Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 146:146
Cập nhật lúc: 2025-10-30 14:05:07
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Phượng c.h.ế.t lặng. Lần nào cũng như . Bọn họ con tình thâm, còn cô chỉ là một trò .
“Phải, sức khỏe , còn thì khỏe, nên đáng coi thường cả đời.”
“Em…” Sắc mặt phó liên trưởng Lữ khó coi, nhưng dám nổi giận tại chỗ. “Về nhà .”
Tô Phượng mắt hoe đỏ. Ninh Yên thấy mà lắc đầu: “Đừng vội , chị là một trong những trong cuộc, cho rõ ràng. Phó liên trưởng Lữ, em trai suất việc của chị Tô Phượng ? nghĩ, tất cả công nhân đều rõ một điều: Xưởng của chúng chỉ khai trừ và từ chức, chuyện suất.”
Phó liên trưởng Lữ sững sờ: “Tô Phượng mách cô? Cô đừng tin cô bậy, chuyện đó , là hiểu lý lẽ.”
Hiểu lý lẽ? Mọi mặt ở đó đều nhịn mà đ.á.n.h một dấu hỏi chấm thật to. Đoàn trưởng Lỗ càng lắc đầu ngán ngẩm.
Ông nhịn hỏi: “Vậy tin là xưởng trưởng Ninh đòi 60 đồng ?”
Không ông tin bà Lữ, mà là đó, hơn 100 xưởng đều do một tay Ninh Yên tuyển dụng, ai phản ánh tình trạng .
Nói nữa, vì 60 đồng mà đ.á.n.h đổi tiền đồ của , khác thể , chứ một thông minh gần như yêu nghiệt giống Ninh Yên thì bao giờ. Con Ninh Yên tầm đại cục, tầm mắt và lòng thường thể so bì.
Phó liên trưởng Lữ im lặng một lúc lâu: “ sẽ khuyên , coi như chuyện .”
Đoàn trưởng Lỗ thầm đ.á.n.h một dấu X thật to trong lòng. Một kẻ hồ đồ như mà đặt lên vị trí cao thì quá nguy hiểm.
“Thật sự cần .” Ninh Yên cũng thấy ngứa tai. “Bà Lữ, uy h.i.ế.p , bà là đầu tiên, cũng là cuối cùng. Bà sẽ đạt mục đích .”
Bà Lữ từng tuổi, đóng kịch giả tạo cả đời, kinh nghiệm đầy . “Đoàn trưởng Lỗ, dám thề với trời, nếu dối nửa lời, trời giáng sét đánh.”
Phó liên trưởng Lữ , đau lòng c.h.ế.t. Mẹ già từng tuổi mà còn chịu uất ức. Anh con mà bảo vệ , thật hổ. “Đoàn trưởng, phó đoàn trưởng, đảm bảo bao giờ dối!”
Đoàn trưởng Lỗ: …
Nghiêm Lẫm: … Lăng kính tình thật đáng sợ.
Bà Lữ sang Ninh Yên, mắt lóe lên vẻ gian xảo: “Xưởng trưởng Ninh, cô sắp xếp cho thằng Ba nhà xưởng đường, chuyện coi như xong. Sau chúng tuyệt đối nhắc nữa.”
Điều đó là tuyệt đối thể.
Có một sẽ hai. Nếu thể dùng uy h.i.ế.p để đạt mục đích, tại đường vòng?
Lần là công nhân bình thường, thể là quản lý, nữa thể là phó xưởng trưởng, còn thể cướp luôn vị trí xưởng trưởng của Ninh Yên.
“Không thể nào.” Ninh Yên động tác mời: “Đến đây, bắt đầu màn trình diễn của bà .”
Phản ứng ngoài dự đoán của bà Lữ. Không đúng kịch bản.
Bà chằm chằm mặt Ninh Yên, quan sát biểu cảm của cô, thăm dò: “Được lắm, hôm nay sẽ cho thấy rõ bộ mặt thật của cô.”
Ninh Yên vẻ quan tâm: “Mời.”
Bà Lữ tức sôi máu. Tốt lắm, cho cô cơ hội mà quý trọng, đừng trách bà độc ác.
Bà chạy cổng, mở toang cửa, cất cao giọng la lớn: “Mọi ơi, đây mà xem! cho một vụ bê bối, bê bối động trời!”
Hàng xóm láng giềng xôn xao kéo , chỉ một loáng tụ tập chật kín, ai cũng mang vẻ mặt hóng hớt.
“Chuyện gì ?”
“Bà Lữ, mau .”
Bà Lữ vẫn chờ Ninh Yên ngăn cản, nhưng đợi mãi thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-146146.html.]
Bà bèn liều mạng, quyết định cho bung bét hết. “Mọi xưởng trưởng Ninh của xưởng đường ?”
Người thì chắc gặp, nhưng cái tên thì ai cũng , nổi như cồn.
Rất nhiều hưởng lợi từ cô nên cảm kích.
“Biết chứ, cô nương phi thường lợi hại, thông minh, tài giỏi, vô tư và trách nhiệm.”
“Cô giúp chúng giải quyết vấn đề việc , siêu thật.”
Đây là những lời bà Lữ , bà sa sầm mặt: “Các đồng chí ơi, các vị cô lừa ! Cô , lòng đen tối, lang sói đội lốt …”
Mọi đều ngẩn . Tết nhất c.h.ử.i bới lung tung thế ?
Một chị vợ quân nhân cau mày : “Bà Lữ, bà mắng như . Con dâu bà cũng đang ở xưởng đường mà.”
Đã nhận ân huệ của , cảm ơn thì thôi, ít nhất thể vong ân bội nghĩa.
“ đấy, bà Lữ, bà thế là phúc hậu.”
Mọi bắt đầu nghi ngờ vẻ hiền từ thường ngày của bà Lữ là giả tạo.
Bà Lữ đối mặt với nguy cơ hình tượng sụp đổ. Bà ngờ ấn tượng về Ninh Yên như .
“Cô đòi tiền ! Nói là đưa tiền thì sẽ cho thằng Ba nhà xưởng đường. Mọi xem, chấp nhận ? Đây là lấy công…”
Bà quên mất từ đó, Lữ Ba vội nhắc: “Lấy công mưu tư!”
Bà Lữ kích động: “, đúng, chính là từ đó! chỉ là một bà già nhà quê chữ. Dù , nhưng vì tiền đồ của con trai, đành chấp nhận yêu cầu của cô . bán m.á.u để đổi lấy tiền đưa cho cô .”
“ cô thì , nhận tiền xong liền lật lọng, là thằng Ba nhà đủ tiêu chuẩn của xưởng. Có ai ăn như ?”
Bà tức đến run cả , trông như sắp ngất tới nơi. Lữ Ba vội vẻ hiếu thảo, chạy tới đỡ: “Mẹ, đừng tức giận, sức khỏe quan trọng.”
Bà Lữ ôm ngực, vẻ mặt bi phẫn: “ xưởng trưởng Ninh chống lưng, quyền thế, còn chỉ là một bà già quyền thế, chỉ thể bắt nạt, nuốt giận trong. dám gì. nỡ loại lừa gạt, trở thành nạn nhân tiếp theo. Vì , dũng cảm lên!”
“Phụt!” Ninh Yên bật . Cô thong thả bước , lấy một nắm hạt dưa, c.ắ.n tủm tỉm: “Kịch bản biên tệ. Bà mà sinh sớm vài chục năm chắc thể một gánh cả một vở kịch, nổi tiếng.”
Đối mặt với cô gái đang tươi như hoa, bà Lữ ngẩn . Bà diễn hết sức , nó còn ?
Bà cảm giác bất lực, giống như tung một cú đ.ấ.m hết sức mà đ.ấ.m một cục bông. “Cô…”
Mọi thấy Ninh Yên, vội chào hỏi nhiệt tình:
“Xưởng trưởng Ninh, cô cũng ở đây . Cô và bà Lữ hiểu lầm gì ? Nói rõ sớm , ầm lên thế cho danh tiếng của cô.”
“ đấy, xưởng trưởng Ninh, chúng tin nhân phẩm của cô, nhưng nhiều gió tưởng mưa, thể phòng.”
Phần lớn đều chọn về phía Ninh Yên. Lợi ích cô mang là thật, cải thiện cuộc sống của họ.
Hơn nữa, đến việc lời tố cáo bao nhiêu phần là thật, kể cả là thật, thì liên quan gì đến họ?
Tất nhiên, cũng một bộ phận tự cho là “ đều say, một tỉnh”:
“Xưởng trưởng Ninh, cô tống tiền, như là quá đáng lắm.”
“Có một thấy tiền là mờ mắt, coi ai gì. Uổng cho cái mặt xinh .”
“Người mặt lòng. còn tưởng cô là , đúng là mắt mù.”
Thư Sách
Bà Lữ thầm đắc ý. Bà tin Ninh Yên sợ. Một cô gái trẻ, dù chống lưng thì ?
đúng lúc , một giọng đột nhiên vang lên: “Người của ban kỷ luật đến!”
Bà Lữ sững sờ, ngay lập tức vui mừng khôn xiết. Ông trời cũng về phía bà .
Bà cố ý hạ giọng: “Xưởng trưởng Ninh, thấy ? Ban kỷ luật chuyên quản việc đấy. Giờ cô đồng ý yêu cầu của vẫn còn kịp. Đây là cơ hội cuối cùng, nếu thì cứ chờ mà tù.”
Ninh Yên về phía Ninh Tứ đang vội vã chạy tới, trong mắt lóe lên một ý : “, bà cơ hội đó .”