Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-11-01 01:54:52
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Anh lườm em đấy ?”

Khương Nghị vội vàng lắc đầu: “Không , tối nay trăng mờ quá, mỏi mắt thôi, là lườm mặt trăng chứ.”

Cố Vân Khê: … Đồ nhát cáy!

“Em gái, thịt nướng ăn , mau qua đây!” Cố Hải Ba vẫy tay lia lịa về phía cô, nhảy tưng tưng, trông vui hết cỡ.

Cố Vân Khê bước , Cố Hải Ba liền nhét tay cô một xiên thịt dê thơm lừng: “Em ăn cay , nên rắc bột ớt, cố ý phết thêm sốt nướng cay, em nếm thử xem ngon ?”

Cố Vân Khê cảm động, thật chu đáo. “Ngon lắm, cảm ơn ba.”

Trong một đêm thế , bạn bè tụ tập bên , uống nước, ăn thịt nướng, trò chuyện, đúng là một việc vô cùng vui vẻ.

“Mọi định mở siêu thị lớn ? Cho góp vốn với ?” Là Tề Tĩnh, nhiều, nhưng cảm giác về sự hiện diện hề yếu.

Anh cùng Cố Hải Ba và Thi Vân Vân hùn hạp ăn, kiếm kha khá, nên rõ lợi ích của việc .

Thi Vân Vân c.ắ.n một miếng khoai tây nướng: “Chị, chị nữa, cho chị tham gia với!”

Cố Hải Ba tủm tỉm giơ tay: “Anh cũng tham gia.”

Một giọng lí nhí vang lên: “ cũng tham gia.”

Là Hoắc Minh Duyệt.

Khóe miệng Cố Vân Khê giật giật: “Cậu đang đấy?”

Hùa theo cái gì chứ? Nhà họ Hoắc thiếu tiền, bản cô bé càng thể thiếu tiền.

Lần cùng cô bé hai bảo mẫu, một tài xế, đều là chăm sóc cô bé hàng ngày, còn bố trí xe riêng.

Hoắc Minh Duyệt vẻ mặt đơ : “Mọi đều theo ăn. Cậu là lợi hại nhất.”

Lời thốt , ai nấy đều sững sờ.

Cố Hải Ba ranh mãnh trêu: “Ồ, ngốc nha, thông minh phết.”

“Em trai thối.” Hoắc Minh Duyệt lườm một cái, vẻ mặt sinh động hơn vài phần.

Cố Hải Ba: …

“Cũng , nhưng 30% cổ phần của Khương Nghị là thể đụng , em giữ 51%, chỉ thể trích 19% cho thôi. Anh cả với chị hai cũng tính luôn một phần nhé.”

Cô cũng trông mong dựa cái để kiếm lời lớn, huống hồ cô còn nhiều tài sản khác đang sinh lời mà cần cô bận tâm.

Nhà họ Hoắc, nhà họ Tề, đều là gia đình uy tín, tài nguyên và quan hệ đều thuộc hàng top, nguồn hàng cũng cần lo. Để họ tham gia cũng lỗ. Họ phụ trách kinh doanh, nhưng thể đóng vai trò giám sát, dù thì cô cũng thật sự thể quán xuyến hết việc.

Thư Sách

Có tiền thì cùng kiếm thôi.

Mọi . Thi Vân Vân suy nghĩ : “Hay thế , mỗi 3%, sáu là 18%, Tiểu Khê giữ 52%.”

Cũng nhiều lắm, coi như góp vui thôi.

“Được đó, cứ quyết định .”

Vốn dĩ Khương Nghị còn phân vân, nhưng thấy mấy cùng nhảy , lập tức hăng hái hẳn lên. Thứ mà ai cũng tranh giành mới là thứ .

“Tiểu Khê, chúng bàn bạc kế hoạch cụ thể, chốt việc sớm .”

Phải tranh thủ, Cố Vân Khê chắc sẽ ở nhà lâu .

Đang trò chuyện vui vẻ, điện thoại "cục gạch" của Tề Tĩnh bỗng reo lên. Là ông nội gọi. “ điện thoại .”

Anh một góc khuất máy: “Ông nội, là cháu đây ạ. Cháu đang ăn cơm ở nhà bạn.”

“Có việc bảo cháu về một chuyến ạ? Vâng, ạ.”

Ông cụ Tề tiện nhắc đến quỹ tín thác gia tộc qua điện thoại, chỉ dặn: “Ta bảo thư ký đặt vé cho cháu, đến lúc đó sẽ báo cho cháu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-211.html.]

“Vâng ạ.”

Cách đó xa vọng tiếng vui vẻ của . Tề Tĩnh bất giác sang, ánh đèn, khuôn mặt ai cũng rạng rỡ, vui vẻ.

Đây mới là tổ ấm hằng mơ ước, chứ cái nhà lạnh như băng ở Thâm Quyến.

“Ông nội, nếu còn chuyện gì khác, cháu cúp máy nhé…” Anh nóng lòng nhập hội với bọn họ.

“Chờ , cháu đang ở nhà ai thế?” Giọng của Tề Thiệu bỗng vang lên từ điện thoại. “Sao ồn ào náo nhiệt ?”

Tề Tĩnh nhắm mắt , chần chừ vài giây đáp: “Nhà họ Cố ạ.”

Tề Thiệu hít sâu một : “Cậu đang ở nhà Cố Vân Khê á?!”

Tề Thiệu nhận tiếng quen thuộc . Tiếng rộn rã, thoải mái đó, chính là Cố Vân Khê.

“Vâng.” Tề Tĩnh trầm giọng đáp. “Chúng cháu là bạn . Cháu thường xuyên sang nhà cô ăn cơm.”

Đôi mắt Tề Thiệu híp đầy nguy hiểm: “Tiểu Khê bao giờ nhắc với về . hai quen , càng hai là bạn , đến mức thể tụ tập ăn uống vui vẻ giữa đêm khuya thế .”

Dưới ánh trăng thanh lạnh, ánh mắt Tề Tĩnh chợt sáng chợt tối…

Tề Tĩnh trở , cô gái đang cắm cúi ăn thịt nướng: “Cố Vân Khê.”

“Hửm?” Cố Vân Khê ngẩng đầu lên, miệng dính đầy nước sốt, hai má phồng lên, trông như một chú chuột hamster nhỏ.

“Vừa là điện thoại của chú út .” Tề Tĩnh ngập ngừng. “Chú út hình như chút hiểu lầm về quan hệ của chúng …”

Chú út? Cố Vân Khê mất vài giây mới phản ứng , Tề Thiệu . “Hiểu lầm?” Có thể hiểu lầm cái gì chứ?

“Chú vẻ vui.” Tề Tĩnh khẽ thở dài. “ lo.”

Mọi mà chẳng hiểu gì: “Lo lắng cái gì? Chẳng lẽ còn bắt nạt ?”

“Đương nhiên là , chú út quan tâm , chỉ là… hiểu lầm.”

Cố Vân Khê cụp mắt xuống, c.ắ.n mạnh một miếng thịt nướng, nhưng hỏi thêm gì.

Tề Tĩnh bất giác cô vài , thật sự đoán cô đang nghĩ gì.

Chuông điện thoại di động vang lên. Là điện thoại "cục gạch" của Cố Vân Khê. “Chờ một chút.”

Cô thản nhiên bắt máy ngay mặt : “Alo, Tề Thiệu, trễ thế còn nghỉ ngơi ?”

Tề Tĩnh bất giác nghiêng , dỏng tai lên .

Tề Thiệu giọng cô gì đó đúng: “Em đang ăn gì đấy?”

“Mì căn nướng. Thịt nướng ngon lắm.” Cố Vân Khê vui vẻ : “Còn chấm sốt nướng tự nữa, tuyệt cú mèo. Lần em mời ăn nha.”

Giọng trong trẻo dễ , mang theo ý , vô cùng thoải mái. Tâm trạng Tề Thiệu dần lên: “Anh ăn ngay bây

 

giờ.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...