Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 50
Cập nhật lúc: 2024-10-27 22:54:17
Lượt xem: 25
Nguyễn Sở vừa nói câu kia xong, đương nhiên là không thể tự vả mặt được, nhưng mà vẫn phải nói mấy câu không vui vẻ gì: [Cô chọn đi, cứ chọn tiếp đi, đồ của quán này đắt như thế, cô dùng chắc là cũng không sợ bị hỏng mặt.]
[Chị họ đã nói như vậy, thì em cũng không khách khí nữa vậy.] Cố Dạng cười tươi đến nỗi hai mắt cong cong như vầng trăng non.
Nguyễn Sở: [... Ha ha, cô nói cứ như cô đã từng khách khí lần nào rồi ấy.]
Rồi sau đó, Nguyễn Sở đã hiểu được câu không khách khí của Cố Dạng tức là không khách khí như thế nào…
Làm thẻ hội viên rồi lại mua thêm các loại mỹ phẩm, tổng cộng hết trọn vẹn tám triệu tệ.
Lúc quẹt thẻ thì trái tim Nguyễn Sở co rút lại vì đau đớn.
Đối với cô ấy số tiền này cũng không phải là một con số nhỏ.
Không tính số tiền tiêu vặt và tiền hoa hồng từ cổ phần của cô ấy ở nhà họ Nguyễn, thì tám triệu tệ là thu nhập nửa năm của cô ấy khi làm minh tinh tuyến hai trong giới giải trí trước đó.
Mấy ngày nay cô ấy vẫn đang kiềm chế sự bực tức, tự cho là không màng đến những thứ như tiền tài này, không ngờ thế mà bây giờ lại đau lòng như vậy.
[Cố Dạng, cô đúng là đồ không biết khách sáo là gì!] Nguyễn Sở nhìn Cố Dạng xách một đống mỹ phẩm dưỡng da, nghiến răng nghiến lợi nói.
Cố Dạng nở nụ cười dịu dàng, ra vẻ vô tội.
Hiếm khi đến thẩm mỹ viện của đại lão một lần, không nhân cơ hội trước khi người khác biết mặt hàng, vơ vét một ít mỹ phẩm dưỡng da về thì thật sự là rất có lỗi với bản thân khi đã xuyên sách đến đây.
Đối với chuyện tiêu tiền của Nguyễn Sở thì Cố Dạng không hề có chút gánh nặng trong lòng nào. Dù sao thì trước khi xuyên sách tới đây, với danh vọng và địa vị của cô trong giới tâm lý thì mỗi ca bệnh cũng phải mười triệu tệ rồi.
Coi như là cô nhận tiền chữa bệnh trước vậy.
Sau khi đi ra khỏi thẩm mỹ viện, Nguyễn Sở cảm thấy cả người thả lỏng hơn rất nhiều.
Nhưng mà khi nhìn thấy hai người ở cách đó không xa thì cô ấy lại ngượng ngùng, đứng hình tại chỗ.
Cô ấy nhếch môi, sắc mặt hơi tái.
Cố Dạng thuận theo ánh mắt của cô ấy mà nhìn qua, vừa hay nhìn thấy Nguyễn Yên cũng đang đi về phía thẩm mỹ viện bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-50.html.]
Nguyễn Yên đeo khẩu trang, che chắn rất kín đáo, đang khoác tay một người đàn ông đội mũ trắng.
Đây là Tào Tuấn Ninh.
Bạn trai cũ của Nguyễn Sở, cũng là người yêu hiện tại của Nguyễn Yên.
Tào Tuấn Ninh là tiểu thịt tươi đang nổi trong giới giải trí, lúc anh ta và Nguyễn Sở yêu đương là lúc sự nghiệp đang trên đà phát triển, cho nên không công khai quan hệ yêu đương.
Cũng chính vì lý do này, mà sau đó Tào Tuấn Ninh ngoại tình, công khai quan hệ với Nguyễn Yên, đến khi Nguyễn Sở đến tìm Tào Tuấn Ninh để chất vấn thì lại bị chửi là người thứ ba.
Mà thực tế thì Tào Tuấn Ninh cũng chỉ là một tên bám váy, lý do anh ta yêu đương với Nguyễn Sở cũng là vì thân phận đại tiểu thư nhà họ Nguyễn, về sau phát hiện Nguyễn Yên lại được chiều chuộng hơn Nguyễn Sở, hơn nữa Nguyễn Yên còn có thể nhờ nhà họ Cố giúp anh ta, cho nên theo lẽ đương nhiên mà kết thân với Nguyễn Yên.
Còn Nguyễn Yên, sở dĩ cô ta cướp Tào Tuấn Ninh cũng chỉ là vì muốn cướp những thứ từ trong tay Nguyễn Sở mà thôi.
Từ nhỏ Nguyễn Yên đã ghen tỵ với Nguyễn Sở rồi.
Trong suy nghĩ của cô ta, cùng là con gái nhà họ Nguyễn, dựa vào cái gì mà Nguyễn Sở là đại tiểu thư quang minh chính đại của nhà họ Nguyễn, còn cô ta chỉ là đứa con gái riêng không thể công khai?
Mà cùng lúc đó, Nguyễn Yên và Tào Tuấn Ninh cũng nhìn thấy Nguyễn Sở và Cố Dạng.
Trong mắt Nguyễn Yên thoáng qua sự kinh ngạc và đáng tiếc, một là không ngờ Cố Dạng vẫn bình yên vô sự, hai là không nghĩ đến hai người Cố Dạng Nguyễn Sở lại đi cùng nhau.
Không phải từ trước đến giờ hai người vẫn không hợp nhau sao?
Nhưng mà, cái đó cũng không đủ để Nguyễn Yên bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để công kích Nguyễn Sở.
Mấy ngày hôm nay, Nguyễn Sở không ra khỏi nhà, ông cụ Nguyễn lại không cho phép Tào Tuấn Ninh đến nhà, cô ta không có cách nào khiêu khích Nguyễn Sở.
Bây giờ vừa hay đúng lúc.
Thế là cô ta kéo Tào Tuấn Ninh đi đến, cười cười nhìn Nguyễn Sở rồi nói: [Chị, hôm nay chị lại có tâm trạng đi dạo phố sao? À đúng rồi, chắc là cũng lâu rồi chị chưa được gặp anh Tuấn Ninh nhỉ, thế nên có chuyện chị cũng không biết, tháng sau em và anh Tuấn Ninh sẽ bàn chuyện cưới gả đó.]