Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:10:06
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thông cáo của đội Cần Phong dán lên, dân làng lập tức xôn xao.

Sửa đường xong, sắp xây thêm hai tòa nhà lớn, mà bản thiết kế trông quá .

Họ tính toán cho dân làng thật chu đáo, ăn, mặc, ngủ, nghỉ, chữa bệnh đều thể giải quyết ngay tại cửa nhà. Đối với , đây đúng là một chuyện tày trời.

Ngọn lửa nhiệt tình của nhanh chóng thắp lên, ai nấy đều sôi nổi hưởng ứng lời kêu gọi. Mỗi nhà cử một lao động chính, cùng chung sức việc, tranh thủ xây xong Tết.

Cuộc sống ngày càng hơn, thật đáng mong đợi.

Trong bữa cơm, Ninh Nhị chủ động đề xuất: “Chị hai, em cũng đăng ký một suất.”

Nhà nào cũng , mỗi nhà thì , nhà còn là lãnh đạo, bao nhiêu con mắt đang .

Ninh Tam (Ninh Miểu) dậy: “Anh hai , để em cho.”

Một cô con gái như em thì việc nặng gì chứ? Cả hai em đều phản đối. Ninh Tứ hì hì : “Hai chị đừng tranh nữa, để em .”

Cả nhà họ đều đến tuổi thành niên, lấy lao động chính? Ninh Yên tuy thành niên nhưng cô còn bận hơn bất cứ ai, mấy việc chân tay cũng hợp với cô.

“Tất cả cần tranh. Chị sẽ bỏ tiền để miễn suất lao động.”

Không cử cũng , chỉ cần nộp 30 đồng là xong. Người bình thường nhà nào cũng tiếc tiền.

Ninh Yên thì tiếc. Nhà lớn, cần thiết cố sức, đáng.

Ninh Tứ hít một : “Chị hai, 30 đồng lận đó, mua bao nhiêu là thịt.”

Thà cho còn hơn.

“Được , việc bàn nữa, chị quyết định.” Ninh Yên chốt hạ: “Các em nhớ kỹ, sức khỏe là quan trọng nhất, sức khỏe thì thứ đều bằng .”

Ba đứa ngoan ngoãn lời: “Chúng em .”

Ninh Yên chợt nảy ý: “Các em học lâu như , cũng nên kiểm tra một vòng. Các em hãy thiết kế một cái máy ép cám viên .”

Ngày thường cô dạy nhiều kiến thức về cơ khí, cũng nên kiểm tra xem bọn trẻ học hành thế nào.

Ninh Nhị hiểu: “Hả? Cái đó là cái gì ạ?”

Ninh Yên giải thích đơn giản: “Là biến cây cao lương ngọt thành dạng viên, còn thể trộn đều nguyên liệu, nguyên lý là như .”

Hai chị em Ninh Nhị , nguyên lý sơ sài như thì cũng như .

“Có tài liệu gì cho chúng em tham khảo ạ?”

Ninh Yên gắp một miếng sườn: “Không , tất cả dựa các em tự nghĩ cách. Các em thể riêng, cũng thể hợp tác.”

Ba đứa trẻ hề nản lòng, ngược còn hăm hở thử. Ninh Nhị là đầu tiên lên tiếng: “Ngày mai chúng em sẽ các phân xưởng dạo một vòng, học hỏi thêm các bác thợ cả.”

Ninh Tam nghiêm túc suy nghĩ: “Em nghĩ thể lên thư viện tìm tài liệu.”

Ninh Tứ lanh lợi: “Tốt nhất là đến xưởng cơ khí, nhà máy chuyên nghiệp như chắc chắn tài liệu liên quan.”

“Em ?”

“Ai đưa tài liệu, liệu cho lạ chứ?” Bọn họ thể mượn danh chị hai .

Ninh Yên vui khi thấy các em nỗ lực vì việc học: “Đây là một bài kiểm tra, thời hạn là Tết. Các em cứ từ từ mà nghĩ.”

Cô giao cho chúng một bài tập để chúng đỡ rảnh rỗi sinh nông nổi. Cô cũng mong chúng , quá trình phấn đấu mới là quan trọng nhất.

“Người thành tích kiểm tra nhất, thể đưa một yêu cầu, chỉ cần chị thì đều đồng ý.”

Vừa , cả ba đứa lập tức hừng hực khí thế như tiêm m.á.u gà.

Ăn cơm xong, Ninh Yên trong sân cho tiêu cơm, bỗng nhiên chút nhớ Nghiêm Lẫm. Không đang gì, dạo ai cũng bận rộn.

Nghiêm Lẫm đang họp, bỗng cảm thấy tai nóng ran, theo bản năng sờ lên tai.

“Nghiêm Lẫm.”

“Có!”

“Các hạng mục kiểm tra ngày mai chuẩn đến ?”

“Tất cả chuẩn xong.” Nghiêm Lẫm dạo đều bận rộn cho cuộc thi võ thuật lớn trong quân đội. Đầu tiên là tuyển chọn từ cấp cơ sở, chọn ưu tú nhất để đưa thi đấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-181.html.]

Anh từng là quán quân võ thuật quân, nên việc đối với thuận lợi.

“Rất .”

Họp xong, đoàn trưởng gọi văn phòng, bình tĩnh .

Nghiêm Lẫm nghiêm, mắt thẳng.

Đoàn trưởng lấy một tờ đơn từ bàn: “Cầm về điền .”

Nghiêm Lẫm kỹ, là đơn học bổ túc ở trường quân đội? Văn bằng của thực cao, bộ đội từ sớm. Muốn tiến xa hơn, việc học bổ túc là bắt buộc.

Anh lập tức phấn chấn: “Cảm ơn đoàn trưởng bồi dưỡng.”

Đoàn trưởng nhắc nhở: “Đây mới chỉ là đơn đăng ký. Cậu đạt thành tích trong đợt thi đấu võ thuật thì mới chắc suất.”

hiểu .”

“Bên đồng chí Ninh Yên, cũng báo một tiếng, dù cũng xa một năm đấy.” Đoàn trưởng quý cấp . Ở tuổi của học, tương lai chắc chắn rộng mở.

Nghiêm Lẫm im lặng vài giây: “Đợi thông tin chính xác, sẽ với cô .”

Anh và Ninh Yên mỗi đều sự nghiệp riêng, đều đang nỗ lực vươn lên. Anh leo cao hơn, để thể che chở cho cô nhiều hơn, để cô sống theo ý của .

Việc xây dựng nhà cửa giao cho bí thư Ngưu và kế toán lo liệu. Ninh Xuân Hoa thì nắm bộ công việc trong xưởng. Cả hai bên đều bận tối mắt tối mũi, nhưng ai nấy đều vui vẻ như ăn Tết.

Ninh Yên đến xưởng cơ khí một chuyến. Toàn là quen cũ, cô tìm thẳng giám đốc Ngô của xưởng.

Giám đốc Ngô nhiệt tình đón: “Hôm nay gió nào đưa Ninh tổng đến đây ? Khách quý, khách quý, mời .”

Ngay từ đầu ông Ninh Yên tầm thường. Vừa tay là cái máy gặt xách tay, khiến thấy tiềm năng to lớn của cô.

Ông quý trọng nhân tài, từng lôi kéo cô về, nhưng cô nhất quyết thôn trồng trọt.

Lúc đó ông tài nào hiểu nổi, trồng cái gì chứ? Làm công nhân sướng hơn ? Rốt cuộc là vì cái gì?

cho đến bây giờ, ông mới phát hiện xem thường cô.

Một vị trí công nhân quèn thể thỏa mãn khát vọng và dã tâm của cô. Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, cô lên như diều gặp gió, trở thành tổng giám đốc của một tập đoàn, trướng mấy trăm con .

Bây giờ thể ngang hàng chuyện với ông. Quan trọng là cô còn trẻ như , tương lai thể lường .

Hai hàn huyên vài câu, Ninh Yên thẳng vấn đề: “Giám đốc Ngô, bên máy giấy và máy ép cám viên ?”

Thư Sách

Giám đốc Ngô sững sờ: “Không . Các cô nghiệp vụ mới ?”

Ninh Yên cũng đoán . Hiện tại, đa vẫn dựa sức , máy móc tự động hóa vẫn phát triển.

Cô lấy sổ tay , qua về thứ và nguyên lý hoạt động. Giờ cô còn tự thứ nữa, việc gì cũng đến tay thì mà mệt ch·ết.

Giám đốc Ngô gọi mấy kỹ thuật viên đến cùng thảo luận. Ninh Yên kiến thức rộng, hiểu nhiều về lý thuyết, còn các kỹ thuật viên thì kinh nghiệm thực tiễn phong phú. Hai bên kết hợp, ý tưởng tuôn ào ào.

“Chúng sẽ nghiên cứu thêm, tin tức sẽ báo cho Ninh tổng.”

Ninh Yên : “Vất vả cho các .”

Cô từng mở lớp huấn luyện ở xưởng cơ khí, những kỹ thuật viên đều cô giảng bài, nên ai nấy đều tỏ khách khí.

“Ninh tổng, cô khách sáo quá.” Mọi đều nể phục Ninh Yên.

Đến giờ cơm, giám đốc Ngô mời Ninh Yên dùng bữa. Cô từ chối, hai bên đều nghiệp vụ liên quan, quan hệ hòa hợp.

Bốn món một canh, mặn chay. Ninh Yên trong nhà ăn quen thuộc, cảm thấy thoải mái.

“Trước đây từng ăn cơm ở đây ba tháng, vẫn còn nhớ món sườn xào chua ngọt .”

“Vậy ăn nhiều một chút.” Giám đốc Ngô cố ý mời cả cán bộ phụ nữ đến cùng: “Món đậu hũ khô của tập đoàn các cô đúng là tuyệt phẩm, chỉ thích mỗi món đó, ăn kiểu gì cũng ngán.”

“Ha ha ha, thì thích ăn đậu hũ của nhà cô. Canh cá trích bỏ thêm miếng đậu hũ non, đậu hũ non trộn trứng bắc thảo, kiểu nào cũng ngon.”

Đậu hũ của các nhà khác vị chát của thạch cao, nhưng sản phẩm của Tập đoàn Cần Phong xử lý , thơm mềm, hề vị chát.

Ninh Yên mỉm lắng : “Chúng sẽ tiếp thu và nỗ lực hơn nữa.”

 

 

 

 

 

Loading...