Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 163:163

Cập nhật lúc: 2025-11-01 11:01:46
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thư Sách

 

Ninh Yên hít sâu một , thơm quá.

là sắc hương vị vẹn , riêng mùi hương điểm tối đa . Bếp trưởng tay nghề cao thật.”

Ai cũng thích lời , bếp trưởng cũng ngoại lệ, mặt nở nụ .

Chờ thức ăn nấu xong, múc đầy các cặp lồng mang , mượn thêm cái nồi canh, hai chị em Ninh Yên vui vẻ trở về phòng ăn cơm.

Vợ chồng Ninh Hãn Hải cũng về. Cả nhà cùng thưởng thức bữa trưa phong phú.

Ăn cơm xong, Ninh Hãn Hải lấy một cái hộp nhỏ: “Tiểu Yên, cái cho con.”

“Gì bố?”

“Mở xem thích .”

Ninh Yên tò mò mở , là một cây bút máy. “Sao tự dưng bố tặng quà cho con?”

Ninh Hãn Hải chọn một món gì đó đặc biệt, nhưng thứ ông ưng ý thì phiếu, cũng tiền, còn thứ ưng thì ông mua. Chọn tới chọn lui, cuối cùng chỉ chọn cây bút .

“Bù cho con quà sinh nhật. Bố thể ở bên cạnh con, cũng thể gì cho con, nhưng bố hy vọng con , bố đều yêu con.”

Một tia ấm áp dâng lên trong lòng Ninh Yên: “Con thích, cảm ơn bố.”

Dương Liễu chần chừ một lát, bước tới nắm lấy tay Ninh Yên: “Tiểu Yên, xin con, sai . Sau sẽ con hết.”

Ninh Yên thấy kỳ lạ, nữa đây?

Dương Liễu luôn cảm thấy yếu thế mặt Ninh Yên: “Bố con chuyện với , chỉ những chỗ đúng của , hồ đồ. Tiểu Yên, con thể tha thứ cho ?”

Khóe miệng Ninh Yên giật giật, cô vốn chẳng để bụng chuyện đó.

nay luôn là kiểu “ kính một thước, kính một trượng”. Người khác đối xử với cô thế nào, cô sẽ đối xử y như . Dương Liễu cũng , cũng từng hãm hại cô, gì mà tha thứ ?

“Chỉ là bất đồng ý kiến thôi, cần nghiêm trọng ? Sau chuyện lớn con, chuyện nhỏ .”

Dương Liễu vội lắc đầu: “Không, , chuyện nhỏ cũng con.”

Ninh Tứ nhịn xen : “Mẹ, mấy chuyện nhỏ như nấu cơm giặt giũ thì cứ quyết, vấn đề gì ạ.”

Dương Liễu: “...”

Cả nhà cùng ăn uống, dạo phố, mua sắm, vô cùng vui vẻ.

Hai ngày nghỉ trôi qua trong nháy mắt, Ninh Hãn Hải trở về nông trường Hồng Quang.

Ông dẫn vợ con ký túc xá thì ông Tưởng vội vã chạy tới gọi : “Lão Ninh, cuối cùng ông cũng về . Mau lên, đang chờ ông đấy.”

Ninh Hãn Hải thấy vẻ mặt kích động của ông , trong lòng căng thẳng: “Sao ?”

Ông Tưởng mặt mày hớn hở: “Cái máy gặt đập liên hợp chút tiến triển .”

Nghe , Ninh Hãn Hải vội theo ông ngay, khi còn đầu vợ con: “ khi nào về, nghỉ ngơi . sẽ với lão Tưởng và , bảo họ sang ký túc xá khác chen chúc tạm.”

, ông .” Dương Liễu thấu hiểu: “Không cần lo cho  con , Tiểu Yên ở đây .”

Nhà khách cách nông trường xa, mỗi ngày mệt. Họ còn mấy ngày nữa, nên quyết định trả phòng nhà khách, về nông trường ở.

Dương Liễu vội vàng thu dọn hành lý. Ninh Yên trong ký túc xá một lát nghĩ nên ngoài dạo. Vừa xuống lầu, một quen mặt tới. Ninh Yên nhận ngay đó là thư ký của nông trường trưởng.

“Đồng chí Ninh Yên, nông trường trưởng , cô thể tùy ý trong nông trường, cũng thể xem đồng ruộng. Năm nay chúng xen canh lúa mì với ngô, thành công đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-163163.html.]

Mắt Ninh Yên sáng lên: “Anh thể đưa xem ?”

“Đương nhiên.”

Xen canh lúa mì với ngô là để tận dụng triệt để thời gian và gian, thể tăng gấp đôi hiệu quả kinh tế, còn chống sâu bệnh, đúng là một công đôi việc.

Ninh Yên những vạt lúa mì rộng lớn, ở giữa là một hàng ngô, cây nào cây nấy đều tươi . Quả nhiên nông trường ngọa hổ tàng long, cô chỉ vu vơ mà họ cũng trồng .

Nông trường trưởng Lục cũng thật bạo gan, trồng luôn diện rộng chứ thử nghiệm ruộng nhỏ . Một dám , một dám tin tưởng, ngờ họ nên chuyện.

“Bên là gì ạ?”

Anh thư ký nhiệt tình giới thiệu: “Nông trường chúng sáng tạo mô hình bốn trong một khí bi-ô-ga. Đằng là chuồng heo, bên xây hầm khí bi-ô-ga, bên cạnh là nhà vệ sinh nối liền với hầm, còn đầu là vườn rau. Mùa đông vẫn các loại rau củ, bán ít tiền .”

Heo nuôi nhiều, chỉ đủ cho nông trường ăn mà còn bán , thêm một khoản thu nhập.

“Từ khi nông trường trưởng Lục đến, ông cải cách nhiều thứ. Mọi thứ đều đang phát triển theo hướng , đều ăn no.”

Vị nông trường trưởng giống tiền nhiệm, ông là dám nghĩ dám , theo cũng hưởng lợi.

Ninh Yên khỏi nông trường trưởng Lục bằng con mắt khác, đúng là một quyết đoán.

Đi dạo một vòng quanh nông trường, Ninh Yên thấy ít và việc thú vị, khí khác hẳn năm ngoái. Năm ngoái ai nấy đều nơm nớp lo sợ, còn bây giờ thì đó, hăng say việc, tràn đầy nhiệt huyết với cuộc sống.

Trời tối hẳn Ninh Yên mới trở về. Dương Liễu sốt ruột chờ sẵn: “Nơi xa lạ thế , con là con gái dám dạo đến tối mịt như ?”

một nỗi sợ hãi bản năng với nông trường , dù đây cũng là nơi giam giữ chồng bà.

Ninh Yên kỳ quái hỏi : “Thư ký của nông trường trưởng cùng con mà, gì mà sợ?”

Dương Liễu sợ hãi nhưng dám , đành lấy cái lò than nhỏ ở góc phòng : “Để nấu cho con bát mì.”

Ninh Yên Ninh Tứ đang ngủ khò khò giường, thằng bé đúng là vô tư: “Bố vẫn về ạ?”

Dương Liễu lo lắng: “Chưa về, cũng ông ăn tối . Ông mà bận rộn là quên hết thứ.”

“Vậy nấu chút đồ ăn , con mang qua cho bố.” Ninh Yên ăn tạm bát mì trộn, mang đồ ăn vội vàng ngoài.

Phía vang lên tiếng của Dương Liễu: “Tiểu Yên, cẩn thận nhé. Hay là... để cùng con?”

“Không cần , ở nhà trông Tiểu Tứ là .”

Trong phòng họp, đang vây quanh một bản vẽ tranh luận ngớt. Nông trường trưởng Lục im lặng một bên, chờ họ cãi xong. Ông quen , cứ tranh luận là kết quả, cái gọi là “chân lý sinh từ tranh luận”.

Ông cầm cốc nước lên thì thấy cạn, đang định dậy thì thấy cô gái ngoài cửa: “Đồng chí Ninh Hãn Hải, con gái ông mang đồ ăn đến cho kìa.”

Ninh Hãn Hải sững sờ, lúc mới hồn: “Bố ăn .”

“Vậy bố ăn thêm chút nữa , bánh rán đấy.”

Ninh Hãn Hải ăn một , ông chia bánh cho cùng nếm thử. Bánh rán từ bột mì trắng, cho thêm chút đường, vô cùng đơn giản nhưng thơm ngọt lạ thường.

“Tiểu Yên, con...” Ninh Hãn Hải ăn hai miếng, định bảo con gái về nghỉ ngơi thì thấy Ninh Yên đang bản vẽ, đăm chiêu suy nghĩ.

“Tiểu Yên, con xem hiểu ?”

“Số liệu ở chỗ đúng.” Ninh Yên chỉ một linh kiện ở góc trái bên , vẻ mặt nghiêm túc: “Kích thước cũng sai, rõ ràng là quá lớn.”

Tất cả trong phòng đều sững sờ. Lão Tưởng là chuyên gia về máy móc, ông Ninh Yên từng thiết kế máy thu hoạch kiểu đeo vai, nhưng đó là loại đơn giản nhất.

Máy gặt đập liên hợp vô cùng phức tạp, mấy chỗ chính ông cũng nghĩ mãi thông. Ninh Yên từng học đại học mà?

Tuy nhiên, nông trường trưởng Lục tin tưởng năng lực của Ninh Yên. Phương pháp xen canh cây trồng và mô hình bi-ô-ga bốn trong một mà cô đề xuất đều thành công. Điều chứng tỏ năng lực phi thường của cô.

“Đồng chí Ninh Yên, em kỹ hơn xem nào.”

Trình độ của Ninh Yên chắc chắn bằng ông Tưởng, nhưng cô từng thấy vật thật, cũng từng sử dụng qua, nên cô kinh nghiệm sử dụng thực tế.

Chính vì , cô khái niệm về vật thể thật, còn ông Tưởng chỉ đang tưởng tượng suông.

Loading...