Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 147
Cập nhật lúc: 2025-10-30 14:13:38
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người của ban kỷ luật Ninh Tứ gọi tới. Vừa Ninh Yên việc, họ liền vội vã chạy đến: “Đồng chí Ninh Yên, cô…”
“Các đồng chí đến kịp lúc!” Bà Lữ vội vàng đón đầu, tay tố cáo , tuôn một tràng bôi nhọ Ninh Yên. bà càng , sắc mặt của các cán bộ càng kỳ quái.
Bà Lữ vẫn nhận , cảm xúc vẫn dâng cao: “Tình hình chính là như , mong các đồng chí nhất định điều tra nghiêm túc việc , trả công bằng cho chúng .”
Vị cán bộ biểu cảm khó tả: “Bà , cô vòi bà 60 đồng? Bà chắc chứ?”
Bà Lữ một lòng cho Ninh Yên tay: “Chắc chắn! Đến giờ vẫn dám tin cô là loại như . Bề ngoài trông đơn thuần vô hại, ai dè...” Bà thở ngắn than dài, diễn vai nạn nhân vô cùng đạt.
Hai em nhà họ Lữ bên cạnh vỗ về an ủi, đúng là một màn con tình thâm.
Các cán bộ , sắc mặt ai cũng . Một lấy một nắm tiền: “60 đồng của nhà bà đang ở chỗ chúng đây.”
Biến cố đột ngột khiến con nhà họ Lữ ngơ ngác. Lữ Ba (con thứ ba) kinh ngạc buột miệng: “Hả? Sao tiền ở trong tay các ?”
Vị cán bộ tức giận. Bày cái trò ăn cướp la làng , đúng là bôi tro trát trấu mặt bộ đội.
Bà lão là hạng như , thật .
“Lúc đồng chí Ninh giao tiền cho chúng giải thích rõ, là bà Lữ ném tiền cô bỏ chạy. Cô sợ bà Lữ hổ nên mới nhờ chúng chuyển .”
Lời , bà Lữ hổ , chứ những mặt tại hiện trường đều thấy hổ bà .
“Hay thật, chân cố nhét tiền cho , chân nhảy lóc tố cáo. Rốt cuộc là ý gì?”
“Còn rõ ? Rõ ràng là ý đồ .”
Lòng khó đoán, ai mà ngờ bà lão trông hiền lành nhân hậu mà tâm địa độc ác như . Sau dám tiếp xúc nữa.
Có như , con trai dạy dỗ thể gì?
Tóm , đều quyết định tránh xa phó liên trưởng Lữ .
“ là mặt lòng. Ngày thường giả vờ hiền lành, hòa nhã, hóa mới chính là kẻ lòng lang sói.”
“Bà Lữ, bà cũng giỏi thật đấy. Tạt nước bẩn hãm hại khác đúng là chuyên nghiệp, thuần thục đến mức khiến nể phục.”
“Phó liên trưởng Lữ, luôn miệng tin , xem mắt của vấn đề. Hay là cũng tham gia bày mưu tính kế? Cũng , là một phụ nữ nông thôn văn hóa, nghĩ thủ đoạn độc ác như ?”
Chỉ vì cho Lữ Ba một công việc mà từ thủ đoạn, tiếc hãm hại khác. Phẩm hạnh như thật đáng khinh bỉ.
Đầu óc phó liên trưởng Lữ trống rỗng, thể tin nổi mà .
Sao thể? “Mẹ, gì chứ!”
Bà Lữ trợn tròn mắt. Bà tài nào hiểu nổi, tại tiền trong tay ban kỷ luật? Ninh Yên nộp lên ư? Con nhóc c.h.ế.t tiệt đó ?
Việc phá vỡ kế hoạch của bà , khiến bà hoảng loạn, mãi đến khi tiếng gọi nôn nóng của con trai kéo về thực tại.
“Đây tiền của ! Họ bậy!”
Bà bỗng la lên: “A, hiểu ! Các thông đồng với để hãm hại !”
Ninh Yên thản nhiên liếc bà , sang các cán bộ ban kỷ luật, sắc mặt họ cực kỳ tệ. Thôi xong, nhà họ Lữ đắc tội luôn cả những , sắp kịch xem .
Phải rằng, ban kỷ luật quyền lực lớn, thường dám chọc, trừ phi là tự tìm đường c.h.ế.t.
Thấy sắc mặt phó liên trưởng Lữ tái là .
Một chị vợ quân nhân nhịn hỏi: “Bà nhỉ, hãm hại bà để cái gì? Thấy bà tuổi cao? Thấy bà tâm địa độc ác? Hay thấy bà địa vị?”
“Bọn họ…” Bà Lữ rối loạn đầu óc, mắt đảo lia lịa, “Họ kéo thằng hai nhà xuống, là mắc bệnh đau mắt đỏ, đây là ghen tị.”
Lữ Ba vội vàng gật đầu lia lịa: “ đúng! Anh hai tài giỏi nên ghen ghét, mới cố tình dùng thủ đoạn đê tiện .”
Mọi cạn lời. Cái lý do cũng tuyệt thật. Hóa chỉ nhà các là , còn khác đều xa hết.
Cái lý do đổ lên đầu khác còn tạm chấp nhận , chứ đổ lên đầu ban kỷ luật, bà điên ?
Ninh Yên trợn mắt: “Phó liên trưởng Lữ, và em trai ghen tị với đấy. Anh xem, rốt cuộc cái gì đáng để ghen tị?”
Sắc mặt phó liên trưởng Lữ trắng bệch, tâm trí rối bời. Tuy là phó liên trưởng, nhưng tự thể so bì với Ninh Yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-147.html.]
Ninh Yên tuổi còn trẻ là xưởng trưởng, một hai, trướng hơn trăm , vô cùng oai phong.
Lương cô cao hơn , phúc lợi hơn, kính trọng. Ghen tị với cái gì?
Quan trọng nhất là, họ ở hai hệ thống khác , hề xung đột lợi ích.
Điều khiến đau đầu hơn là đắc tội luôn cả của ban kỷ luật.
“Cô…” Lữ Ba thấy trai hỏi đến cứng họng, trong lòng thầm kêu , “Là bạn trai cô ưa hai , đá , nên mới bày trò !”
Cái lý do càng nhảm nhí. Phó liên trưởng Lữ nhắm mắt , đáy lòng dâng lên một nỗi tuyệt vọng. Lần , ngay cả cấp cũng đắc tội luôn .
Nghiêm Lẫm gọi tên, lạnh lùng liếc sang. Lữ Ba cảm thấy sống lưng ớn lạnh, bất giác lùi vài bước.
Một giọng vang lên từ đám đông: “Anh hai các là do phó đoàn Nghiêm đề bạt lên đấy, năng lương tâm gì cả.”
Nghiêm Lẫm tuy ít ít , nhưng nghiệp vụ giỏi, lập chiến công, từng bước lên, là một nhân tài mới nổi vô coi trọng.
Anh công chính, huấn luyện bộ đội nghề, cấp ai cũng phục. Vì , nhịn mà lên tiếng bất bình .
Thư Sách
Nghiêm Lẫm thản nhiên : “Phó liên trưởng Lữ, cũng nghĩ ?”
Miệng phó liên trưởng Lữ đắng ngắt: “Không ! Phó đoàn, xin ngài tin , tuyệt đối ý đó!”
Nghiêm Lẫm tự thấy đối xử với cấp bạc, mà đ.â.m lưng thế , đương nhiên thể cho sắc mặt . “ thất vọng về .”
Mặt phó liên trưởng Lữ trắng bệch.
Bà Lữ thấy , cuống lên: “Mọi ! Đây tiền của ! họ đang giở trò gì...”
Một giọng khinh bỉ vang lên: “Thôi ! tận mắt thấy bà chặn đường xưởng trưởng Ninh, van xin cô sắp xếp công việc cho đứa con trai thứ ba vô dụng của bà, còn con trai bà việc lớn, là thể phó xưởng trưởng…”
Là Trịnh Tiểu Yến, chị xuất hiện từ .
Đám đông xôn xao, đồng loạt về phía Lữ Ba: “Không chứ? Phó xưởng trưởng? Làm việc lớn? Ha hả.”
Trịnh Tiểu Yến coi thường nhà họ Lữ. Ai mà chẳng một công việc , nhưng dùng thủ đoạn hạ lưu như thì thật trơ trẽn.
“Xưởng trưởng Ninh đương nhiên đồng ý. Bà Lữ liền lấy 60 đồng đòi mua một suất phó xưởng trưởng, thật nực . Xưởng trưởng Ninh thèm để ý, bà liền ném tiền xuống đất bỏ chạy.”
Mọi sững sờ. Một chức phó xưởng trưởng mà chỉ giá 60 đồng? Nhà họ Lữ đúng là bệnh nặng.
Có tò mò hỏi: “Sao chị rõ ?”
Trịnh Tiểu Yến thản nhiên: “Lúc đó ở ngay hiện trường, rõ mồn một.”
Mặt bà Lữ lúc xanh lúc trắng, tức điên lên: “Nói bậy! Lúc đó ai cả!”
Trịnh Tiểu Yến trợn mắt: “ sợ bà hổ nên trốn gốc cây chứ . Xưởng trưởng Ninh từ đầu đến cuối hề chạm tiền. Là nhặt lên, cũng là đưa xưởng trưởng Ninh đến ban kỷ luật.”
Cán bộ ban kỷ luật gật đầu: “ , tất cả trong ban chúng đều thể chứng minh điều .”
Bà Lữ cứng họng. Chẳng lẽ tố cáo cả ban kỷ luật đều giúp Ninh Yên chứng gian? Nói ai tin?
Cán bộ ban kỷ luật về phía Ninh Yên: “Xưởng trưởng Ninh, một điều hiểu, tại cô giao tiền cho ban kỷ luật?”
“Vậy chứ giao cho ai?” Ninh Yên tỏ vô cùng bất đắc dĩ, thở dài một . “Đã dính đến tiền bạc thì xử lý cẩn thận. Hơn nữa, nếu nhờ khác trả thì ? Chẳng lẽ đây là tiền hối lộ ? Nể mặt phó liên trưởng Lữ, thể , ảnh hưởng .”
“ mà tự mang trả, cái điệu bộ bất chấp tất cả của bà Lữ, dám đến nhà ?”
Lời giải thích vô cùng hợp tình hợp lý, còn cho thấy cô là điều, tình nghĩa.
Nhà họ Lữ điên cuồng c.ắ.n cô, đạp cô để lên, còn Ninh Yên thì ngay từ đầu giữ đủ thể diện cho họ.
Nhìn xem, sự đối lập thật trớ trêu, khiến nhà họ Lữ trông như một lũ hề đang diễn trò.
Ninh Yên thở dài: “Cho dù cẩn thận bề, chẳng vẫn rước trận phong ba ? Thời buổi khó quá. thấy nản lòng .”