Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-10-31 10:58:23
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bí thư Tôn dẫn theo một đoàn xuất hiện. Trước mắt họ là một biển lúa vàng rực rỡ, những bông lúa trĩu nặng oằn cong, một cảnh tượng mùa màng bội thu.
Tâm trạng ai nấy đều phấn khởi, cũng chần chừ, bí thư Tôn lệnh một tiếng, tất cả liền bắt tay việc.
Lao động khỏe mạnh xông lên hàng đầu, dùng máy gặt đeo vai để gặt lúa. Máy qua , một mảng lúa lớn ngã rạp xuống đất.
Dù thấy qua vô , cảnh tượng vẫn khiến chớp mắt.
Dương Liễu và Trương Thục Phương dắt theo mấy đứa trẻ nhà họ Ninh phía bó lúa . Đây cũng là một công việc tốn sức.
Chỉ qua vài chuyến, ai nấy đều mồ hôi ướt đẫm lưng, mệt đến thở .
Bên cạnh máy tuốt lúa, Ninh Yên cầm từng bó lúa nhỏ đưa máy, hạt thóc ào ào rơi xuống chiếc bao chuẩn sẵn. Động tác của cô vô cùng nhịp nhàng, thuần thục.
Nghiêm Lẫm thấy động tác của cô, chút kinh ngạc, ngờ cô cũng dáng.
Hắn cũng học theo Ninh Yên, bên cạnh phụ giúp, nhanh quen việc.
Ninh Xuân Hoa họ phối hợp ăn ý, khỏi vui mừng. Người thông minh học gì cũng nhanh, hai đứa thật xứng đôi.
Không bao lâu, Ninh Yên thấy cổ họng khô khốc, uống nước.
Một bàn tay chìa : “Ninh Yên, cô nghỉ một lát , để .”
Ninh Yên ngẩng đầu lên, là chị Phương. Cuối cùng chị cũng đến, vẻ mặt chút thấp thỏm.
“ bắt kịp chuyến xe đầu tiên.”
Ninh Yên mỉm , tránh nhường chỗ: “Đến là .”
Cuối cùng thì chị cũng đến, cô thất vọng.
Chị Phương thầm thở phào nhẹ nhõm, vị trí của Ninh Yên, việc vô cùng chăm chỉ.
Ninh Yên đến ven đường, cầm lấy bình nước quân dụng dốc ừng ực. Khát quá!
Cô uống vội quá nên sặc, ho đến đỏ cả mặt.
Nghiêm Lẫm cũng khác ca, tới, thấy liền : “Đừng vội, uống từ từ thôi.”
Anh vỗ nhẹ lưng Ninh Yên. Cô xua xua tay, ý bảo .
Đoàn của bí thư Tôn và bí thư chi bộ thôn đang ở một bên cân lúa, ai nấy đều kích động như tiêm t.h.u.ố.c kích thích.
“Ninh Yên, cô mau đây xem!”
Ninh Yên vội chạy tới: “Sao ạ?”
Mắt bí thư Tôn sáng rực: “Cô đoán xem, năng suất một mẫu là bao nhiêu?”
Nếu chính tay ông cân, ông cũng dám tin đây là sự thật.
Ninh Yên ngẫm nghĩ một lát: “Chắc là 500 cân.”
Miệng cô bao giờ khoe khoang, nhưng trong lòng cô rõ.
Cô dứt lời, đồng loạt sang.
“Cô đoán từ ? Cô năng suất trung bình thời nay là bao nhiêu ?”
Không thể trách bí thư Tôn quá kích động, đổi là bất cứ ai cũng sẽ như .
Kết quả đây, 495 cân một mẫu! Đây là khái niệm gì chứ?
Ninh Yên tỏ vẻ câu em : “Khoảng 300 cân ạ.”
Cô thể , gần đây cô điều tra các vùng nông thôn, nhiều liệu cô đều nắm rõ.
Nói cách khác, ruộng thí nghiệm cho năng suất cao gần gấp đôi, đây là một bước nhảy vọt khổng lồ.
Nội tâm chấn động mạnh, dám tin mà Ninh Yên.
“Đồng chí Ninh Yên, thế nào mà cô ?”
Cô mới 18 tuổi, là thanh niên trí thức mấy khi xuống đồng, mà trồng lúa năng suất cao như , đúng là kỳ tích.
Ninh Yên tủm tỉm: “Cháu chỉ áp dụng phương pháp gieo trồng khoa học thôi. Chuyện vội, chúng xem kết quả của hai thửa ruộng còn .”
Mọi càng càng hăng. Đông sức mạnh lớn, tổng cộng ba mẫu đất, nhanh xong.
Kết quả thí nghiệm cũng . Thửa thứ hai là 503 cân, thửa thứ ba là 510 cân.
Hiện trường vỡ òa trong tiếng hoan hô, kích động đến ứa nước mắt. Điều chứng minh đây là ngẫu nhiên, mà là tất yếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-157.html.]
Bí thư Tôn hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt: “Đồng chí Ninh Yên, năng suất lúa cô trồng định. Cô bằng lòng nộp phương pháp gieo trồng lên cấp ?”
“Đương nhiên là cháu nguyện ý, đây là vinh dự của cháu.” Ninh Yên đưa một cuốn sổ báo cáo thí nghiệm dày cộp cho bí thư Tôn. “Trên ghi bộ quá trình, từ chọn giống, ngâm ủ, gieo mạ, cỏ, bón phân... cháu đều ghi hết. Có gì rõ ngài cứ tìm cháu.”
Bí thư Tôn những dòng chữ chi chít đó, đặc biệt là mấy mục “Những điều cần lưu ý” mà ông từng thấy bao giờ. Đây đều là bí quyết cả ?
Ông tán thưởng tinh thần cống hiến vô tư của Ninh Yên, ấn tượng về cô đặc biệt : “Đồng chí Ninh Yên, mặt bà con nông dân cảm ơn cô. Cô yêu cầu gì ?”
Ninh Yên tủm tỉm: “Cháu chỉ một yêu cầu, là chừa đủ hạt giống cho đại đội chúng cháu.”
Nghe , các cán bộ thôn mới sực tỉnh.
Trời đất ơi, nãy giờ mải vui, quên mất thóc chắc chắn sẽ chở để phân bổ thống nhất.
Ăn thì thể ăn , nhưng giữ giống là điều bắt buộc.
Bí thư Tôn ngờ Ninh Yên phản ứng nhanh như , ông chút khó xử: “Cả xã bao nhiêu đại đội, hạt giống chắc chắn đủ. Chỉ thể chừa cho các vị một nửa hạt giống thôi.”
Không một nửa lúa (để ăn), mà là một nửa hạt giống (để gieo trồng). Ninh Yên lập tức ý thức sự khác biệt giữa hai từ .
Bí thư chi bộ thôn vì lợi ích của thôn , vội tranh luận: “Bí thư Tôn, như là đúng . Đại đội chúng thành tích, chúng cũng cầu khen thưởng gì, chỉ cầu giữ đủ hạt giống. Đây là yêu cầu hợp tình hợp lý mà.”
“ , bí thư Tôn! Phải ưu tiên đáp ứng nhu cầu của đại đội chúng . Chúng cướp đồ của ai , đây là do chúng tự trồng mà!”
“Rõ ràng là khác đang cướp đồ của chúng !”
Nói thì , nhưng bí thư Tôn ở vị trí cao, đương nhiên lo cho đại cục.
Đại đội Cần Phong một bước, đời sống nhất, ba nhà máy của thôn, đảm bảo mức sống cho thôn dân.
Bây giờ, thêm lúa năng suất cao.
Điều khiến các đại đội nghèo khó khác nghĩ thế nào?
Chênh lệch quá lớn sẽ khiến lòng xáo động, gây đủ thứ chuyện, công tác sẽ khó .
Cuối cùng, hai bên đạt thỏa thuận: hai phần ba hạt giống sẽ giữ , phần còn đều chở .
Từng bao lúa vận chuyển , Ninh Xuân Hoa xót xa chịu nổi. Sớm thế trồng thêm vài mẫu.
Ninh Yên vốn định đề nghị nấu một bữa cơm bằng gạo trồng , nhưng thấy ông đau lòng đến , cô đành bỏ ý định.
Thôi, sang năm ăn cũng .
Bí thư Tôn vô cùng cao hứng: “Đồng chí Ninh Yên, sẽ ghi cho cô một công lớn. Danh hiệu cá nhân tiên tiến năm nay cô thì ai xứng cả.”
Phần công lao , cô xứng đáng.
Ninh Yên cũng vui, ai mà chẳng thích vinh dự, đây là sự công nhận của tổ chức.
Không chỉ , họ còn đưa cả phóng viên đến, chụp một tấm ảnh tập thể lớn cánh đồng lúa, còn chụp riêng cho Ninh Yên một tấm, sẽ lên báo.
Bí thư Tôn còn hỏi một câu: “Đồng chí Ninh Yên, liệu sang năm năng suất thể tăng thêm chút nữa ?”
Ninh Xuân Hoa giật giật khóe miệng, tham quá đấy.
Ông từ chối khéo: “Bí thư Tôn, đồng chí Ninh Yên cũng là lão nông nhiều năm, cũng nghiệp trường nông nghiệp, ngài kỳ vọng cô cao quá .”
Bí thư Tôn tâm trạng vô cùng, mặt mày hồng hào: “Cô bản lĩnh mà. Đồng chí Ninh Yên, cô xem?”
Ninh Yên cũng cảm thấy áp lực. Cô nay việc luôn cẩn trọng, để khác bắt bẻ . “Việc khó lắm ạ, nhưng cháu nguyện ý thử thêm nữa.”
“Ruộng thí nghiệm vẫn sẽ để cho cô. Cần gì cứ đến tìm .”
“Vâng, cảm ơn bí thư Tôn.”
Để chúc mừng mùa màng bội thu, bí thư chi bộ thôn tuyên bố, buổi tối sẽ cùng ăn tối tại sân thể d.ụ.c ngoài trời của trường học.
Tin tức loan , truyền tai , khí vui sướng nhanh chóng lan rộng.
Hôm nay Ninh Yên quá mệt, bữa trưa ăn tạm bợ qua loa tắm rửa, ngủ vùi, ngay cả sức chuyện với Nghiêm Lẫm cũng .
Đến khi cô tỉnh , trời nhá nhem tối.
Bụng cô đói sôi ùng ục, mặt cũng rát. Cô rời giường lấy gương soi, thấy mặt ửng đỏ.
Cô mở cửa ngoài, liền thấy Dương Liễu và Nghiêm Lẫm đang ở góc sân hóng mát. Không họ đang chuyện gì mà vẻ vui vẻ, hòa hợp.
Nghiêm Lẫm thấy cô , nhếch miệng : “Tiểu Yên, đây ăn gì .”
Thư Sách