Nghe những lời này, nhóm nhân vật phụ phản diện liền nhìn về phía Cố Dạng.
Nếu là Cố Căng nói câu này, bọn họ đã sớm cười phá lên rồi. Nhưng người nói lại là người được cả nhóm yêu mến - Cố Dạng.
Chu Địch có vẻ không tin liền hỏi: "Thật vậy sao? Dạng Dạng, cậu không đùa đó chứ?"
Mạc Mạt cũng do dự: "Sao ông cụ Đường lại gửi thiệp mời cho một đứa bề dưới như Cố Căng được chứ?"
Cố Dạng nhìn về phía Cố Căng, hơi mỉm cười nói: "Chẳng phải rất nhanh thôi chúng ta sẽ biết sao?"
Hứa Huyên Nghiên và Cố Căng bên kia gây ồn ào khá lớn, khiến cô cả nhà họ Đường là Đường Thi Nhã được người lớn phái đến.
"Chị Thi Nhã, Cố Căng nói cô ta có thiệp mời khách quý từ ông cụ Đường, thật buồn cười mà, sao ông cụ Đường lại gửi thiệp khách quý cho một con nhỏ miệng còn hôi mùi sữa như vậy chứ?" Tề Yên thấy Đường Thi Nhã đi tới liền bước hai ba bước đến gần mách lẻo.
Hứa Huyên Nghiên bên cạnh cũng nhẹ nhàng lắc ly rượu vang, từ tốn nói: "Chị Thi Nhã, đừng để cái loại người không hiểu quy tắc này ở đây làm mọi người mất hứng nữa."
Đường Thi Nhã mặc chiếc váy dạ hội màu champagne*, mái tóc nâu sẫm hơi xoăn xõa trên vai, trông vừa tri thức vừa thanh lịch.
*Màu Champagne: một tông màu be tự nhiên, pha lẫn với chút ánh vàng lấp lánh.
Thấy Hứa Huyên Nghiên và Tề Yên, Đường Thi Nhã mỉm cười và gật đầu với bọn họ, rồi quay sang Cố Căng, lịch sự nhưng lại xa cách nói: "Cô Cố, Huyên Nghiên và Tiểu Yên nhanh mồm nhanh miệng, có những lời nói có chút gây tổn thương lòng tự trọng, cô đừng để tâm. Nhưng cô cũng quả thực đã gây bất tiện cho buổi tiệc của chúng tôi, xin cô hãy ngồi vào vị trí phù hợp..."
"Vậy thì tôi đi?" Cố Căng cầm tấm thiệp mời mạ vàng đứng dậy, khi đi ngang qua Đường Thi Nhã thì đưa tấm thiệp cho cô ta.
Đường Thi Nhã theo bản năng nhận lấy tấm thiệp, nhìn họa tiết quen thuộc trên tấm thiệp mạ vàng, cô ta hơi ngẩn người.
"Chỉ là một tấm thiệp giả mạo thôi! Chị Thi Nhã, vứt vào thùng rác là được." Tề Yên bên cạnh lầm bầm: "May mà Cố Căng còn biết điều, biết rằng nên đi."
Nhưng Đường Thi Nhã đã nhanh chóng mở tấm thiệp ra, khi nhìn thấy nét bút quen thuộc trên đó, ánh mắt cô ta chợt co lại, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.
Đây là nét bút của ông nội?!
Con dấu cá nhân của ông nội?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-124-dang-hong-chuyen-mien-cue.html.]
Sao Cố Căng đó lại có thể có thiệp mời khách quý của ông nội?! Làm sao cô ta có thể là khách quý của ông nội ở độ tuổi này chứ...
Bỗng nhiên Đường Thi Nhã chợt nhớ ra lời của ông nội nói với cô ta hôm qua.
Ông nội nói, sẽ có một vị khách trẻ tuổi và tôn quý đến dự tiệc. Nhất định phải tiếp đãi cô ấy chu đáo!
Đường Thi Nhã thở dốc, bỗng dưng quay đầu lại, lúc này Cố Căng đã sắp ra đến cửa rồi.
Mọi người xung quanh vẫn đang sôi nổi chế giễu Cố Căng.
"Nhà quê chính là nhà quê, hôm nay nhà họ Cố mất mặt to rồi!"
"Chậc chậc, chim sẻ bay lên cành cây, mà tưởng mình thành phượng hoàng chắc? Cố Căng này cũng chỉ có cái mặt là nhìn được, còn lại chẳng có chút nào là được giáo dục bởi gia đình quyền quý gì cả!"
"Sao nhà họ Cố lại nghĩ không thông suốt vậy ta! Đã có một đứa con gái xuất sắc như Cố Dạng, lại còn dẫn Cố Căng ra đây cho mất mặt? Theo tôi thấy, cái cô Cố Căng này còn chẳng bằng một phần vạn của Cố Dạng!"
"Đúng vậy, Cố Dạng ấy là con nhà người ta nổi tiếng trong giới, là nữ thần và học sinh giỏi của trường trung học phổ thông số 1 Cẩm Thành, là thiên tài dương cầm xuất chúng được các bậc thầy khen ngợi, dịu dàng thục nữ, tấm lòng lương thiện..."
Cố Dạng nghe những lời so sánh nâng người này đạp người kia liền: "..."
Đang hóng chuyện, miễn cue!
*cue: Đề cập tới, nhắc tới một người không trực tiếp có mặt/không trực tiếp liên quan trong cuộc đối thoại/chủ đề mọi người đang bàn luận.
Cô không ngờ đến ăn dưa hóng chuyện thôi mà cũng có thể ăn dưa đến tận đầu mình.
Nhóm nhân vật phụ phản diện bên cạnh cũng hùa theo đám đông so sánh Cố Dạng và Cố Căng, đưa thiên kim giả Cố Dạng lên tận mây xanh, rồi lại đạp Cố Căng xuống bùn đất.
Cố Dạng tỏ vẻ, nghe mà bối rối.
Cứ theo như chiêu bài cũ của tiểu thuyết thì bây giờ cô được nâng lên tận trời để hạ thấp chị đại, một lát sau người bị vả mặt, đạp xuống bùn đất sẽ chính là cô!
Cô đã ngăn cản nhóm bạn nhân vật phụ phản diện kia đi tìm chỗ c.h.ế.t rồi, dựa vào đâu lại đến lượt Hứa Huyên Nghiên và Đường Thi Nhã bọn họ làm liều, đã thế còn liên lụy cả cô bị vả mặt??
(Kết thúc chương)