Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 290
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:19:16
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Louisa lập tức lùi sang một bên, lặng lẽ hóng chuyện. Danny cũng coi như là bạn bè quan hệ gia đình với cô , dựa sở trường thể d.ụ.c mà trường , tính tình đặc biệt nóng nảy, là một kẻ cuồng tín chủ nghĩa phân biệt chủng tộc.
Danny hùng hổ giơ nắm đấm, vung về phía Cố Vân Khê. Hắn chẳng phân biệt nam nữ gì sất, đều đ.á.n.h tuốt.
Cố Vân Khê dường như dọa đến sững sờ, né tránh, tay giơ lên.
Mọi thấy t.h.ả.m kịch sắp xảy ngay mắt, nhưng một ai xông lên ngăn cản.
Mắt thấy nắm đ.ấ.m sắp nện khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Vân Khê, Danny bỗng nhiên hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, "Bụp" một tiếng, ngã vật ngay chân cô. Mắt trợn trắng ngất .
Biến cố đột ngột khiến tất cả sợ hãi lùi .
Louisa hoảng sợ tột độ, hai chân mềm nhũn: "Danny! Danny! Cậu ?"
Cố Vân Khê chống cằm, khóe miệng nhếch lên: "Xem 'chủng tộc cao quý' cũng chịu nổi điện giật nhỉ. Thật thất vọng."
Louisa bất giác về phía Cố Vân Khê đang ung dung tự tại, trong lòng run lên, buột miệng thốt : "Cố! Là g.i.ế.c Danny!"
Cố Vân Khê nguy hiểm híp mắt : "Cậu mà còn bậy, tin huy động đội ngũ luật sư của tớ khởi kiện ?"
Louisa tức sợ: " c.h.ế.t !"
Cố Vân Khê cạn lời. Người bình thường nên kiểm tra thở ? "Cậu chỗ nào thấy c.h.ế.t? Hay là hy vọng c.h.ế.t?"
Louisa cô ám ảnh, lúc nào cũng cảm thấy cô sẽ nổi điên đ.á.n.h , căn bản dám gần: "Cậu bậy!"
Bảo vệ trường tin vội vàng chạy tới: "Có chuyện gì ?"
"Cô g.i.ế.c Danny !"
Bảo vệ cô gái nhỏ nhắn, mảnh mai, sững sờ một chút. Cô á? Sao thể? Cánh tay bé tí tẹo.
Nhìn gã đàn ông cao lớn, vạm vỡ đất, tin chút nào. Thể hình khoa học. "Cô gái, cô..."
"Kiểm tra thở của ." Cố Vân Khê chỉ đất: "Người c.h.ế.t, chỉ là bất tỉnh thôi."
Bảo vệ cúi xuống kiểm tra, còn ấm, còn thở!
Anh cố gắng lay mạnh cơ thể gã đàn ông, nhưng gã vẫn nhúc nhích. Cố Vân Khê thấy liền nhắc nhở: "Đừng vội đ.á.n.h thức . Dựa theo kinh nghiệm thí nghiệm đây của , thời gian hôn mê từ ba đến năm phút. Để xem ' da trắng cao quý' thể chịu bao lâu?"
Bảo vệ: ... Sinh viên trường ai cũng tinh thần thí nghiệm cao thật!
Thư Sách
"Cô gì ?"
Cố Vân Khê xòe bàn tay , trong lòng bàn tay trắng nõn là một vật thể màu đen.
"Cậu công khai tấn công , liền chích cho một phát dùi cui điện. Cậu yếu thật đấy, ngất ngay lập tức. là gối thêu hoa, mà vô dụng."
"Phụt!" Tề Thiệu chọc : " thể chứng. Bạn chỉ là tự vệ. Cô là một cô gái lương thiện, sẽ chủ động tấn công khác."
Một giọng uy nghiêm vang lên: "Cho xem dùi cui điện của cô."
Cố Vân Khê ngẩng đầu qua, là một đàn ông trung niên trông uy nghiêm. Xem khí chất và tuổi tác, chắc là giáo sư.
Cô cũng đây là ai, cũng tự giới thiệu. Thôi, kệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-290.html.]
"Không . Đây là át chủ bài bảo mệnh của . mà, thể biểu diễn mặt cho ngài xem. Ngài tìm một tinh thần hiến vì thí nghiệm ."
Một sinh viên trẻ tuổi dậy: " thử xem."
Cố Vân Khê nhướng mày. Ủa, đây là Carl lúc nãy đến bắt chuyện ? Cậu sợ ?
Cô thuận tay vung qua, Carl "bụp" một tiếng ngã lăn đất.
Lần đều thấy rõ, cô dùng vũ khí tính sát thương, một cái dùi cui điện thì thể gây nguy hiểm gì chứ?
Có bạo gan tiến lên sờ động mạch chủ, ừm, còn sống.
Cố Vân Khê cầm lấy sổ tay, bắt đầu ghi chép: "Giúp xem giờ với."
Người đàn ông uy nghiêm vẻ mặt chút khác thường, mắt chớp chằm chằm chiếc dùi cui điện trong tay Cố Vân Khê: "Cái là cô tự chế ? Vật liệu gì ?"
"Là tự chế, dùng cũng khá ." Còn về câu hỏi , Cố Vân Khê lờ luôn. Vật liệu gì cũng coi như là bí pháp độc môn của cô. "Lần sẽ một cái dùi cui điện thể giật bay xa. thấy như thú vị hơn."
Tầm mắt đàn ông dừng mặt cô, ý vị rõ: "Cô học chuyên ngành gì?"
Chỉ cần chọc giận Cố Vân Khê, tính tình cô ôn hòa. Cô tủm tỉm : "Kỹ thuật điện tử và Khoa học máy tính ạ."
Người đàn ông nhướng mày: " là Jeff Miller."
Cố Vân Khê ngơ ngác ông , giọng điệu ông thật kỳ lạ. quen ông .
Tề Thiệu phản ứng kịp, nhẹ giọng : "Ông là uy tín hàng đầu trong chuyên ngành Kỹ thuật điện tử và Khoa học máy tính, là giáo sư hướng dẫn tiến sĩ. Em mà học tiến sĩ thì lựa chọn nhất là ông . ông thu nhận học trò cực kỳ hà khắc."
Woa! Mắt Cố Vân Khê sáng rực lên, giống như kẻ đói lâu ngày thấy đồ ăn ngon.
Muốn!
"Chào giáo sư Miller! Em là Cố Vân Khê." Cố Vân Khê rạng rỡ, hai tay dâng chiếc dùi cui điện lên: "Đây là món đồ chơi nhỏ em lúc mười bốn tuổi, chủ yếu là để bảo vệ bản ạ."
"Mười bốn tuổi?" Giáo sư Miller sững sờ một chút. Cũng thiên phú đấy. trường bao giờ thiếu sinh viên thiên tài.
Ông nhận lấy chiếc dùi cui điện, bắt đầu nghiên cứu. Trông thì gì đặc biệt, nhưng thật cũng chút hàm lượng kỹ thuật. Sinh viên cũng tài đấy. "Ai chích cũng ngất ?"
" ạ. Khoảng ba đến năm phút, tùy thể trạng mỗi ." Cố Vân Khê về phía hai đất. Mí mắt Danny giật giật, cố gắng mở mắt , ngơ ngác bầu trời đầu. Đây là ? Hắn là ai?
Giọng thản nhiên của Tề Thiệu vang lên: "Danny, thời gian hôn mê: 4 phút 02 giây."
"OK." Cố Vân Khê cầm sổ tay ghi : nhân vật, tuổi tác, và thời gian hôn mê, vô cùng tỉ mỉ.
Giáo sư Miller thấy thế, im lặng. Đứa nào đứa nấy cũng tinh thần nghiên cứu khoa học hết! "Có thể cho mượn cái mang về phòng thí nghiệm xem ?"
"Được ạ." Cố Vân Khê tuy ý tạo quan hệ, nhưng "dục tốc bất đạt", từng bước một.
Giáo sư Miller về phía Tề Thiệu: "Cậu là Tề, sinh viên chuyên ngành Vật lý?"
"Vâng ạ. Mong thầy chiếu cố nhiều hơn." Tề Thiệu chỉ Cố Vân Khê: "Đây là bạn của em. Hệ thống Tất Thắng (Teletubbies) chính là do bọn em bắt tay cùng nghiên cứu phát minh đấy ạ."