Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-10-30 14:23:50
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dương Liễu là , đương nhiên suy nghĩ nhiều hơn. Bà hy vọng con gái gả một gia đình phức tạp, nơi mà mỗi ngày đều gà bay ch.ó sủa, như thì sống nổi?

Gia cảnh đơn giản, gia thế trong sạch, trưởng bối hòa ái, nhân từ, đó là tình huống lý tưởng nhất mà bà mong .

Nghiêm Lẫm , bà cứ cảm thấy nhà phức tạp.

“Người nhà cháu nghề gì?”

“Ông nội cháu cũng là bộ đội ạ.” Nghiêm Lẫm thẳng thắn. “Ông là cởi mở, từng với cháu là ông tôn trọng lựa chọn của cháu và tin tưởng mắt của cháu. Vì , chỉ cần là cháu thích, ông đều sẽ ủng hộ.”

Đến cả bố cũng hề nhắc tới, thể thấy ông quan trọng trong lòng .

Ninh Yên khẽ trầm ngâm, cầm ly nước lọc lên uống một ngụm. Tình huyết thống quan trọng, nhưng đôi khi cũng chẳng quan trọng lắm.

Dương Liễu cảm thấy trong lòng là lạ, gì đó khó . “Vậy giờ cháu ở một bên ? Người nhà ai ở đây ?”

“Vâng ạ.” Nghiêm Lẫm khẽ gật đầu, dáng ngay ngắn.

Tâm trạng Dương Liễu chút phức tạp. Như thì cô độc quá, việc gì cũng ai đỡ đần. “Vậy cháu lập gia đình, sẽ định cư ở ? Các cháu bộ đội chuyển địa điểm ?”

“Cái đó tùy ý vợ cháu, cô cũng .” Nghiêm Lẫm dừng một chút, “Quân nhân lấy việc phục tùng mệnh lệnh đầu, chuyển nơi công tác theo sắp xếp.”

Điều thể đảm bảo .

Dương Liễu hài lòng với câu trả lời của , thẳng thắn, hề giấu giếm.

Nhà bà thể rời xa Ninh Yên, đại đội Cần Phong cũng thể thiếu Ninh Yên.

Nghĩ như , việc định ở đây cũng là chuyện .

Sau khi cưới, Ninh Yên thể tiếp tục ở nhà, con cái sinh cả nhà đều thể đỡ đần chăm sóc. Cho nên, việc nhà trai ít trưởng bối, ngược là chuyện .

Suy nghĩ của bà bay xa, thậm chí còn nghĩ đến chuyện con cái họ tên gì.

Hai trẻ tuổi bà đang nghĩ gì.

Thấy Dương Liễu mỉm , Nghiêm Lẫm thầm thở phào. Cửa ải vợ xem như qua?

“Bác gái, mấy năm nay cháu cũng tiết kiệm một ít, nuôi vợ thành vấn đề. Ngoài , cháu một căn hộ ở Kinh Thành, nếu ở cũng thể cho thuê.”

Dương Liễu càng hài lòng. Cũng coi như nhà cửa. Nhà cửa dù lớn nhỏ, ở quan trọng, chỉ cần nhà là chỗ an , cũng xem như đường lui, lỡ về Kinh Thành cũng chỗ đặt chân.

Người Hoa luôn một chấp niệm về nhà cửa, ăn sâu gen.

Hai chuyện khá hợp, tâm thái của Dương Liễu từ "khảo sát" dần chuyển sang " vợ con rể", càng càng ưng, thái độ cũng càng lúc càng thiết. Cảnh khiến Ninh Tứ bên cạnh cũng ngán ngẩm.

“Ăn cơm thôi!” Ninh Nhị và Ninh Tam bưng mâm cơm . Mấy đứa trẻ nhà họ Ninh từ nhỏ việc nhà.

Nghiêm Lẫm vội vàng dậy phụ dọn bát đũa. Sau một hồi bận rộn, cả nhà quây quần bên mâm cơm tối.

Hôm nay Ninh Nhị thịt một con gà, một nửa luộc, một nửa xào ớt. Nồi canh gà béo ngậy nấu với miến, rau xanh và đậu hũ chiên. Vậy là ba món.

Thêm một đĩa rau chân vịt xào tỏi xanh mướt, một bát canh cá viên nóng hổi, rắc thêm chút hành lá, hương thơm bay ngào ngạt.

Ninh Yên bưng bát cơm, trong chén thêm một cái đùi gà lớn. “Chị cả, em chừa riêng cho chị đấy, chặt .”

Cái đùi gà còn thì chặt miếng, cả nhà cùng ăn.

Ninh Yên từ chối, c.ắ.n một miếng đùi gà, thịt mềm vô cùng. “Không tệ, canh lửa tới, tay nghề lên .”

Ninh Nhị lập tức toe toét, đắc ý mặt, khiến Ninh Tứ và Ninh Tam lườm.

Nghiêm Lẫm cảnh , nhịn . Không khí gia đình họ Ninh thật , ồn ào náo nhiệt, vui vẻ.

Mấy đứa trẻ đang trêu chọc , Dương Liễu liền chú ý đến Nghiêm Lẫm. Bà gắp thức ăn cho , nhiệt tình mời: “Tiểu Nghiêm đừng ngẩn , mau nếm thử cá viên , dai tươi, Tiểu Yên nhà bác cũng thích lắm.”

“Vậy cháu nếm thử ạ.”

Ninh Tứ vẻ ông cụ non, mở miệng: “Anh Nghiêm, nấu cơm ?”

“Anh .” Đây là kỹ năng sinh tồn cơ bản, Nghiêm Lẫm nắm vững từ khi còn nhỏ. Con hoặc là , hoặc là nhất.

Ninh Tứ hếch cằm, chút tự kiêu: “Vậy nhớ kỹ nhé, mấy món chị cả em đều thích ăn, học .”

Vẻ ông cụ non của bé quá đáng yêu, Nghiêm Lẫm cố ý trêu: “Vậy các em thích ăn ?”

Ninh Tứ đang ăn cơm đầy miệng, hai má phồng lên, mắt tròn xoe: “Bọn em kén chọn, gì cũng thích ăn.”

Trước Tết nhà phát đồ Tết, nên nguyên liệu nấu ăn trong nhà vô cùng phong phú, ăn mười ngày nửa tháng cũng hết. Cả nhà chia cả trăm cân gạo và bột mì, riêng Ninh Yên nhận ba suất, nên mấy ngày nay thức ăn đặc biệt thịnh soạn.

Nghiêm Lẫm buồn : “Vậy hóa chị cả của các em kén ăn ?”

Ninh Tứ: … Sao thấy sai sai?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-149.html.]

“Đồ ngốc Tiểu Tứ.” Ninh Tam nhịn lườm em.

Ninh Tứ phục: “Em ngốc chỗ nào?”

Thấy hai chị em sắp cãi , Dương Liễu sốt ruột. Ngày thường thì thôi, hôm nay khách ở đây.

Ninh Yên thản nhiên ném một câu: “Bài tập hôm nay xong ? 11 giờ tối nộp cho chị.”

Hai đứa nhóc lập tức tắt đài. “Em ăn xong ngay.” Ninh Tứ hôm nay chơi cả ngày, thời gian bài.

Ninh Tam thì gần xong: “Chị cả, em một bài .”

“Được , lát nữa chị giảng cho.”

Bữa cơm diễn vô cùng vui vẻ. Ăn xong, Nghiêm Lẫm uống một ly dậy cáo từ. Ninh Yên tiễn ngoài.

Hai im lặng vài bước, bỗng nhiên, Nghiêm Lẫm bình tĩnh cô: “Anh báo cáo kết hôn ?”

Tuy vẫn với bên ngoài cô là đối tượng của , nhưng thực tế vẫn báo cáo, vì Ninh Yên khăng khăng đòi chờ cô đủ 18 tuổi.

Ninh Yên mở to đôi mắt đen láy, sáng như trời, một lúc lâu mới khẽ gật đầu.

Niềm vui sướng dâng trào trong lòng Nghiêm Lẫm, mừng đến nổ tung, vội nắm lấy tay cô: “Anh sẽ đối xử thật với em.”

Giọng run lên vì kích động, khuôn mặt trẻ tuổi ánh lên niềm hạnh phúc.

Ninh Yên khẽ nhếch miệng , lòng phơi phới: “Được.”

Nghiêm Lẫm vui mừng khôn xiết. Cuối cùng cũng chờ đến ngày . “Em cũng sẽ đối xử với , đúng ?”

Ninh Yên sâu mắt : “Anh buông tay, em sẽ rời .”

Đây là lời thề tình yêu của cô: rời bỏ, đồng hành qua mưa gió, cùng chung hoạn nạn.

(Tất nhiên, còn một câu nữa: Anh nếu vô tình, em liền bỏ.)

Thư Sách

Nghiêm Lẫm kéo cô lòng. Ninh Yên thấy tiếng tim đập dữ dội, và cả giọng dịu dàng thì thầm của : “Em thích em nhiều thế nào ?”

Tâm trí Ninh Yên bỗng nhiên bình , đầu tiên cô cảm giác thuộc về nơi , dường như một mối liên kết kỳ diệu với thế giới .

Qua Tết, đều trở xưởng việc.

Ninh Yên trong văn phòng, lật cuốn sổ tay, bắt đầu vạch lịch trình công việc cho năm mới.

Xưởng đường định, tiếp theo nên tập trung chuyên môn của : trồng trọt.

Hiện tại, năng suất nông nghiệp chung đều cao, nguyên nhân thì nhiều: thời tiết, thiếu kỹ thuật gieo trồng khoa học, phân bón hóa học phổ biến…

Tuy cô đổi hiện trạng, nâng cao sản lượng, nhưng ai dám dễ dàng để cô thử?

Với một đất nước lấy nông nghiệp gốc, nông nghiệp là nền tảng quan trọng nhất, sản xuất nông nghiệp quan hệ đến vấn đề sống còn của . Trong cảnh cơm còn đủ ăn, càng coi trọng cây lương thực.

Dù là cô, cũng dám tùy tiện đề xuất trong năm đầu tiên.

giờ khác, với thành công của củ cải ngọt và cao lương ngọt đó, hẳn sự công nhận nhất định đối với khả năng trồng trọt của cô.

Như , lựa chọn can thiệp việc trồng cây lương thực lúc , lẽ sẽ vấp sự phản đối quá lớn.

Hiện tại dù mở ba nhà máy, nhưng đại đội vẫn siết chặt việc nhà nông, luôn đặt ở vị trí một. Đến mùa vụ, họ thà cho nhà máy nghỉ chứ nhất định đồng việc.

Mỗi gia đình đều một công nhân, nhưng chắc chắn vẫn một ruộng. Thiếu hụt sức lao động sắp trở thành vấn đề nan giải nhất. Bí thư chi bộ thôn và những khác nhận điều và đang nghĩ cách giải quyết.

Phải chọn một ngày, chuyện với bí thư chi bộ và đại đội trưởng. Nếu thuyết phục họ, cô thể đưa vấn đề hội nghị cán bộ đại đội.

Cô cũng định ăn một miếng thành mập, tiên xin một khoảnh ruộng thí nghiệm , cách chắc sẽ .

“Cốc cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên.

“Mời .”

Là Ninh Anh Liên, cô kiêm luôn trợ lý của Ninh Yên. “Xưởng trưởng Ninh, chị Tô Phượng gặp chị.”

Ninh Yên nhướng mày. “Bảo chị .”

Tô Phượng bước , run rẩy, chân cũng run: “Xưởng trưởng Ninh, …”

Ninh Yên chỉ cái ghế đối diện: “Chị , chuyện gì?”

Tô Phượng vô cùng căng thẳng, mặt nghẹn đến đỏ bừng. Ninh Yên rót cho cô một ly nước lọc: “Cứ từ từ .”

 

 

 

 

Loading...