Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-10-24 20:53:11
Lượt xem: 30

Ánh mắt của ông cụ Nguyễn trở nên nặng nề hơn.

 

Đoạn đường giao nhau đó là con đường mà đi từ nhà họ Cố đến nhà họ Nguyễn phải đi qua, cách nhà họ Nguyễn chỉ khoảng mười phút đi xe, nhưng mà lúc Cố Dạng đến là giờ cao điểm, tắc đường nửa tiếng đồng hồ.

 

Như vậy ít thì có bốn mươi phút, đủ cho Nguyễn Yên gọi người trong nhà cũ động tay động chân với chó ngao Tây Tạng.

 

Đáng tiếc là video camera giám sát đã bị xóa, người giúp việc trong nhà cũ lại đông, nhất thời rất khó để điều tra ra được.

 

Cố Dạng mở ứng dụng Wechat, ấn mở một khung chat lấy chân dung Jesus làm ảnh đại diện. Đây là Wechat của Tô Dã, lần trước lúc gặp ở Cẩm Ương Hiên cậu ta xin Wechat của cô, cô nghĩ tốt xấu gì thì cậu ta cũng là cao thủ trong giới hacker, cho nên đã kết bạn với cậu ta.

 

Vừa hay bây giờ có thể dùng đến.

 

Cố Dạng: [Tô Dã, có nhận đơn không? Giúp tôi khôi phục một đoạn camera giám sát.]

 

Tô Dã trả lời lại ngay: [Không nhận đơn, nhưng chuyện của tiểu tiên nữ chính là chuyện của tôi. Cô muốn khôi phục đoạn camera giám sát nào?]

 

Khóe miệng Cố Dạng giật giật một cái, nghĩ đến giá tiền thuê Tô Dã cao ngất ngưởng cùng túi tiền ít ỏi của mình, cô cũng không từ chối nữa: [Cảm ơn, là camera giám sát của nhà cũ nhà họ Nguyễn ở Cẩm Thành.]

 

Tô Dã: [OK.]

 

Hiệu suất làm việc của Tô Dã rất nhanh, chỉ chốc lát sau thì quản gia đã đến nói: [Ông chủ, camera giám sát đã được khôi phục rồi. Người dùng kìm cắt dây xích và bỏ thuốc chó ngao Tây Tạng là thím Lưu.]

 

Ông cụ Nguyễn lập tức nhìn về phía thím Lưu đang đứng trong phòng khách, ánh mắt sắc bén: [Bà còn lời gì để nói không?]

 

Trên mặt thím Lưu xẹt qua sự kinh ngạc, dường như không ngờ rằng camera giám sát bị phá rồi lại có thể khôi phục được, nhất thời nói năng có chút lộn xộn: [Tôi, không phải tôi, tôi không có mưu đồ hãm hại Cố Dạng tiểu thư...]

 

[Có lời gì thì đến cục cảnh sát nói đi! Quản gia đâu, đưa bà ta đến cục cảnh sát!] Ông cụ Nguyễn sa sầm mặt, rõ ràng là đang giận dữ.

 

Trong mắt Cố Dạng hiện lên ý cười.

 

Nói đến chuyện này thì hôm nay cô đến đây cũng coi như ngăn cản tai họa cho Cố Căng.

 

Trong tiểu thuyết gốc, Nguyễn Yên cũng chơi một màn mượn chó hại người như vậy. Chỉ có điều trong tiểu thuyết gốc thì nguyên chủ và Nguyễn Yên vẫn tồn tại tình chị em giả tạo, người Nguyễn Yên ghét cay ghét đắng không phải là cô, mà là Cố Căng. Cho nên đối tượng bị cô ta hãm hại là Cố Căng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-47.html.]

 

Nhưng mà bây giờ cô lại xuyên sách, thay đổi cốt truyện, trở mặt với Nguyễn Yên, kết thù hận với Nguyễn Yên. Nhờ thế thành ra Cố Căng cũng không kết thù oán gì với Nguyễn Yên.

 

Nhưng mà dù giở trò với cô hay là với Cố Căng thì chiêu này của Nguyễn Yên không thể nào thành công được.

 

Giá trị vũ lực của Cố Căng rất biến thái, chỉ với một đạp có thể đạp bay chó ngao Tây Tạng. Cho dù không được thì cũng có thể dùng s.ú.n.g b.ắ.n một phát, con ch.ó ngao Tây Tạng chỉ một phát c.h.ế.t tươi.

 

Về phần cô, xét về vũ lực của cô hẳn là không đạt đến trình độ biến thái như Cố Căng, nhưng may là thuật thôi miên của cô không những có tác dụng đối với con người mà còn hiệu quả với cả động vật.

 

Tạm thời phải giải quyết chuyện bực mình này, khiến cho ông cụ Nguyễn cũng không có thái độ hỏi tội như khi Cố Dạng mới đến đây nữa, mà chỉ hỏi: [Cô đến đây làm gì?]

 

[Tìm ông ngoại uống trà?] Cố Dạng dựa người lên ghế sô pha, tiện tay đùa nghịch bộ đồ uống trà.

 

Mí mắt ông cụ Nguyễn giật giật, trong đầu đang nghĩ đến chuyện lần trước suýt nữa thì bị Cố Dạng lừa mất bộ đồ uống trà quý giá. 

 

Cố Dạng nhìn dáng vẻ khẩn trương của ông cụ Nguyễn, cô cười cười, nhìn về phía Nguyễn Sở rồi nói: [Cháu đến tìm chị họ.]

 

Nguyễn Sở: [Tìm tôi?]

 

Cố Dạng nhắc nhở: [Chắc chị họ Nguyễn Sở không quên chuyện đồng ý với em lần trước đấy chứ? Chuyện chị đồng ý tham gia chương trình giải trí ấy.]

 

Nguyễn Sở: [À. Nhớ rồi, lúc nào, là chương trình giải trí gì ấy nhỉ?]

 

Cố Dạng: [Hai ngày nữa, [Nâng cốc bàn chuyện nông canh].]

 

Nguyễn Sở hơi ngạc nhiên, ngữ điệu cao hơn: [Cô nói gì? [Nâng cốc bàn chuyện nông canh]? Chương trình giải trí mà đạo diễn Trần quay sao?]

 

Cô ấy vào giới giải trí hơn ba năm, đương nhiên cô ấy biết chương trình giải trí [Nâng cốc bàn chuyện nông canh] hấp dẫn như thế nào. 

 

Vốn cô ấy cho rằng Cổ Dạng muốn cô ấy tham gia chương trình giải trí cũng chỉ là muốn đổi một cách khác giày vò cô ấy, chắc cũng không chọn chương trình giải trí tử tế gì.

 

Không ngờ rằng Cố Dạng lại để cô ấy tham gia một chương trình giải trí ăn khách mà minh tinh tuyến một cũng cầu không được.

 

Loading...