Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 182:182

Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:10:07
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Tuy phận địa vị khác, nhưng cô vẫn khiêm tốn, lễ phép, tươi niềm nở, khác gì so với đây. Điểm đặc biệt đáng quý.

Các công nhân xung quanh đều ngoái , trong đó hai đàn ông đang thì thầm.

Hầu Tử Ninh Yên nổi bật giữa đám đông: “Cường tử, mắt của thật, liếc mắt một cái là trúng ngay đồng chí Ninh.”

Còn định cưới cơ đấy.

“Xin đừng nữa.” Mặt Phương Cường đỏ bừng, chỉ bịt miệng Hầu Tử : “Nói nhỏ thôi, còn giữ thể diện.”

Ngày xưa còn thể lấy trêu chọc, đùa giỡn, nhưng khi phận của Ninh Yên đổi, chuyện đó chẳng khác nào cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, là si tâm vọng tưởng, sẽ chê.

Hầu Tử nhịn thở dài: “Người thật, chỉ là quá, bình thường xứng.”

Phương Cường sớm lấy vợ sinh con, nghĩ chuyện năm xưa mà cảm khái thôi: “ , cô vô cùng ưu tú.”

Ninh Yên giải quyết xong mảng , việc còn là công thức thức ăn chăn nuôi. Cô chạy khắp tỉnh, đều tìm thứ .

Các xưởng nuôi lợn đều chỉ cho ăn cám, lá ngô, rau dại nấu chung, đổ máng. Vừa mệt vất vả, là cách chăn nuôi khoa học nhất. Nuôi cá thì chỉ nuôi thả, vứt cho ít rong tảo linh tinh.

Ninh Yên thất vọng, hồn cả.

từ góc độ khác, một khi thức ăn chăn nuôi , thị trường sẽ vô cùng rộng lớn, tương lai tươi sáng.

Tỉnh , thì đến các thành phố lớn như Kinh (Bắc Kinh) Hỗ (Thượng Hải). Các viện nghiên cứu, giáo sư đại học hàng đầu, những nhân tài công nghệ cao du học về nước đều ở các thành phố lớn.

cũng dám chắc, thời buổi tri thức đáng tiền, tình cảnh của giới trí thức cấp cao , thì điều nơi khác, thì t·ự s·át...

Đặc biệt một chuyến cũng đáng.

Cô cứ chạy chạy , bận đến chân chạm đất. Bỗng nhiên cô nhận thông báo, lãnh đạo xã đến thị sát, xuất phát.

Thôi thì, đến thì đến.

Cô cũng chuẩn gì nhiều, đột ngột chạy đến như , chẳng xem bộ mặt thật nhất ?

Cô tính toán thời gian, đủng đỉnh đầu thôn, tay còn cầm một que kẹo hồ lô.

Bí thư Ngưu và Ninh Xuân Hoa đến từ sớm, mặt mày lo lắng: “Đồng chí Tiểu Ninh, giờ cháu mới đến?”

Biết rõ là hai bên ưa gì mà còn chậm trễ như , thế nào cũng khó.

Ninh Yên kiểu " trót thì trét", chẳng sợ gì: “Sợ gì chứ? Binh đến thì tướng chặn, nước đến thì đất ngăn.”

Cô thì thản nhiên, nhưng Ninh Xuân Hoa bình tĩnh nổi: “Hay là cháu nhún nhường một chút? Đối phó cho qua ?”

Ninh Yên thản nhiên: “Cái loại đó, miệng thì hào phóng, nhưng trong xương cốt thì tự đại kiêu ngạo. Cháu càng yếu thế, càng xem thường cháu.”

Bí thư Ngưu và Ninh Xuân Hoa , đồng loạt thở dài. Thôi, thì , mặc kệ.

Hầu Thần mới nhậm chức nên vô cùng bận rộn. Anh mất nửa tháng để quen với môi trường, nắm bắt các công việc của xã, và sắp xếp các mối quan hệ.

Vừa rảnh một chút, liền bắt đầu xuống các thôn, hết một lượt các đội sản xuất. Đội Cần Phong xếp ở cuối cùng, cũng nghĩ thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-182182.html.]

Đoàn một chiếc xe con hiệu Puka cũ kỹ xuất phát. Rất nhanh, họ phát hiện con đường bê tông đặc biệt bằng phẳng, dù trời mưa nhỏ cũng ảnh hưởng. Không giống như đường đất ở những nơi khác, gập ghềnh, lồi lõm, xe xóc nảy chịu nổi, đúng là khổ . Mưa một chút thì càng thảm, xe cứ động một tí là sa lầy.

Hầu Thần ở ghế , con đường bê tông dài tít tắp, vẻ mặt khó đoán: “Sao ở đây đường bê tông?”

Một cán bộ cùng nắm rõ tình hình: “Là đội Cần Phong dẫn dắt dân làng cùng sửa chữa đấy ạ. Họ tự bỏ tiền, bỏ sức .”

Xã tất nhiên là mong các đội tự sửa đường, cần dựa hỗ trợ của xã. Vấn đề là các đội khác nghèo rớt mồng tơi, ăn còn đủ no, sửa đường cái nỗi gì.

Chiếc xe chạy êm ru đến đội Cần Phong. Họ thấy một đoàn đang chờ sẵn, dẫn đầu là một cô gái trẻ, đang gặm... kẹo hồ lô.

Thấy xe đến, cô gái chút hoang mang, c.ắ.n nốt hai viên kẹo cuối cùng, miệng còn phồng lên, thản nhiên bước tới.

Hầu Thần rõ, khóe miệng giật giật.

Ninh Yên đối mặt với ánh mắt của , ung dung nuốt viên kẹo xuống, khóe miệng nở một nụ rạng rỡ: “Hoan nghênh các vị lãnh đạo đến thị sát. xin mặt Tập đoàn Cần Phong chào đón các vị. Mời lối .”

Lời lẽ nghiêm túc, nhưng cử chỉ thì chẳng đắn chút nào, mà... hài hòa một cách kỳ lạ.

là kỳ quái.

Ninh Yên dẫn đến xưởng đậu hũ . Họ xem từng phân xưởng, tất cả công nhân đều việc đấy, gọn gàng ngăn nắp, môi trường việc sạch sẽ, sáng sủa.

Cô giới thiệu từng nơi một, mạch lạc, rõ ràng.

Tại phân xưởng đóng gói thành phẩm, thấy vô chủng loại sản phẩm từ đậu nành, Hầu Thần kìm thêm vài .

Xưởng nước tương, xưởng đường cũng lượt tham quan. Hầu Thần bỗng mở miệng hỏi: “Đây là phân xưởng gì?”

Ninh Yên chỉ những công nhân đang bận rộn: “Là phân xưởng giấy mới thành lập. Ngài cũng thấy bã mía khi ép đường đấy, đây chính là nguyên liệu, biến phế thải thành tiền, lãng phí một chút nào.”

Hầu Thần nhướng mày: “Lại tuyển thêm mới ?”

“Vâng.”

Hầu Thần cô thật sâu: “Mấy ngày các đội sản xuất khác, cuộc sống của họ khổ.”

Thư Sách

Ninh Yên tỏ vẻ đồng cảm sâu sắc: “Đó là do cán bộ đội của họ bất tài. So sánh thì, cán bộ đội của chúng đúng là tuyệt vời, quá giỏi.”

thẳng kiêng dè, chẳng hề che giấu.

Vẻ mặt Hầu Thần thật khó tả. Một sắc bén và thẳng thắn như nên chuyện ?

“Đều là cùng một xã, các cô sống sung sướng, thì vẫn đang trong cảnh nước sôi lửa bỏng. Cô suy nghĩ gì ?”

Ninh Yên chần chừ một lát: “...Chúc họ sớm gặp một lãnh đạo giỏi? Bí thư Hầu, đến lúc ngài thể hiện tài năng đó! Cố lên! Cố lên!”

Cô còn giơ nắm đ.ấ.m nhỏ lên, hô hào cổ vũ . Các cán bộ thôn bên cạnh nhịn trộm.

Hầu Thần: “...”

“Cô từng câu, một vinh thì tất cả cùng vinh, một nhục thì tất cả cùng nhục ?”

từng câu ‘ ở vị trí đó thì mưu sự nghiệp đó’.” Ninh Yên cũng gì sai. Lãnh đạo xã mới trách nhiệm đó. Còn cô, một thanh niên trí thức ở đội bên cạnh, thì liên quan gì đến cô?

Hầu Thần cũng tức giận, mỉm : “Cô sai. là bí thư xã, nên trách nhiệm giúp họ giải quyết khó khăn. Vì , hứa sẽ tạo 300 suất việc . Bây giờ, nhiệm vụ vinh quang xin giao cho đồng chí Ninh Yên. Đây là thử thách mà tổ chức dành cho cô. nhớ lầm, cô vẫn là đảng viên dự , sang năm mới chuyển chính thức ?”

Anh một thôi một hồi hợp tình hợp lý, còn lôi chuyện đảng viên dự để gây sức ép. Rõ ràng là nắm chắc phần thắng, Ninh Yên thể từ chối.

Bí thư Ngưu và Ninh Xuân Hoa lo sốt vó, bâyT giờ? 300 ? Tổng công nhân của họ mới bao nhiêu? Đây khó ?

Ninh Yên nheo mắt . Ánh mắt hai giao , tóe lửa.

Đã đến lúc tung chiêu cuối .

Loading...