Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 48

Cập nhật lúc: 2024-10-24 20:53:33
Lượt xem: 25

Cô ấy mở điện thoại ra, lúc này mới phát hiện trong những tin nhắn bị mọi người mắng chửi, cũng có không ít người đang mắng cô ấy không xứng để tham gia chương trình [Nâng cốc bàn chuyện nông canh].

 

Sau đó lại nhìn hot search trên Weibo, dòng tìm kiếm #Nguyễn Sở tái xuất tham gia chương trình [Nâng cốc bàn chuyện nông canh]# cũng đang treo trên hot search.

 

Không cần mở ra xem thì Nguyễn Sở cũng biết thừa là có không ít người mắng bản thân cô ấy không xứng.

 

Khóe miệng Nguyễn Sở giật giật, vẻ mặt lộ ra mấy phần trào phúng nhìn về phía Cố Dạng rồi nói: [Cố Dạng, làm đến mức này thì ghét tôi đến mức nào chứ? Vì để tôi bị cư dân mạng ném đá thêm lần nữa mà ngay cả chương trình giải trí do ba cô đầu tư mà cô cũng có thể kéo xuống nước được à?]

 

Vừa rồi cô ấy cũng nhìn thấy hot search #Phản đối [Nâng cốc bàn chuyện nông canh]#.

 

Ánh mắt Cố Dạng nhìn Nguyễn Sở hơi sâu, chẳng lẽ không những bị bệnh trầm cảm mà cô ấy còn có chứng ảo tưởng bị hãm hại à.

 

Từ trước đến giờ đối với bệnh nhân cô vẫn luôn dịu dàng, thế nên cô dùng giọng điệu ôn nhu, mềm mại nói: [Chị họ, chị chưa nhìn kỹ xem danh sách khách mời còn có ai nữa hay sao?]

 

Cho dù cô muốn bẫy Nguyễn Sở thì cũng đâu cần phải bẫy luôn cả chính mình chứ?

 

Nguyễn Sở ấn mở bài đăng weibo chính thức của [Nâng cốc bàn chuyện nông canh], lúc nhìn thấy danh sách khách mời thì ánh mắt lạnh xuống: [Nguyễn Yên...]

 

Cố Dạng: [... Tiếp theo đến ai.]

 

Đồng tử đôi mắt Nguyễn Sở hơi co lại, gần như là nghiến răng nghiến lợi: [Tào, Tuấn, Ninh. Cố Dạng, cô đúng là g.i.ế.c người g.i.ế.c đến tận cùng luôn!]

 

Để cô ấy nhìn thấy đôi cẩu nam nữ kia khoe ân ái, không khác gì xát muối lên vết thương cả!

 

Khóe miệng Cố Dạng giật giật, như thế này thì đúng là bị chứng rối loạn hoang tưởng bị hại đến giai đoạn cuối rồi à?

 

Cô bất đắc dĩ nói thẳng: [Chị họ, chị nhìn kỹ một chút, không phải là phía trên có hai chữ [Cố Dạng] sao?]

 

Lúc này Nguyễn Sở Mới phát hiện, trên danh sách khách mời còn có một cái tên chính là [Thiên tài dương cầm] - Cố Dạng @Dạng Dạng rất tốt V.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-48.html.]

Cô ấy kinh ngạc nhìn về phía Cố Dạng, trong mắt mang theo sự nghi ngờ: [Thế này là cô lại muốn giở trò gì đây? Muốn đứng gần xem trò cười của tôi sao?]

Cố Dạng: [...]

 

Thôi xong, đứa nhỏ này mắc chứng rối loạn hoang tưởng bị hại không cứu nổi nữa rồi.

 

Cố Dạng dứt khoát nói: [Đúng rồi, đúng là vì đến xem trò cười của chị đấy. Đi thôi, đi với em ra ngoài một chuyến, rồi xem chúng tôi vì để xem trò cười của chị ở khoảng cách gần mà chuẩn bị như thế nào đi.]

 

Nguyễn Sở trừng mắt nhìn Cố Dạng một cái, nhưng mà rốt cuộc thì cô ấy cũng đã đồng ý với Cố Dạng là tham gia chương trình giải trí rồi, cho nên cũng không từ chối nữa.

 

Cứ như vậy đi theo Cố Dạng lên xe, lúc này bất tri bất giác cô ấy mới phát hiện rằng, lần này đi ra ngoài, hình như không còn kháng cự như trước đó nữa? Mà đến cả tâm trạng cũng không trầm trọng như trước nữa rồi?

 

Chuyện này khiến cô ấy nhớ đến lần so kỹ năng pha trà với Cố Dạng trước đó, đáy lòng cô ấy cả ngày hôm đó như một cây đuốc, cứ rực lửa cháy mãi, làm cô ấy cảm nhận được sức sống và sự nhiệt tình đã lâu không còn.

 

Nguyễn Sở nghiêng đầu nhìn Cố Dạng ngồi bên cạnh mình, khi bệnh trầm cảm của cô ấy càng ngày càng nghiêm trọng thì trừ bực bội và kiềm chế ra cũng không còn tâm trạng nào khác nữa, chẳng lẽ là vì Cố Dạng làm cô ấy quá tức giận, nên mới khiến cho cô ấy có cảm giác khác biệt sao?

 

[Cô đang muốn dẫn tôi đi đâu?] Nguyễn Sở nhìn ra ngoài cửa sổ rồi hỏi.

 

Cố Dạng: [Thẩm mỹ viện. Chương trình giải trí đó là chương trình trực tiếp, khâu xử lý hậu kỳ không có quá nhiều, nói không chừng còn không có filter làm đẹp. Với cái tình trạng bây giờ của chị đi tham gia chương trình giải trí, đứng chung với đám người Nguyễn Yên kia thì chị mới là làm trò cười cho người khác đấy.]

 

Nguyễn Sở nhìn mình qua gương cửa kính, quầng mắt thâm đen, làn da nứt nẻ, bong tróc, nhìn thấy rõ sự xuống sắc và tiều tụy. So với bản thân xinh đẹp rạng rỡ trước đây hoàn toàn là như hai người khác nhau. 

 

[Cô nói rất đúng.] Bản thân cô ấy cũng đã tham gia trong giới giải trí được thời gian khá dài, đương nhiên biết rằng lấy trạng thái bây giờ của mình mà xuất hiện trước ống kính thì sẽ gây ra tác hại như thế nào.

 

Sau khi xuống xe, nhìn thẩm mỹ viện cao cấp mà giới hào môn ở Cẩm Thành nhất trí khen ngợi Nguyễn Sở thì vừa đi vào trong vừa gật đầu khen ngợi: [Ánh mắt của cô cũng được đấy.]

 

Cố Dạng giữ chặt cô ấy, chỉ vào cái thẩm mỹ viện nhỏ bên cạnh thẩm mỹ viện cao cấp và xa xỉ kia, nói: [Chị họ Nguyễn Sở, đây mới là chỗ mà em muốn dẫn chị đi.]

 

 

 

Loading...