Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 40
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:13:37
Lượt xem: 36
Cố Dạng vừa nói vừa lướt sang một tấm hình khác.
Khoảnh khắc nhìn thấy tấm hình kia, đôi mắt xanh của Caroline lại sáng lên một lần nữa.
Trên tấm hình, một thiếu nữ mặc chiếc váy hai dây màu đen, tóc dài đến eo xõa xuống, màu da trắng lạnh như sứ, cô ấy ngồi trên bệ cửa sổ, chỉ lộ ra một đôi mắt xinh đẹp tinh xảo, ánh mắt hờ hững nhàn nhạt, xung quanh lộ ra một khí chất vừa gian tà vừa lạnh lùng.
Giống như là thiên sứ sa ngã xuống nhân gian, vừa chính vừa tà.
[Trời ơi! Thiên sứ sa ngã! Tôi phải lập tức trở về sáng tác một bộ sưu tập có chủ đề thiên sứ sa ngã! Cố thân ái, hai tấm của cô thật sự là bảo bối! Gửi cho tôi đi! Gửi cả hai tấm cho tôi, tôi cần hết!] Caroline kích động đến nỗi tay chân luống cuống, vội vàng lấy điện thoại từ trong túi xách ra: [Người Trung Quốc các cô thường sử dụng ứng dụng gì ấy nhỉ? Wechat phải không?]
Vừa nói cô ấy vừa cuống quýt tải ứng dụng Wechat xuống, sau khi vội vàng đăng ký thì vuốt vuốt lại mái tóc xoăn dài của mình rồi cười tươi nói: [Cô quét tôi hay là tôi quét cô?]
Cố Dạng: [...]
Nguyễn Tuyết Linh cũng sợ tới ngây người.
Đây là Caroline ngạo mạn cổ quái trước đó sao?
Sau khi nhận được ảnh thì Caroline cũng không đoái hoài đến bàn thức ăn Trung Quốc thơm ngon này nữa.
[Cố thân ái, hẹn gặp lại nhé. Nguyễn, xin hãy chuẩn bị tiền mua bản thiết kế bộ sưu tập [Thiên Sứ] của tôi, nể tình thiên sứ nhỏ bé nhà bà, tôi sẽ giảm giá chín mươi phần trăm, gặp lại sau.]
Nói xong thì Caroline vừa nhìn màn hình điện thoại vừa vội vàng đi về.
Cả người Nguyễn Tuyết Linh vẫn chìm trong sự mơ hồ, lúc đi ra khỏi Cẩm Ương Hiên, bà ấy mới sững sờ nhìn về phía Cố Dạng và Phong Quyết: [Dạng Dạng, Tiểu Quyết, là tiếng Pháp của mẹ không được tốt hay là mẹ đang mơ, vừa rồi Caroline nói là sẽ bán bộ sưu tập [Thiên Sứ] cho Tuyết Diệu sao?]
Lông mày Cố Dạng cong cong: [Đúng vậy.]
Phong Quyết cũng nhẹ nhàng gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-40.html.]
Nhưng đúng lúc này, bên cạnh lại truyền đến giọng nói của Tề phu nhân: [Cố phu nhân, tiếng Pháp của bà có thể kém đến mức độ nào? Bà vừa nói gì cơ, cô Caroline muốn bán bộ sưu tập [Thiên Sứ] cho Tuyết Diệu sao? Tôi không nghe nhầm đấy chứ?]
Mấy người Hứa phu nhân cũng đi từ trong Cẩm Ương Hiên ra cùng với Tề phu nhân, trên mặt đều tỏ vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Vừa rồi bọn họ ngồi cách bàn của Nguyễn Tuyết Linh rất xa, không nghe thấy mấy người Nguyễn Tuyết Linh nói chuyện, nhưng lại nhìn thấy Caroline nổi giận đùng đùng đi về.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, lúc đó Caroline không muốn chờ thêm một lúc nào nữa.
Có thể thấy được là Nguyễn Tuyết Linh đã đắc tội đến người ta.
Niềm vui mà Nguyễn Tuyết Linh đang trong lòng không có chỗ để khoe, lúc này lại nhìn thấy đối thủ một mất một còn, tâm trạng bà rất vui vẻ, bà nhướng mày, bật lại: [Tiếng Pháp của tôi đúng là không tốt, dù sao thì tôi cũng không phải là người Pháp, nhưng mà không ngờ rằng Tề phu nhân đây là người Trung Quốc, vậy mà tiếng Trung lại kém như vậy, thế mà lại nghe không hiểu.]
Tề phu nhân bị chặn họng: [Bà, Nguyễn Tuyết Linh, bà đắc ý cái gì? Vừa rồi chúng tôi đều nhìn thấy Caroline bị bà làm cho tức giận, còn muốn có bộ sưu tập [Thiên Sứ]? Đúng là mơ mộng hão huyền!]
Mấy phu nhân bên cạnh Hứa phu nhân cũng cười nói: [Tôi thấy Cố phu nhân vẫn nên trở về làm phu nhân hào môn đi, muốn trở thành người phụ nữ mạnh mẽ độc lập như Hứa phu nhân đây thì không phải là ai cũng có thể làm được đâu!]
Khóe môi Hứa phu nhân khẽ nhếch lên, nhìn về phía Nguyễn Tuyết Linh bằng ánh mắt mỉa mai: [Nhà thiết kế của trang sức Tuyết Diệu cũng không còn được mấy người, phá sản chỉ là chuyện sớm muộn. Cố phu nhân, tôi rất chờ mong có thể thu mua Tuyết Diệu của bà.]
Hứa phu nhân vừa nhắc đến chuyện nhà thiết kế thì Nguyễn Tuyết Linh tức sôi máu, tức không chịu được, đang định chửi ầm lên, muốn chứng minh là Tuyết Diệu đã lấy được bộ sưu tập [Thiên Sứ] thì bị Cố Dạng ngăn lại.
[Mẹ bớt giận.]
Cố Dạng đứng trước mặt Nguyễn Tuyết Linh, nhướng mày nhìn Hứa phu nhân: [Nếu Hứa phu nhân đã không tin chuyện cô Caroline đồng ý bán bộ sưu tập [Thiên Sứ] cho Tuyết Diệu thì có dám đánh cược với mẹ tôi không?]
Hứa phu nhân cười nhạo: [Chuyện này còn cần đánh cược nữa à? Bộ sưu tập [Thiên Sứ] còn nhiều người cần lắm, ngay cả những gia tộc lớn ở Bắc Kinh và những nhà tài phiệt ở nước ngoài cũng không thể lấy nó từ tay Caroline được, huống hồ chỉ với một công ty Tuyết Diệu sắp phá sản mà cũng có thể lấy được sao?]