Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 84: Chân Tướng
Cập nhật lúc: 2025-11-14 15:00:00
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây, khi Đường Linh Thành tố cáo Đồng Giai Vận, những từng giúp cô bắt nạt khác phần lớn đều xử lý.
Chỉ Bạch Thi Đồng, thiết nhất với nhóm đó là “sạch sẽ” .
cô thật sự vô can ? Thậm chí chính vì cô mà nhóm mới tụ !
Xét về bằng chứng, đúng là gì liên quan trực tiếp đến Bạch Thi Đồng. Mỗi xảy chuyện bắt nạt, cô đều mặt, chỉ là những khác tay.
cô thiết với họ như , thông minh như thế… Lẽ nào gì?
Nếu mà vẫn tỏ thờ ơ, thậm chí ngầm ủng hộ… thì còn gọi gì là ?
Lời chất vấn của Bạc Lục Ly chạm đúng điểm mấu chốt.
Bạch Thi Đồng c.ắ.n chặt môi, run:
“ thật sự gì. Lúc đó chỉ tập trung học, tan học là về ngay, bao giờ ở trường.”
Cô chuyện lúc nào cũng dễ khiến khác tin. trong nhóm , tin cô nhiều.
Lúc , Đồng Kiều Bác bất ngờ lên tiếng:
“ nhớ , lúc An An mới về, cô nhiều cố tình gây chia rẽ. Có Đồng Giai Vận và An An mâu thuẫn, cô với rằng An An đ.á.n.h Đồng Giai Vận…
Khi đó tin An An thể bắt nạt ai, nên để ý. giờ nghĩ … rõ ràng là cô cố tình kích động!”
Đồng Thương Hành thì khỏi .
Từ vụ Đồng Giai Vận hại An An, ông còn tin tưởng Bạch Thi Đồng.
Dù cô là đứa trẻ ông mà lớn lên, ông vẫn thể bỏ qua những nghi ngờ.
Người cô tác động nhiều nhất chính là Bạch Chỉ Lan. Bà bắt đầu thấy hoang mang, Thi Đồng từng gì lưng …
Bà chợt nhớ :
Lần Thi Đồng lén cuộc gọi giữa An An và Bạc Lục Ly, kể với bà rằng hai tập huấn để gặp . Vì hiểu lầm đó, An An thất vọng, còn Thương Hành thì trách bà nhiều.
Vậy… đó cũng là do Thi Đồng cố tình gây chuyện ?
Những chuyện đây tưởng là bình thường, giờ nghĩ càng thấy bất .
Thấy ánh mắt nghi ngờ của Bạch Chỉ Lan, Bạch Thi Đồng lập tức c.ắ.n môi, bà:
“Cô… ngay cả cô cũng tin con ?”
Giọng cô run rẩy, như thể sắp chịu nổi nữa. Khóe mắt đỏ hoe, nước mắt như sắp trào .
Cuối cùng, Bạch Chỉ Lan vẫn mềm lòng. Bà gạt hết những suy nghĩ , sang :
“Chúng nên điều tra kỹ hơn. Chưa bằng chứng rõ ràng, đừng vội kết luận, kẻo oan Thi Đồng…”
Khi câu , bà dám Kiều An, chỉ những khác.
Kiều An liếc bà một cái, .
—
“An An! An An!” Một giọng già vang lên từ ngoài cửa, thấy tiếng.
Mọi đều ngẩng đầu .
Người đến là bà ngoại của Kiều An, bà Bạch.
Đi bà là Triệu Tú Mai. Bạch Hạo mặt, chắc chơi đó.
Vừa , bà ngoại thẳng đến Kiều An, liếc Bạch Thi Đồng, như thể cô là khí.
Triệu Tú Mai theo , nhưng ánh mắt vẫn lo lắng về phía Thi Đồng.
Bà ngoại mắt đỏ hoe, kéo tay Kiều An, từ đầu đến chân, giọng đầy lo lắng:
“An An, con thương chứ? Làm bà sợ c.h.ế.t!”
Sự quan tâm của bà quá mức, khiến Kiều An khó chịu. Cô rút tay nhưng , chỉ lắc đầu:
“Con .”
Dù hết chuyện cũ, Kiều An vẫn nhận , sự quan tâm của bà ngoại chỉ một phần là thật, còn là diễn.
Người “quan tâm” nhiều nhất sẽ cảm nhận rõ nhất là thật, là giả.
Bà ngoại vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều An, gương mặt đầy nếp nhăn sang Đồng Thương Hành:
“Thương Hành… An An tổn thương như . Đồng Giai Vận là nhà họ Đồng, nên xen . Lần đau lòng nhưng gì. thì thể bỏ qua! Nó dám cầm d.a.o , còn gì mà dám nữa?!”
Giọng bà cao vút, đầy tức giận.
Đồng Thương Hành gật đầu, trấn an:
“Mẹ yên tâm, con sẽ bỏ qua bất kỳ ai hại An An!”
Ánh mắt ông lóe lên sự cứng rắn.
Bà ngoại vẫn siết c.h.ặ.t t.a.y Kiều An, khiến cô cảm thấy rõ ràng bà kiểm soát lực tay. Cô cố rút nhưng , mặt nhăn vì đau.
“Kiều An, đây giúp kiểm tra vết thương, đau một chút.” Bạc Lục Ly lên tiếng, giơ tay thương.
“Hả?” Kiều An giật , dùng sức rút tay .
Lần bà ngoại buông tay.
Cô bước nhanh đến bên Bạc Lục Ly, cẩn thận kiểm tra vết thương băng bó. Không thấy máu, cô mới thở phào:
“Anh thấy khó chịu lắm ?”
Bạc Lục Ly mỉm , lắc đầu:
“Giờ thì đau nữa.”
Nhìn ánh mắt đầy dịu dàng, Kiều An bỗng hiểu tất cả.
Anh cố tình gọi để giúp thoát khỏi bà ngoại.
Có luôn để ý đến cảm xúc của , luôn quan tâm từng chút một.
Ngay cả Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan cũng nhận sự khó chịu của cô, nhưng Bạc Lục Ly thì thấy ngay.
Cảm giác ai đó đặt trong lòng, luôn nghĩ đến giữa những sự quan tâm giả tạo mâu thuẫn càng trở nên quý giá.
Kiều An bỗng thấy còn sợ gì nữa.
Vì cô , bất kể đang ở trong cảnh nào, gì gì, vẫn luôn tin tưởng và về phía cô vô điều kiện.
Thật may mắn.
Cảm giác giận dữ và dồn nén trong lòng bỗng tan biến. Cô thể bình tĩnh suy nghĩ.
Bà ngoại Bạch thật từng thật sự quan tâm đến Kiều An. Dù cô cũng chỉ là cháu ngoại, do bà nuôi lớn, nên tình cảm cũng sâu sắc.
Lúc , Kiều An sang Bạch Thi Đồng, đôi mắt cô đỏ hoe, đối diện đầy cứng cỏi…
Bà ngoại Bạch thấy, đầu tiên là xót xa, nhưng ngay đó quát lớn:
“Thi Đồng! Sao An An suýt hại? Hai đứa học thêm cùng ? Sao con chăm sóc An An cho ? Đồng gia nuôi con lớn, trả tiền học thêm cho con, con hiểu rõ nợ Đồng gia, cũng là nợ An An. Là chị thì chăm sóc em!”
Lời dứt, Bạch Thi Đồng như chịu nổi, lùi vài bước.
Cô run rẩy môi, tuyệt vọng :
“Con … của con…”
“Còn cãi nữa !” Bà ngoại giơ gậy lên định đánh.
Triệu Tú Mai theo phản xạ giật , nhưng c.ắ.n môi, lùi về .
Bạch Chỉ Lan chịu nổi nữa, lao lên chắn mặt Bạch Thi Đồng, nghiêm giọng:
“Mẹ! Mẹ thể cứ động tay động chân như ! Thi Đồng cũng đang tổn thương. An An thương, mà chuyện là do Đồng Giai Vận gây , liên quan đến Thi Đồng!”
Khi , bà dám Kiều An.
Bà đang tổn thương con gái, nhưng Thi Đồng giờ còn ai bên cạnh.
Ngay cả bà ngoại ruột cũng đ.á.n.h con bé vì chăm sóc Kiều An. Giờ phút … con bé chắc tuyệt vọng lắm.
Mà Thi Đồng là nghi ngờ nhiều nhất… nhưng vẫn bằng chứng.
Bạch Chỉ Lan Kiều An, nên thấy ánh mắt thất vọng của cô đang dần trở nên vô cảm.
Không còn chút cảm xúc nào.
“Chỉ Lan! Em cũng cẩn thận lời của . Chuyện rõ ràng, cần điều tra kỹ, thể vội vàng kết luận!” Đồng Thương Hành quát lớn.
“Em đây, chúng sẽ tìm rõ chuyện .”
Ông cũng thất vọng.
An An công khai đối đầu với Bạch Thi Đồng, giữa hai còn đường lui.
Hiện tại bằng chứng, Bạch Chỉ Lan thể tin, thể xót xa cho Thi Đồng. thể điều tra gì mà về phía Thi Đồng, rằng cô liên quan?
Người lên tiếng tố cáo là An An!
Nhìn con gái ruột phản bác… An An sẽ đau lòng đến mức nào?
Bạch Chỉ Lan theo bản năng Kiều An, nhưng cô . Bà sang phía , thấy Bạch Thi Đồng đang lặng lẽ rơi nước mắt…
Bà c.ắ.n răng, vẫn kiên quyết:
“Em tin Thi Đồng. Thương Hành, cũng bằng chứng. Chúng thể điều tra, nhưng hiện tại đừng trách Thi Đồng khi rõ ràng!”
Trong lòng bà nghĩ: An An ba, trai, Bạc Lục Ly, Vân Nhiên và Linh Thành, tất cả đều về phía cô. Còn Thi Đồng chỉ bà.
Nếu ngay cả bà cũng về phía con bé, thì con bé dựa ai?
Kiều An quá nhiều bảo vệ. Thi Đồng chỉ bà.
Hơn nữa, bà tin đứa trẻ nuôi lớn thể xúi giục khác g.i.ế.c .
Thi Đồng rõ ràng vẫn đối xử với An An…
“Ha.” Bạc Lục Ly lạnh, ánh mắt Bạch Chỉ Lan đầy lạnh lẽo.
“Bác gái, con nhớ từng : hy vọng sẽ . Lần suýt hại là Kiều An, mà bác vẫn về phía Bạch Thi Đồng, cô sai…
Bác gái, con mong bác nhớ rõ thái độ của lúc . Sau đừng xin Kiều An, cũng đừng sẽ bù đắp cho cô .”
Anh đưa tay nắm lấy tay Kiều An, ấm từ tay truyền sang cô.
Giọng kiên định dịu dàng:
“Bác từng xin Kiều An, từng sẽ bù đắp. đến lúc cần tin cô , bác . Vậy thì , cũng cần bù đắp nữa. Kiều An con là trai, con sẽ luôn tin tưởng cô .”
“Con cũng sẽ luôn tin Kiều An!” Đường Linh Thành lập tức . Ánh mắt Kiều An đầy sự bảo vệ và an ủi.
Vân Nhiên đẩy kính, mỉm :
“Con luôn mong một cô em gái. Kiều An là em gái của Kiều Bác, cũng là em gái của con. Con sẽ bảo vệ cô , tin tưởng cô . Dù cô còn ở trong gia đình , cô cũng sẽ thiếu tình thương.”
Họ đang với Kiều An rằng, dù tin cô, họ vẫn tin. Họ sẽ dành cho cô sự quan tâm và yêu thương.
Kiều An thấy mắt ấm lên, mỉm với họ.
Còn Bạch Chỉ Lan thì lùi hai bước, ánh mắt hoang mang và sợ hãi.
Đồng Thương Hành thì thất vọng tột cùng.
Đồng Kiều Bác là trai ruột của Kiều An. Trong lòng, luôn tin tưởng và bảo vệ em gái. đối diện là ruột, thể lên tiếng trách bà.
Dù , vẫn đau lòng vì Kiều An.
Suýt nữa hại, ruột tin tưởng…
Đồng Kiều Bác hít một thật sâu, thẳng Đồng Giai Vận, giọng lạnh lùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-84-chan-tuong.html.]
“Đồng Giai Vận! Rốt cuộc cô Kiều An đang học thêm ở ? Có ai cho cô ? Tại cô hại em ?”
Từng câu chất vấn vang lên.
Mọi nghi ngờ về phía Đồng Giai Vận. Chỉ cô mới rõ sự thật.
Dù Bạch Thi Đồng là chủ mưu thật Kiều An đang hiểu lầm, thì chỉ Đồng Giai Vận mới thể rõ.
Và tin cô điên.
Trước câu hỏi của Đồng Kiều Bác, Đồng Giai Vận nở nụ điên loạn:
“Đồng Kiều An á? Cô c.h.ế.t ! g.i.ế.c cô ! Cô sẽ bao giờ đạt điều !”
“Đồng Giai Vận, yêu cầu cô rõ sự thật. Cô thể điên, nhưng cha cô thì . Nếu cô rõ, thì cha cô cũng chỉ thể về nhà chăm sóc cô thôi. Công ty sẽ giữ họ nữa.” Giọng Đồng Thương Hành lạnh lẽo, đầy uy hiếp.
Nếu ông giữ họ, thì chẳng ai dám nhận. Mấy năm nay, cuộc sống của cha Đồng Giai Vận đều dựa Đồng Thương Hành.
Nếu cô chỉ giả điên, thì trừ khi cô mặc kệ cha , còn … cô buộc sự thật.
“ điên! g.i.ế.c Đồng Kiều An! Ha ha ha ha!” Đồng Giai Vận lớn, còn định lao về phía Đồng Thương Hành nhưng cảnh sát giữ .
Uy h.i.ế.p tác dụng. Với trạng thái , thể khai thác gì từ cô …
Thậm chí bắt đầu nghi ngờ: cô khi nào thật sự điên?
Từ lúc Bạch Chỉ Lan bảo vệ Bạch Thi Đồng, Kiều An vẫn im lặng, rõ ràng đang suy nghĩ.
Lúc , cô đột nhiên ngẩng đầu, cảnh sát và nhẹ giọng :
“Chú cảnh sát, cháu chuyện riêng với Đồng Giai Vận một chút, ?”
Mọi đều sững sờ.
Bạch Chỉ Lan lập tức lo lắng:
“An An, cô sẽ hại con!”
Đồng Thương Hành cũng gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng:
“ , An An. Dù cô vẻ tỉnh táo, nhưng vẫn nên cẩn thận, kẻo thương.”
Hôm nay Kiều An là nhờ Bạc Lục Ly đến kịp. Nếu đến muộn một chút, chuyện gì sẽ xảy .
Kiều An lắc đầu:
“Không . Tay cô còng . Con chỉ chuyện riêng với cô một chút.”
Khi , ánh mắt Kiều An lướt qua Bạch Thi Đồng, bình thản nhưng lạnh lẽo.
Ánh đó khiến Bạch Thi Đồng cứng , lạnh toát.
Lúc , cô bắt đầu thấy lo. Cô bao giờ xem thường Kiều An. Mà giờ Kiều An gặp riêng Đồng Giai Vận…
Tim Bạch Thi Đồng đập loạn.
Kiều An kiên quyết, cuối cùng Đồng Thương Hành đồng ý để hai phòng riêng.
Một cảnh sát cùng để giám sát, phòng trường hợp Đồng Giai Vận hại Kiều An hoặc ngược .
Cuộc trò chuyện cũng theo dõi.
Kiều An phản đối. Cô và Đồng Giai Vận đối diện trong phòng.
Đồng Giai Vận vốn ai, giờ chằm chằm Kiều An, giãy giụa điên cuồng:
“Sao mày c.h.ế.t? Tao g.i.ế.c mày!”
Cảnh sát lập tức giữ chặt cô , trói ghế để gây nguy hiểm.
Kiều An vẫn bình tĩnh cô .
Một lúc , cô mỉm :
“Đồng Giai Vận, cô thật ngốc.”
Đồng Giai Vận khựng , ngừng giãy giụa, Kiều An.
Kiều An nhẹ:
“Cô ? Bạch Thi Đồng thích Đường Linh Thành.”
Giọng cô tự nhiên, như thể thả một quả bom.
Đồng Giai Vận sững , ánh mắt sắc lạnh Kiều An, hề giống điên.
Cô gì.
Kiều An tiếp:
“Chỉ là cô chắc chắn, nên dám . Cô giấu kín, chịu đựng.”
Bạch Thi Đồng ít khi thể hiện cảm xúc. Khi tiếp xúc với Đường Linh Thành, cô cư xử như với Đồng Kiều Bác, hề giống Đồng Giai Vận, luôn điên cuồng bám lấy.
Kiều An giỏi thấu cảm xúc khác. cô lợi thế, cô nội dung gốc của câu chuyện.
Cô Bạch Thi Đồng cũng thích Đường Linh Thành từ lâu, chỉ là cô giấu kỹ, gần như để lộ.
Vì Đồng Giai Vận quá điên cuồng ở phía , nên khi Đường Linh Thành Bạch Thi Đồng là kín đáo, cảm thấy cô phù hợp với , và họ bắt đầu hẹn hò.
Chính vì chuyện gốc, Kiều An mới điều .
Đồng Giai Vận gì, nhưng ánh mắt cho thấy cô tin.
Kiều An bất lực lắc đầu, buông tay:
“Cô thử nghĩ xem, những cô gái từng cô bắt nạt vì liên quan đến Đường Linh Thành… đều dấu vết của Bạch Thi Đồng?”
Lời dứt, Đồng Giai Vận sững , ánh mắt trống rỗng, rõ ràng đang suy nghĩ.
Một lúc , đồng tử cô co , ánh mắt đầy hoài nghi.
Kiều An nhận thời điểm thích hợp, tiếp:
“Cô thù oán gì với những đó, sai cô xử lý họ? Cô chỉ là công cụ của cô . Trước khi cô thể đến với Đường Linh Thành, cô dùng cô để loại bỏ tất cả những xung quanh .
Còn cô? Cô là khiến Đường Linh Thành ghét bỏ, là sự tồn tại khiến sợ hãi.”
Ánh mắt Đồng Giai Vận đổi rõ rệt, nhưng nhanh chóng bình tĩnh. Cô Kiều An, còn chút điên loạn nào, nghiến răng :
“ vẫn hận cô hơn.”
Nói cách khác, dù Bạch Thi Đồng lợi dụng, dù căm ghét cô , thì Đồng Giai Vận vẫn hận Kiều An hơn.
Cô sẽ khai Bạch Thi Đồng.
Kiều An lắc đầu, ánh mắt sáng rực như thiêu rụi thứ:
“Vậy nên mới cô thật ngốc. Người đáng trừng phạt là cô , nhưng cô gánh hết. Cô chỉ dùng cô như một con dao, biến cô thành thế . và cô thù oán gì, nhưng cô g.i.ế.c .
Nếu cô xúi giục, cô rơi tình cảnh . Có thể cô vẫn đến với Đường Linh Thành, nhưng ít nhất… cô sẽ t.h.ả.m hại như bây giờ.”
Giọng Kiều An bất lực:
“Cô thấy , đây là điểm khác biệt giữa chúng . Dù cô kết cục thế nào, dù cô khai Bạch Thi Đồng , dù cô trừng phạt … thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến .
Cả đời , chỉ sống cho chính . Tương lai của còn dài. Còn các … chỉ là những lướt qua, thậm chí sẽ chẳng nhớ nổi các .”
Đây mới là câu khiến đau nhất.
Đồng Giai Vận hận Kiều An đến mức g.i.ế.c cô, bất chấp hậu quả. Kiều An thậm chí… sẽ nhớ đến cô .
Tương lai của Đồng Giai Vận giống như một con chuột sống trong cống, ai cũng ghét bỏ. Còn Kiều An thì sống cho bản , tương lai rực rỡ từng bước một.
Đồng Giai Vận giãy giụa vài cái, gương mặt vốn biểu cảm bỗng đầy đau khổ, nước mắt tuôn kiểm soát.
Cô mới mười mấy tuổi… tự hủy hoại cả cuộc đời.
Một cuộc đời… đúng là một trò .
Đồng Giai Vận , . Cô Kiều An đang đối diện, lưng thẳng, ánh mắt luôn rực lửa…
Từ đầu gặp , Kiều An như . Chưa từng đổi.
Không, đổi, ngày càng hơn.
Còn bản cô … gì để biến thành một kẻ t.h.ả.m hại như bây giờ?
Một phần là do tính cách. phần lớn là vì…
Bạch. Thi. Đồng.
—
Khi Kiều An và Đồng Giai Vận bước , lập tức dậy, chạy đến.
“An An, em chứ? Em gì với cô ? Cô còn điên ?”
Vừa hỏi xong, họ liền thấy —
Phía Kiều An, Đồng Giai Vận với gương mặt cảm xúc, ánh mắt tỉnh táo, còn chút dấu hiệu nào của kẻ điên.
“Quả nhiên là giả điên!” Đồng Kiều Bác nghiến răng, giọng đầy căm phẫn.
Cậu thật sự hận Đồng Giai Vận.
cô thèm , mà thẳng đến mặt Bạch Thi Đồng, đột ngột hỏi:
“Cậu thích Linh Thành đúng ?”
Câu hỏi quá bất ngờ, khiến tất cả đều sững sờ. Kể cả Bạch Thi Đồng.
Ánh mắt cô lập tức hoảng loạn, theo phản xạ về phía Đường Linh Thành trong đám đông.
Cô rõ ở , thậm chí luôn âm thầm để ý đến . Chỉ là cô bao giờ giống Đồng Giai Vận, lao đến bám lấy.
Khi lấy bình tĩnh, Bạch Thi Đồng lập tức , ánh mắt vẫn đầy hoảng hốt:
“Cậu gì ? Sao thể thích Đường Linh Thành? với chẳng gì thiết cả!”
phản ứng của cô tự tố cáo chính .
Thật , khi bước , Đồng Giai Vận nghi ngờ.
Yêu một thể để lộ chút dấu hiệu nào. Cô và Bạch Thi Đồng quen nhiều năm, nhận ?
Giờ chỉ là xác nhận .
Đồng Giai Vận bật , lớn:
“Ha ha ha! đúng là trò ! Cuộc đời đúng là một trò !”
Cô như điên, nước mắt chảy đầy mặt.
Mọi đều im lặng, chỉ cô .
Sau khi xong, Đồng Giai Vận bình tĩnh Bạch Thi Đồng, ánh mắt đầy căm hận:
“Cậu cũng coi là trò đúng ? Cậu chắc chắn nghĩ ngu ngốc lắm đúng ? Từ nhỏ đến lớn, luôn , chiều . tưởng là của , là sai khiến.
hét mặt , lệnh cho … đều nhịn. Vì coi là công cụ. Khi cần đạt mục đích, để , để che chắn cho . Cậu biến thành thế !”
Cô giơ tay định túm lấy Bạch Thi Đồng, nhưng cảnh sát ngăn .
Vân Nhiên lập tức hỏi:
“Đồng Giai Vận, xúi giục cô tay với Kiều An… là Bạch Thi Đồng đúng ?”
Đây là điểm mấu chốt.
Là bằng chứng!
Đồng Giai Vận trợn mắt, sang , giọng đầy điên cuồng:
“Là cô ! Là cô bày mưu cho ! Là cô bảo giả điên, bảo chọn thời điểm tay với Kiều An! Từng chuyện một, sẽ hết! Bạch Thi Đồng, cô hại nông nỗi , sẽ tha cho cô!”