đều chủ động tìm đến cửa, xin hợp tác.
Ninh Yên lấy hợp đồng chuẩn sẵn, ký kết thỏa thuận. Cô ăn sòng phẳng, lừa già dối trẻ, mỗi bản hợp đồng đều giống hệt , giá thu mua, giá hạt giống đều như .
Trong vòng vài ngày, Ninh Yên ký mười mấy bản hợp đồng, tất cả đều ký với danh nghĩa của các đội sản xuất.
Toàn huyện Hoành Sơn mười xã, mỗi xã bảy, tám đội sản xuất, tính cũng nhiều.
những đến ký đều thuộc xã Vĩnh Ninh.
Ninh Yên chẳng thèm bận tâm, cô "báo cáo" qua với bí thư Hầu . Chỉ cần trồng cao lương ngọt cho cô là , cô quan tâm là ai trồng.
Huyện Hoành Sơn chỉ là bước đầu tiên, mục tiêu tiếp theo của cô là tỉnh.
Bí thư Ngưu mang hợp đồng mới đến cho cô: “Kia chắc vẫn còn một đợt nữa. Cứ theo đà , tính sơ sơ thì nguyên liệu cho năm chắc chắn đủ . mà, nhà máy thức ăn chăn nuôi của chúng vẫn xây.”
Hiện tại Ninh Yên đang kẹt ở khâu công thức thức ăn chăn nuôi, nhưng cô cũng vội: “Không , xưởng đường cũng cần cao lương ngọt. Bã của cây còn thể thành bột ngọt, cây nghiền nát lên men thể rượu trắng...”
Hai thứ là nhu yếu phẩm, nên xếp ở cuối danh sách.
Cô còn xong, mắt bí thư Ngưu sáng lên: “Còn thể bột ngọt và rượu trắng á? Vậy chúng còn thể xây thêm xưởng bột ngọt và xưởng rượu nữa. Ha ha ha, thế là chúng dấn ngành gia vị .”
Ông càng nghĩ càng thấy phấn khích, cũng lo lắng chuyện trồng quá nhiều cao lương ngọt nữa, thậm chí còn ký thêm hợp đồng với các đội khác. Ông hăng hái vô cùng.
Ninh Yên sớm quy hoạch thứ, chỉ là thiếu nguyên liệu. Chờ đến sang năm là .
“Chúng cứ từng bước một cho vững chắc. Trước hết tìm cách chiêu mộ nhân tài kỹ thuật, nghiên cứu công thức bột ngọt và rượu trắng nhất, máy móc tương ứng, thành công tác chuẩn .”
là khi cần mới thấy thiếu, nhân tài quá ít.
“Bất kể là đường trắng, bột ngọt rượu trắng, hạn sử dụng đều dài, vận chuyển tiện lợi, thể bán khắp cả nước.”
Bí thư Ngưu ngẫm cũng thấy đúng, vội . “ đào tài giỏi bây giờ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-186.html.]
Bất kể nhà máy nào trướng ăn phát đạt cũng đều là chuyện . Chờ đến khi sản phẩm của họ mặt ở khắp cả nước, lúc đó sẽ lớn mạnh đến mức nào.
“Các trường đại học top đầu.” Ninh Yên cũng thấy đau đầu, các trường đại học bây giờ đều ngừng giảng dạy, sinh viên Đại học Công Nông Binh thì đa phần là hạng thật giả lẫn lộn, trình độ đảm bảo.
Vấn đề cô gặp bây giờ nhiều, giải quyết từng chút một.
Tiếng gõ cửa vang lên, Ninh Anh Liên vội vã bước : “Bí thư Ngưu, bí thư Dương của đội Bạch Vân, bí thư Phùng của đội Thanh Liên, và bí thư Tiêu của đội Minh Quang gặp ông.”
Bí thư Ngưu ha hả: “Cho họ .”
Ba dẫn , vẻ mặt ai cũng chút gượng gạo. Bí thư Ngưu chủ động chào hỏi: “Các vị . Anh Liên, pha .”
Ông tỏ như chuyện gì, tiếp đón khách, khiến ba cũng thấy an tâm phần nào.
Ninh Anh Liên bưng lên lặng lẽ lui . Bí thư Dương bưng chén , im lặng đ.á.n.h giá văn phòng. Cách bài trí vô cùng đơn giản, chỉ dãy tủ tài liệu phía ghế Ninh Yên là đặc biệt bắt mắt.
Ánh mắt ông dừng bản hợp đồng tay Ninh Yên, ngưng : “Ông Ngưu , chúng là em mấy chục năm, ông nể tình cũ một chút nào ? Quá thất vọng.”
“Công tư phân minh.” Bí thư Ngưu đáp trả một câu. Đã đến đây còn vẻ gì nữa? Anh em cái nỗi gì.
Thấy ông chủ động đưa lối, mặt bí thư Dương nóng bừng, thấy mất mặt nên gì thêm.
Bí thư Phùng nhịn : “Bí thư Ngưu, chúng là hàng xóm láng giềng, ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy, đều là một nhà. Lần đến là để bàn chuyện trồng cao lương ngọt, nhưng giá cả bàn .”
Bí thư Ngưu cũng vòng vo với họ, ông lấy mấy bản hợp đồng : “Các ông xem , đều là giá thống nhất, hợp đồng thống nhất, đảm bảo lừa già dối trẻ.”
Thư Sách
“Chúng cùng một xã, là một nhà. Bọn họ là ngoài, thể giống ?”
Bí thư Ngưu thầm trong bụng, bây giờ mới đến chắp nối , muộn . “Nói thế là đúng , đều là trồng trọt cả, phân biệt trong ngoài gì?”
Lời , đều khó mà gì thêm.
Bí thư Phùng vò mặt: “Anh Ngưu, giúp một phen, chính là ân nhân lớn của đội chúng . Lần việc gì, cứ hú một tiếng, chúng tuyệt đối hai lời.”
Bí thư Tiêu đầy thâm ý: “Ông Ngưu , lúc ông nghèo cơm ăn, còn cứu tế ông, cho ông cả một túi khoai lang. Ông quên hết ?”
Bí thư Ngưu bắt đầu thấy khó xử: “Không giúp, mà là quyết .”
Bí thư Dương la lớn: “Ông là bí thư chi bộ thôn, ông quyết thì ai quyết ?”
“Ninh tổng của chúng .” Bí thư Ngưu chỉ tay chữ ký phụ trách hợp đồng, là Ninh Yên. “Cô mới là sếp.”
Ông là đầu đội sản xuất, quản lý các công việc của đội, nhưng Tập đoàn Cần Phong là do Ninh Yên chủ. Hai việc phân định rõ ràng, ai can thiệp việc của ai.
Mọi : “...”
“Ông Ngưu, ông thể để một con nhóc cưỡi lên đầu như ?”
Bí thư Ngưu thừa hiểu ý đồ xa của họ, kìm mà đảo mắt. Dám Ninh Yên ngay mặt cô , đúng là sống ch·ết.
“Biết , cô kiếm tiền mà, thể cho chúng ăn sung mặc sướng. Ai tiền đó là sếp.” Dù ông cũng thấy thoải mái, ai cũng quản .
Mọi , lão già đúng là hết t.h.u.ố.c chữa. ông cũng lý.
Bí thư Phùng hắng giọng: “Đồng chí Tiểu Ninh, thấy năm đồng một tấn là quá ít, tám đồng mới hợp lý, cô thấy ?”
Họ vẫn chấp nhận sự thật là Ninh Yên vươn lên, thể ngang hàng với họ, nên vẫn giữ cái giọng bề .
Ninh Yên hiện đang nắm đằng chuôi, cô vội, cũng hoảng: “Hợp đồng là mẫu chung, ai đến cũng như . Một khi đủ chỉ tiêu, đừng năm đồng, ba đồng chúng cũng cần. À, cho các bác , đến nay gom hơn 6.000 tấn , đủ một vạn tấn là .”
Nếu , một mẫu đất cần hai cân hạt giống, thể thu hoạch 350kg hạt, dùng để ủ rượu hoặc thức ăn chăn nuôi. Đồng thời, thể thu hoạch một vạn cân cây, sản xuất 600 cân đường. Con coi như là giá trị trung bình.
Bí thư Ngưu chậm rãi xen : “Dù thì chúng cũng vội.”