Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 76: Thi Đấu (Hai)
Cập nhật lúc: 2025-11-07 18:04:32
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi thầy Tổ Đức Giang vỗ vai động viên cả nhóm, lực tay nhẹ, nhưng Kiều An cảm thấy như một áp lực lớn đè lên vai . Cô hít một thật sâu, gật đầu thật mạnh.
Sau khi dặn dò xong, thầy bảo cả nhóm về nghỉ ngơi. Ai cần ôn thì ôn, ai cần luyện tập thì luyện.
Lúc , nhấn mạnh thêm cũng tác dụng gì. Việc cần là giữ sức, chuẩn tinh thần cho kỳ thi sắp tới.
Năm cùng về. Thường Hoài và Tô Trạch giấu vẻ tức giận, Kiều An và Chương Phương Hoa cũng trông khá căng thẳng.
Chỉ Bạc Lục Ly là vẫn giữ vẻ mặt bình thản như khi.
Thường Hoài liếc sang thấy , kiềm mà hỏi:
“Cậu tức giận ?”
Bạc Lục Ly một cái, đáp nhẹ:
“Tức giận thì ích gì?”
Thường Hoài nghẹn lời.
Bạc Lục Ly sang Kiều An, nhẹ giọng :
“Đi thôi, ăn chút gì đó.”
Kiều An ngạc nhiên, gật đầu.
Cô theo Bạc Lục Ly đến khu ăn uống, còn ba vẫn yên tại chỗ.
“Gì chứ, còn tâm trạng ăn uống nữa!” Thường Hoài hậm hực.
Hai còn im lặng. Một lúc , Tô Trạch :
“Cậu cũng đúng. Tức giận chẳng giải quyết gì. Ăn uống đầy đủ, thi thật , đó mới là điều chúng thể .”
“Đi thôi, cũng ăn.”
Vừa , kéo Thường Hoài , vẫy tay gọi Chương Phương Hoa cùng theo.
Kiều An cuộc trò chuyện của ba , nhưng cô đoán chắc họ đang bức xúc.
Trong tình huống dồn nén như , tâm trạng dễ như t.h.u.ố.c nổ, chỉ cần một tia lửa là bùng lên.
Thường Hoài phản ứng như thế cũng là điều dễ hiểu.
“Anh … Thường Hoài cố ý , chỉ đang bực quá thôi.” Kiều An nghiêng đầu, nhẹ giọng .
Bạc Lục Ly khựng một chút, đưa tay xoa đầu cô.
Mỗi khi chuyện với Kiều An, giọng luôn dịu dàng, từng mất kiên nhẫn.
Anh cúi xuống cô, khẽ:
“Kệ , để xả cho nhẹ lòng, chứ giữ trong gây chuyện thì mệt.”
Kiều An suy nghĩ một chút, :
“Thật em cũng giận lắm khi thầy . gì, cảm giác đó khó chịu.”
Cô cúi đầu, rõ ràng đang buồn.
“ , tức giận cũng chẳng giúp gì. Mình thể dùng vũ lực để phản kháng, cũng đủ mạnh để khiến họ câm nín.”
“Đất nước đang ngày càng phát triển, nhưng vẫn còn một chặng đường dài phía . Chỉ cần kiên trì, sẽ ngày khiến họ cúi đầu."
Lời nhẹ nhàng của Bạc Lục Ly như xoa dịu cơn giận trong lòng Kiều An.
Cô nghĩ, đúng là Bạc Lục Ly trưởng thành và lý trí hơn nhiều so với bạn bè cùng tuổi. Khi khác còn đang tức giận, nghĩ đến tương lai, đến việc thể gì.
Kiều An mỉm , gật đầu mạnh:
“Vâng! Em sẽ giận nữa. Em sẽ cố gắng thi thật , để dù họ chèn ép cũng thể gì.”
“Con đường đưa đất nước trở nên mạnh mẽ vẫn còn dài, em sẽ cố gắng đóng góp một phần sức lực!”
Ngoài việc tức giận, điều cô thể là học thật giỏi, thi thật , nghiên cứu Vật lý thật sâu, góp phần đưa nền khoa học nước nhà tiến lên, vươn thế giới.
“ .” Bạc Lục Ly cũng mỉm , ánh mắt Kiều An đầy dịu dàng.
Anh luôn thấy Kiều An đáng yêu.
—
Ngày thứ ba mới chính thức thi lý thuyết. Thầy Tổ Đức Giang và các giáo viên đang bận thảo luận đề thi.
Hai ngày đó, ngoài buổi lễ khai mạc sáng hôm , thời gian còn vốn để các đội chơi.
nhóm Kiều An ai ngoài. Họ chỉ chuẩn thật , thi đấu thật xuất sắc để mang về thành tích cho quốc gia.
Trước khi nước ngoài, họ là đối thủ cạnh tranh. khi nước ngoài, họ là đồng đội, là những cùng chung một mục tiêu.
Giống như Kiều An, cô chỉ mong thi , mà còn hy vọng cả nhóm đều đạt kết quả cao, cao đến mức khiến phía Mexico thể gì, khiến công nhận họ.
Bạc Lục Ly vẫn là đội trưởng. Thường Hoài vẻ bình tĩnh , còn tỏ thái độ với nữa. Khi ánh mắt hai chạm , còn chút ngượng ngùng.
Năm tụ , trò chuyện trao đổi kiến thức, bổ sung cho những phần còn thiếu.
—
Trước ngày thi, Bạc Lục Ly :
“Ngày mai khi bài, nhớ cẩn thận. Khi giải đề, hãy kiên nhẫn đầy đủ các bước.”
“Ban giám khảo đại diện phía Mexico, nếu họ tự cao thì chắc chắn sẽ cố tình soi . Nên nhất đừng để xảy sai sót nào.”
Thường Hoài nghiến răng:
“Hừ, họ cố tình cũng vô ích. Đội năm nào chẳng đạt thành tích cao! Lần nhất định giữ vững vị trí một, để đất nước mất mặt!”
Cậu đang tức, chỉ dùng điểm để “đập mặt” phía Mexico.
Kiều An và các bạn cũng gật đầu mạnh, siết chặt tay, tự nhủ cố gắng hết sức.
Bạc Lục Ly suy nghĩ một chút, sang Kiều An:
“Kiều An, em chia sẻ kinh nghiệm bài . Em là định nhất, cũng ít khi bắt nhất.”
Kiều An gật đầu, giọng trong trẻo nhưng bình tĩnh:
“Khi bài, em thường…”
Thường Hoài và các bạn ghi chép notebook.
Ai mặt trong kỳ thi hôm nay đều trải qua hành trình riêng của .
Đặc biệt là Kiều An, cô năng khiếu vượt trội, thời gian tiếp xúc với các kỳ thi cũng lâu, nhưng là kiểu gì cũng chắc chắn, cẩn thận từng bước.
Cả nhóm dành một ngày để trao đổi kinh nghiệm, tối về ngủ sớm để giữ sức.
Sáng hôm , năm dậy sớm đến điểm thi. 8 giờ, phần thi lý thuyết chính thức bắt đầu.
Phòng thi chia thành từng khu riêng biệt, camera giám sát và giám thị liên tục.
Phần thi lý thuyết chỉ ba câu hỏi, nhưng kéo dài tới 5 tiếng, đủ hiểu độ khó của đề.
Kiều An đề xong thì thở phào nhẹ nhõm. Về phần lý thuyết, học sinh nước thua kém bất kỳ quốc gia nào.
Cô vội ngay, mà kỹ đề, xác định bẫy, nghĩ kỹ cách giải mới bắt đầu nháp.
Câu đầu tiên quá khó, Kiều An chậm rãi, đến 40 phút xong.
Sau khi giải xong, cô uống một ngụm nước, nhiều, chỉ đủ để đầu óc tỉnh táo hơn.
Rồi cô kiểm tra bộ bài , chắc chắn sai sót mới bắt đầu giấy thi. Vừa , tính nữa để đảm bảo .
Tiếp theo là câu thứ hai…
Câu thứ ba là khó nhất, nhưng kiểu “ hiểu gì”. Cô phân tích kỹ cách giải, từng bước giấy nháp.
Câu lượng tính toán lớn, nhưng cả nhóm, từ Kiều An, Bạc Lục Ly, Thường Hoài, Tô Trạch đến Chương Phương Hoa đều ngại kiểu đề như .
Sau khi xong cả ba câu, ai cũng kiểm tra thật kỹ.
Cũng nhờ giáo sư La từng đề khó ở vòng chung kết, khiến cả nhóm rèn sự kiên nhẫn, kiểm tra kỹ đến từng chi tiết.
Giữa buổi thể ăn nhẹ, nhưng Kiều An ăn. Cô thấy bụng đói giúp đầu óc tỉnh táo hơn, nên tranh thủ kiểm tra bộ bài nữa.
Với những câu nhiều cách giải, cô thử đổi hướng tư duy, đổi cách , kết quả vẫn giống . Lúc đó, cô mới thật sự yên tâm.
Sau 5 tiếng, Kiều An mới nộp bài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-76-thi-dau-hai.html.]
Gần như cùng lúc với Bạc Lục Ly và các bạn, cả nhóm bước khỏi phòng thi, .
Họ đều hiểu rõ trong lòng:
“Bài , vấn đề gì.”
Hôm đó, cả nhóm bàn nhiều về đề thi. Thầy Tổ Đức Giang và các giáo viên đang bận chuẩn cho phần thi thực nghiệm ngày thứ năm, nên liên lạc .
Bạc Lục Ly với vai trò đội trưởng tiếp tục dẫn nhóm thảo luận.
Trước đó là lý thuyết, giờ chuyển sang thực nghiệm.
Mỗi đều kinh nghiệm riêng, bộ đề thực nghiệm từng , thậm chí cả tập ghi sai. Ai cũng chia sẻ hết cho , giấu giếm gì.
Đây là đầu tiên cả nhóm đoàn kết đến .
Kiều An và Chương Phương Hoa là con gái, nên cẩn thận hơn. Hai tập ghi chép dày nhất, đặc biệt là Kiều An, tập của cô khiến Thường Hoài và trầm trồ vì quá chi tiết.
Thường Hoài thì gần như ghi chép, Tô Trạch cũng ít. Người khiến bất ngờ nhất là… Bạc Lục Ly.
“Trời ơi! Đội trưởng mà cũng ghi chép dày thế á? Tư duy của nhanh như , tưởng chẳng cần ghi gì!” Thường Hoài mắt tròn mắt dẹt, cuốn sổ tay đầy ắp.
Tô Trạch giật lấy xem, cũng giấu nổi sự ngạc nhiên.
Kiều An liếc , sang Bạc Lục Ly, ánh mắt đầy xúc động.
Bạc Lục Ly…
Có lẽ bản cần ghi chép nhiều như .
cuốn sổ , là chuẩn cho cô.
Những điểm cần lưu ý, những dạng bài cần , những kiến thức cần nhớ, đều là ghi để giảng cho Kiều An. Cuốn sổ , là dành riêng cho cô.
Kiều An mấp máy môi, nhưng gì.
Bạc Lục Ly cũng , chỉ mỉm với cô, nụ rực rỡ, nhưng dịu dàng.
Với Kiều An, đó là nụ nhất.
—
Phần thi thực nghiệm gồm hai bài, tổng thời gian là 5 tiếng, mỗi bài 2 tiếng rưỡi.
Đề thi phần mới lạ, khó, nhưng kiểu “ ”.
Kiều An suy nghĩ một lúc, bắt đầu từng bước, chậm rãi và cẩn thận.
Cô thi buổi sáng, đầu óc tỉnh táo, nên suy nghĩ rõ ràng.
Xung quanh là thí sinh đủ màu da, đến từ nhiều quốc gia. Có nghiêm túc, thì .
Kiều An để ý đến ai, thậm chí ngẩng đầu . Cô chỉ tập trung bài.
Hai bài thực nghiệm cần đến 5 tiếng, cô chậm mà chắc, thành lúc hơn 4 giờ. Sau đó kiểm tra kỹ , đúng 5 giờ mới nộp bài.
Xong .
Cô thở phào nhẹ nhõm.
Từ năm ngoái bắt đầu chuẩn cho kỳ thi , đến giờ mới thi xong. Quãng thời gian vất vả đó, giờ cần nhắc nữa.
Thi xong , kết quả thế nào còn trong tay cô.
Cô hết sức, giờ chỉ còn chờ kết quả.
—
Cách đó xa, Bạc Lục Ly đang đợi.
Kiều An bước nhanh tới.
“Chúng thi xong !” Cô rạng rỡ.
Bạc Lục Ly đưa tay xoa đầu Kiều An, khẽ :
“Ừm, thi xong .”
“Đi ! Đi ăn thôi!” Kiều An nắm lấy cổ tay , kéo nhanh về phía .
Phía , giọng Thường Hoài vang lên rõ mồn một:
“Ê ê! Hai đợi với! Đừng bỏ rơi nha!”
Hai ngày tiếp theo là thời gian các thầy cô chấm điểm, liên quan đến thí sinh nữa.
Theo gợi ý của các bạn du học sinh, nhóm Kiều An thể giao lưu với thí sinh các nước khác bằng cách tặng quà lưu niệm, như một hình thức kết nối, cũng là cách thể hiện sự thiện và khí chất của đoàn .
Bạc Lục Ly gật đầu. Đây là điều thầy Tổ Đức Giang dặn . Cả nhóm còn chuẩn sẵn tiền xu của nước để tặng, năm ngoái cũng từng , các nước khác cũng xu để tặng .
—
kịp ngoài, một nhóm thí sinh từ các nước khác chủ động đến bắt chuyện.
Nam , nữ , đủ màu da.
Trước đó, nhóm Kiều An gần như giao lưu với ai. Ai cũng tập trung ôn luyện, họp nhóm, ngoài kết bạn.
Vì , học sinh các nước khác tò mò về họ.
Tiếng Anh của Kiều An tạm , nhưng chỉ ở mức trung học phổ thông. Giao tiếp trôi chảy thì đủ, nhất là khi nước ngoài tiếng Anh chuẩn hoặc giọng địa phương.
Tô Trạch thì càng tệ, tiếng Anh là môn kéo điểm của .
Chương Phương Hoa và Thường Hoài thì khá , đặc biệt là Chương Phương Hoa, gần như cần phiên dịch, vẫn giao tiếp .
Kiều An phía , mỉm , nghiêng đầu hỏi Bạc Lục Ly:
“Anh… hiểu họ gì ?”
“Họ đang về kỳ thi.”
“… Anh hiểu á?!” Kiều An tròn mắt.
“Không hiểu.” Bạc Lục Ly nhếch môi, “Nhìn biểu cảm đoán thôi.”
Kiều An: “…” Đỉnh thật.
Cô tưởng chỉ cần bắt tay là xong, ai ngờ chủ động bắt chuyện.
Một trai tóc vàng, mắt xanh, gương mặt , vóc dáng cao ráo, khi bắt tay liền một tràng tiếng Anh.
Kiều An hiểu hết, nhưng đoán vài câu qua từ vựng và biểu cảm:
“You look beautiful”
“I really like you”
“I noticed you this morning”
“I’m single”
“International love”
Nghe xong, Kiều An: “…”
Bên cạnh, Chương Phương Hoa che miệng khúc khích.
Kiều An còn kịp phản ứng, thì một nam sinh khác bước nhanh tới, ánh mắt cô đầy chăm chú. Có vẻ là Pháp, tiếng Pháp, mà Kiều An hiểu.
Cậu hình như cũng cô hiểu, nên thẳng một câu:
“I love you.”
Rồi duỗi tay, định ôm Kiều An một cái.
Ngay lúc đó, một bàn tay kéo cô , chắn .
Kiều An ngơ ngác ngẩng đầu, mặt cô là Bạc Lục Ly, thẳng như một bức tường, che chắn cho cô.
Trên mùi nước giặt thoang thoảng, khiến cô thấy an và dễ chịu.
Cô rằng, gương mặt Bạc Lục Ly lúc đang lạnh như băng, ánh mắt sắc như dao, khiến đối diện sợ hãi.
Anh bắt tay , ánh mắt lướt qua cả hai, bình tĩnh :
“I'm sorry. She's my girlfriend.”