Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 156:156
Cập nhật lúc: 2025-10-31 10:57:18
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên mặt cứu , thế nào cũng coi như là ân nhân cứu mạng của Hầu Lệ. Nhà họ Hầu thể trách tội cô .
Anh thêm về chuyện đó, Ninh Yên cũng hiểu ý, thuận theo đổi chủ đề: "Em một cân kẹo sữa. Hôm nay mất toi 20 đồng, đau lòng quá."
"Anh bù cho em."
"Thôi, cứ giữ đấy mà mua đồ ăn ngon cho em."
...
Tuy Ninh Yên hỏi han gì thêm, nhưng nhà máy đường là vợ quân nhân, trong quân đội tin tức gì mới là nhanh chóng truyền đến tai cô.
Nghe , cô tiểu thư nhà họ Hầu bỗng nhiên đổ bệnh, đưa bệnh viện tĩnh dưỡng.
Nghe , vợ chồng Hầu gia cãi một trận to, bắt đầu chiến tranh lạnh, nguyên nhân rõ.
Nghe , đến Hầu gia cầu hôn, Hầu gia đồng ý, ngày cưới cũng nhanh chóng ấn định.
"Chờ , nhà trai họ gì?"
Ninh Anh Liên chính là "bà tám" của nhà máy, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cô cũng .
"Chú rể tên là Kiều Trung Trực. Cái tên cũng thú vị đấy. Nhà họ Kiều cũng là gia đình tiếng tăm. Cuộc hôn nhân coi như là môn đăng hộ đối."
Ninh Yên: ...
Thế giới phức tạp quá, cô hiểu nổi.
"Cốc cốc." Có tiếng gõ cửa. Bảo vệ gặp Ninh Yên.
Ninh Anh Liên dẫn : "Xưởng trưởng Ninh, chị Phương về ."
Ninh Yên hờ hững liếc : "Ngồi ."
Ninh Anh Liên lập tức nhận khí . Hai giận ? Xảy chuyện gì ?
Cô bưng một tách nóng lên lặng lẽ rút khỏi văn phòng.
Chị Phương bồn chồn, bất an đối diện Ninh Yên. Cả chị gầy rộc trông thấy: "Em... em chuyện Kiều Trung Trực kết hôn ?"
Lần khi trở về, Ninh Yên gọi điện cho chị Phương, rõ bộ mặt thật của gã đàn ông .
chị Phương rõ ràng thể chấp nhận . Bình thường mỗi tuần chị đều gọi cho Ninh Yên một , nhưng , hơn một tháng trời thấy động tĩnh gì, rõ ràng là trong lòng khúc mắc.
Ninh Yên sớm chuẩn tâm lý. Chuyện khó xử, dù đều dễ tổn thương khác.
Chẳng những bà vợ cả thường là cuối cùng sự thật đó ? Chẳng ai dám , vì sẽ hận.
cô gì hổ thẹn với lương tâm là .
Bảo cô nhắm mắt ngơ, che giấu sự thật, đó là tính cách của cô. Cô chọn cách cho đối phương , còn việc họ tin , chấp nhận , cô quản nổi.
" . hứng thú với ."
Lòng chị Phương như ngâm trong nước đắng. Đây là đầu tiên chị yêu một đàn ông, bao nhiêu tình cảm thiếu nữ đều dành hết cho .
Chị vui vẻ chờ đợi đến cưới , kết quả, dội một gáo nước lạnh.
"Hắn sắp kết hôn, cưới con gái sư trưởng."
"Ồ." Thái độ của Ninh Yên lãnh đạm.
Chị Phương cảm nhận thái độ của Ninh Yên với đổi, lòng chị đau nhói: "Chị nhờ em một việc."
Ninh Yên cầm tách lên uống một ngụm: "Việc gì?"
"Chị em cùng chị đến dự đám cưới của họ." Sắc mặt chị Phương trắng bệch, quầng thâm mắt rõ. "Một chị... sợ là chịu nổi."
Ninh Yên từ chối thẳng thừng: "Không . sẽ lãng phí thời gian cho loại đó."
Có thời gian đó, thà thêm một cuốn sách còn hơn.
Chị Phương tỏ vẻ đáng thương: "Coi như chị cầu xin em. Chị tận mắt thấy kết hôn, như chị mới thể hết hy vọng."
Ninh Yên hề đồng cảm: " bận, rảnh."
"Em vẫn còn giận chị ?" Thời gian qua chị Phương áp lực quá lớn, tóc rụng từng mảng. "Xin em, chị chỉ là nhất thời chấp nhận . Hắn đối với chị thật sự , ..."
Chính vì , khi Ninh Yên gã đàn ông đó tán tỉnh cô ở công viên, còn xem mắt với cô gái khác, phản ứng đầu tiên của chị là tin.
Đáng buồn , dù tình cảm tin, nhưng lý trí chị tin tưởng nhân phẩm của Ninh Yên. Cũng chính vì điều mà chị càng thêm đau khổ.
Ninh Yên lý do gì để tự dưng vu khống một xa lạ cả.
Ninh Yên hỏi vặn : "Hắn gì cho chị?"
"Hả?"
"Hắn chi bao nhiêu tiền cho chị?" Ninh Yên nghĩ tiền thể đong đếm thứ, nhưng một đàn ông tiêu tiền cho bạn, tình cảm đó thật mấy phần?
Chị Phương giáo d.ụ.c theo lối truyền thống, thể dễ dàng nhận đồ của đàn ông: "Chị cần khác tiêu tiền cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-156156.html.]
Ninh Yên từng nghĩ chị là điềm đạm và lý trí nhất, ai ngờ cứ hễ dính cái gọi là tình yêu là mụ mị đầu óc.
"Vậy, nấu cho chị bữa cơm nào ? Đừng với là chị cũng cần."
Thư Sách
Chị Phương ngập ngừng: "Chị nấu mà."
Ninh Yên đảo mắt: "Nói cách khác, gã đàn ông đó ngoài mấy lời ngon tiếng ngọt , thì chẳng bỏ thứ gì, mà cũng khiến chị c·hết mê c·hết mệt?"
"Chị..." Chị Phương cứng họng. Vốn chị thấy vấn đề gì, nhưng Ninh Yên bằng ánh mắt khinh bỉ như , chị bỗng thấy giống như một con ngốc.
Ninh Yên nể tình xưa, thêm một câu: "Làm cầm lên , bỏ xuống , dám chơi dám chịu. Đi dự đám cưới đó ý nghĩa gì cả, còn tốn một khoản tiền mừng. Tính thế nào cũng thấy đáng."
Thấy giọng điệu cô còn lạnh lùng như , chị Phương thở phào nhẹ nhõm: "Chị tệ lắm đúng ? Em thích chị nữa, ?"
Ninh Yên nhướng mày: "Em thích chị , quan trọng ?"
"Rất quan trọng. Đối với chị, em là thầy, là bạn, là chị em. Em đặc biệt, ý nghĩa phi thường." Chị Phương giỏi những lời , nhưng chị sợ còn cơ hội.
"Chị gọi điện... là vì chị thấy mất mặt, đối diện với em thế nào."
Lúc đó, chị tức giận đau khổ. nghĩ đến cảnh gã đàn ông đó quấy rầy Ninh Yên ở công viên, chị thấy suy sụp.
Ninh Yên bình tĩnh chị: "Ngày đó, em thu hoạch lúa thực nghiệm. Chị thể chọn đến, hoặc đến."
Chị Phương ngẩn .
Ninh Yên cầm cây bút máy bàn lên: "Em còn việc , giữ chị nữa."
Đợi chị Phương , Ninh Anh Liên mới tò mò hỏi: "Em là ý gì?"
Ninh Yên ngẩng đầu: "Cho chị cơ hội cuối cùng. Tùy chị chọn thế nào thôi."
Nếu chị vẫn cố chấp dự đám cưới, buông bỏ gã đàn ông , thì họ chỉ thể ngày càng xa cách.
Quan điểm sống hợp, cần thiết cố ép hòa hợp.
Ninh Yên tưởng chuyện đến đây là hết, ai ngờ chạng vạng nhận điện thoại của Nghiêm Lẫm: "Cái gì? Anh nhận thiệp mời? Cô dâu điểm danh bắt tham dự đám cưới?"
" . Bệnh thật sự chữa trị đàng hoàng." Nghiêm Lẫm ít tin tức nội bộ. Cái gọi là "viện tĩnh dưỡng" thực chất chính là bệnh viện tâm thần. Nghe một thời gian điều trị, tình hình khá hơn.
Ninh Yên lười cả việc châm chọc: "Vậy ?"
Nghiêm Lẫm trả lời cần suy nghĩ: "Không . Ngày đó đến tìm em."
Chỉ thằng ngốc mới . Lỡ như ở đám cưới cô ầm lên, cái viễn cảnh đó thật "" dám tưởng tượng.
Anh cũng ở đơn vị xì xào bàn tán. Lỗ đoàn trưởng dứt khoát phê duyệt phép cho , bảo "lánh nạn" cho thanh thản.
Ninh Yên tủm tỉm: "Ngày đó em việc, tiếp đãi ."
"Anh giúp em việc, em nghỉ ngơi ."
"Phụt... Vậy thì đến ."
Cuối cùng cũng đến ngày đó. Ninh Yên dậy từ sáng sớm, trang kín mít từ đầu đến chân, đầu đội mũ rơm, che chắn hở chỗ nào.
Người nhà họ Ninh ai cũng ăn mặc trang y như , đồng loạt xuất hiện ở ruộng lúa, thu hút vô ánh mắt.
Các cán bộ thôn đều mặt. Ninh Xuân Hoa (trưởng thôn) cả nhà cháu , khóe miệng giật giật: "Các cháu nóng ?"
Ninh Yên mặt tỉnh bơ bậy: "Nóng chứ ạ, nhưng cháu sợ phơi nắng hỏng da, lỡ bệnh ngoài da thì mệt."
Mọi bán tín bán nghi, nhưng con bé thích thế thì ai mà cấm .
Ninh Anh Kiệt chọc chọc cái mũ rơm của Ninh Nhị: "Con trai mà cũng sợ phơi nắng ?"
Ninh Nhị bực bội lườm : "Đừng phá, em giống chị cả."
Không thể để một chị cả ăn mặc kỳ quái . Người một nhà phúc cùng hưởng, họa cùng chia.
Ninh Anh Kiệt: ...
Mọi gần như đến đủ, nhưng ai cũng ngóng trông về một hướng.
Bí thư chi bộ thôn khẽ cau mày: "Sao thư ký Lý và vẫn tới nhỉ? Không xảy chuyện gì đấy chứ?"
Hôm nay là một ngày trọng đại. Việc thu hoạch ruộng lúa thực nghiệm sẽ quyết định kế hoạch cho năm . Mọi đều sản lượng mỗi mẫu ruộng rốt cuộc là bao nhiêu.
Thư ký Lý hẹn là sẽ đích đến chứng kiến, dù cũng tận mắt thấy.
Ninh Xuân Hoa trong lòng cũng sốt ruột, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: "Đừng vội, chờ thêm chút nữa."
"Có đến kìa!"
Mọi căng mắt , thì là Nghiêm Lẫm. Anh chạy nhanh tới, thở đều đặn, mặt đỏ, tim đập loạn.
Anh chào hỏi . Ninh Xuân Hoa thấy mặc bộ quần áo cũ vá chằng vá đụp, kiếm , liền hỏi: "Cháu mặc thế là đến giúp ?"
"Vâng ạ, cháu cùng tổ với Tiểu Yên." Thực Nghiêm Lẫm rành việc đồng áng, nhưng hề lo lắng, cứ học đến đến đó thôi.
"Bác gái, cháu nông, bác dạy cháu với nhé."
Dương Liễu đầy trìu mến, gật đầu. Thái độ , chứng tỏ thật sự để tâm đến Tiểu Yên nhà bà.
Ninh Anh Liên thì cứ thơ thẩn con đường mòn. Chị Phương liệu đến ?
Haizz, mau đến mà. Đàn ông thì ích gì chứ, chỉ tổ cản trở phụ nữ sự nghiệp. Yêu đương gì, bằng học hành cho giỏi, việc cho .
Kiến thức sẽ bao giờ phụ , sự nghiệp cũng sẽ bao giờ phụ .