Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-10-20 20:37:33
Lượt xem: 24
Sau khi Cố Dạng dẫn Phong Quyết vào thì có nhân viên phục vụ tiến lên đón tiếp, mỉm cười nói: [Chào tiểu thư, mời cô cho chúng tôi xem thẻ hội viên.]
Ánh mắt của Cố Dạng hơi dừng lại, thẻ hội viên?
Ban nãy cô kích động khi nhìn thấy nữ chính đi vào Cẩm Ương Hiên mà quên mất đây là nơi mà cần phải có thẻ hội viên mới được vào.
Ba Cố là chủ tịch tập đoàn Cố Thị đương nhiên là có thẻ hội viên, nhưng một thiên kim tiểu thư nhà giàu như cô thì đúng là không có tư cách cầm thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên.
Vẻ mặt Cố Dạng vẫn ung dung bình tĩnh như trước, hoàn toàn không nhìn ra được là người không có thẻ hội viên, khiến cho Phong Quyết ở sau lưng chuẩn bị móc thẻ hội viên ra cũng dừng động tác lại.
[Xin chào, tôi đến đây để tìm người.] Dáng vẻ nói chuyện nhỏ nhẹ của Cố Dạng trông rất ngoan ngoãn.
Nhân viên phục vụ làm việc ở đây đã lâu, cũng là người có mắt nhìn, có thể nhìn ra được Cố Dạng là người không phú cũng quý, cho nên thái độ vẫn rất tốt: [Xin hỏi tiểu thư tìm ai ạ.]
[Cô ấy tìm tôi.] Cố Dạng còn chưa kịp lên tiếng đáp thì ở sau lưng truyền đến một giọng nói.
Cố Dạng: [???]
Thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên có thể đặt trước một bàn, cho nên người có thẻ hội viên thì cũng có thể mời khách đến đây ăn cơm. Nhân viên phục vụ thấy Tiết Đạc là hội viên bên trong Cẩm Ương Hiên, bèn mỉm cười rồi đi xuống.
Cố Dạng quay người lại nhìn Tiết Đạc bằng vẻ mặt mờ mịt: [Anh là ai?]
Tiết Đạc nhìn thấy phản ứng của cô giống như không biết anh ta, anh ta nhíu mày, lạnh lùng chế giễu: [Cố Dạng, sáng nay vừa mới gặp, không phải cô đã quên tôi là ai rồi chứ? Đã tìm đến tận Cẩm Ương Hiên rồi, không cần phải chơi trò lạt mềm buộc chặt này chứ?]
Cố Dạng: [???] Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi chơi trò lạt mềm buộc chặt vậy?]
Có điều nghe anh ta nói như vậy cũng giúp cho Cố Dạng nhớ lại, người đàn ông ngạo mạn trước mặt này chính là người sáng nay đến nhà họ Cố để từ hôn - Tiết Đạc.
Anh ta cho rằng cô đến Cẩm Ương Hiên là để theo đuổi anh ta?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-16.html.]
Cố Dạng nhìn Tiết Đạc cười khẽ một tiếng, giọng điệu dịu dàng: [Tiết Đạc, chắc anh hiểu lầm rồi, tôi và A Quyết đến đây để ăn cơm.]
Tiết Đạc nhíu mày nhìn Cố Dạng, dáng vẻ không tin lời cô nói: [Cố Dạng, tôi biết cô bất mãn với chuyện từ hôn, nhưng cô không phải là thiên kim thật của nhà họ Cố, hôn ước này vốn dĩ cũng không phải của cô. Cô đừng làm loạn ở đây nữa không tốt cho ai cả. Cô đi theo tôi qua đây, chúng ta nói chuyện cho đàng hoàng.]
Cố Dạng nhìn anh ta bằng vẻ mặt phức tạp, lẩm bẩm một câu: [Hình như đầu óc của tra nam trong tiểu thuyết không được tốt lắm, quả nhiên là thật mà.]
[Cô nói cái gì?] Tiết Đạc không nghe rõ, chỉ mơ hồ nghe được hai chữ ‘tra nam’ vẻ mặt anh ta lập tức trầm xuống.
[Không có gì, chỉ nói đầu óc của anh không được tốt lắm, hay là anh về đổi một cái khác đi?] Cố Dạng cười dịu dàng ngọt ngào.
Tiết Đạc ngây người nhìn Cố Dạng, tại sao anh ta có cảm giác cô gái này lại trở nên xinh đẹp hơn? Hơn nữa dáng vẻ bật lại người khác của cô còn có chút đáng yêu nữa?
Đương nhiên, nếu không phải người bị bật lại là anh ta thì Tiết Đạc còn có thể thưởng thức lâu hơn một chút.
[Được voi đòi tiên!] Vẻ mặt Tiết Đạc trầm xuống, là vì Cố Dạng nhìn thấy anh ta đến đón cho nên mới được voi đòi tiên sao? Thật sự cho rằng anh ta cũng ngu xuẩn giống như đám Lôi Trì kia, nâng niu cô ta như nữ thần chắc.
[Phục vụ, cô ta không phải là khách của tôi, mau đuổi cô ta đi, đừng quấy rầy chúng tôi dùng bữa.] Tiết Đạc tức giận vì mặt mũi trước mặt bạn bè của anh ta đã bị cô làm cho mất hết, anh ta tức đến mức vứt lại một câu rồi quay lại bàn mình.
Anh ta vừa ngồi xuống thì người bên cạnh đều vây quanh tò mò hỏi.
[Ồ, Tiết thiếu, cậu nhẫn tâm nhìn cô ta bị đuổi đi à?]
[Dù sao thì đó cũng là thiên kim được săn đón nhất trong đám thiên kim bằng tuổi chúng ta đấy, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.]
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt bọn họ lại tràn đầy sự vui vẻ khi cười trên nỗi đau của người khác, dáng vẻ đang xem kịch vui.
Tiết Đạc lắc ly rượu, khẽ hất cằm, tự tin nói: [Cô ta sẽ đến cầu xin tôi.]
Từ trước đến giờ Cố Dạng vẫn luôn sĩ diện, làm sao có thể để cho mình bị đuổi ra khỏi Cẩm Ương Hiên ngay trước mặt nhiều người như vậy chứ?