Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 73: Danh Ngạch

Cập nhật lúc: 2025-10-31 15:40:56
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thầy Tổ Đức Giang lúc nào cũng quên chỉ trích giáo sư La Hướng Kính, mặt đầy khó chịu.

Một thầy khác chỉ lắc đầu, tiếp:

“Trước giờ chúng đều thấy rõ, Kiều An năng khiếu, nhưng bằng Bạc Lục Ly, Thường Hoài Tô Trạch, đúng ?”

.” Các thầy cô khác đều gật đầu đồng tình.

“Chúng từng nghĩ Kiều An là kiểu học sinh chăm chỉ, nhưng đến thời điểm , cách giáo sư La đối xử với em , giao cho em những việc gì, cộng với những gì chúng quan sát khi dạy em …”

Thầy ngừng một chút, tiếp:

“Chúng thừa nhận, Kiều An thiên tài, nhưng cũng kém cỏi.”

trong lĩnh vực khoa học, nếu năng khiếu đủ thì khó mà xa!” Một thầy khác thở dài.

“Thật sự là ?”

Thầy hít một sâu, khẳng định:

“Kiều An là kiểu học sinh khả năng phát triển giới hạn.”

“Nhìn thì tưởng em tiềm năng, nhưng thực “trần nhà” của em luôn nâng lên từng chút một.”

“Trần nhà” ở đây là cách ví von về giới hạn năng lực, thường ảnh hưởng bởi năng khiếu. Nhiều dù cố gắng vẫn vượt qua giới hạn đó.

Thầy giáo chắc chắn. Ông quan sát Kiều An suốt mấy ngày qua. Trong nhóm học sinh giỏi, ai tiềm năng đều theo dõi sát .

Hiện tại, trong danh sách chọn 5 học sinh đại diện quốc gia, 10 đang cân nhắc. Sau khi tập huấn kết thúc, sẽ một bài kiểm tra nữa để chọn 5 chính thức.

Kiều An là một trong những ứng viên sáng giá.

Trước đây, họ dám chắc vì cô “trông vẻ” bằng những khác.

cách cô thí nghiệm mấy ngày qua, giáo sư La giao cho cô những phần ngày càng khó, và cô xử lý ngày càng nhanh…

Đó chính là khả năng phát triển.

Mỗi tưởng như đến giới hạn, Kiều An tự đẩy thêm một chút, và “trần nhà” nâng lên.

Cứ thế, cô luôn bắt kịp, thậm chí vượt lên.

Việc giáo sư La tin tưởng giao việc cũng lên nhiều điều.

Nhận xét khiến các thầy cô khác im lặng. Càng nghĩ, họ càng thấy đúng.

Năng khiếu là thứ thể đo lường chính xác. Nhiều cả đời giỏi ở .

Kiểu phát triển như Kiều An là hiếm và đáng quý.

Chỉ cần cô giữ vững hướng , tương lai của cô sẽ rộng mở.

Tính cách của cô cũng cho thấy: một khi chọn hướng, cô sẽ kiên định theo đuổi đến cùng.

Đó là một vòng phát triển tích cực.

Sau một lúc, thầy Tổ Đức Giang :

“Kiều An là học sinh định. Trong nhóm, em vững vàng nhất. Bạc Lục Ly thì suy nghĩ quá bay bổng. Mỗi hai việc cùng , một kéo , một giữ , phối hợp chắc chắn, cực kỳ đáng gờm.”

Một thầy khác khẳng định:

nghĩ, thi Olympic quốc tế, nhất định Kiều An.”

Kiều An hề rằng các thầy cô gần như quyết định chọn cô top 5. Lúc , cô vẫn đang thí nghiệm cùng giáo sư La.

Làm việc với ông, cô dám lơ là dù chỉ một chút.

Dù chỉ những phần đơn giản, dù nhiều, cô vẫn tập trung hết sức để theo kịp tốc độ của ông.

Lúc đầu, Kiều An mệt.

Cô cảm thấy may mắn vì đó thầy Cừu Dịch Khôn hướng dẫn những thí nghiệm phức tạp, cộng với việc cô thích tự suy nghĩ và phân tích. Nếu , chắc chắn cô thể chịu nổi cường độ .

Càng căng thẳng, cô càng tiến bộ.

Phản xạ nhanh hơn, xử lý hơn, dần dần cô theo kịp tốc độ của giáo sư La.

Ông cũng cô chỉ là học sinh cấp ba, nên giao cho cô việc vượt quá khả năng.

Thật , ông là kiểu “miệng thì gắt, nhưng lòng mềm”.

Sau một ngày việc, dù mệt rã rời, Kiều An vẫn học nhiều hơn cả nửa tháng tự nghiên cứu. Có lẽ mất cả tuần để cô tiêu hóa hết lượng kiến thức .

Đến cuối cùng, Kiều An mới hiểu giáo sư La đang gì.

Ông dùng một phương pháp tính toán để đưa một bộ liệu, tự xây dựng vài công thức và định lý.

Mục tiêu là kiểm chứng xem những định nghĩa đó đúng . Nếu đúng, ông sẽ luận văn, đặt tên cho công thức và định lý, công bố.

Bảy ngày thí nghiệm chỉ là để kiểm chứng một phần nhỏ. Mà phần nhỏ đó cực kỳ phức tạp, đủ hiểu phần còn sẽ khó đến mức nào.

Phần tiếp theo thực hiện ở phòng thí nghiệm riêng của ông, với thiết hiện đại hơn.

Tối 7 giờ, Kiều An tận mắt thấy giáo sư La thành thí nghiệm, mặt mừng rỡ.

Vị “Diêm Vương” lúc nào cũng cau , giờ tươi:

“Cuối cùng cũng xong !”

Ông cầm mấy tờ giấy bên cạnh, khỏi phòng.

Ra đến cửa, ông mới nhớ quên gì đó, nên .

Hiếm khi thấy ông cau , ông Kiều An và :

“Kiều An, về Đại học Kinh Hoa. một phòng thí nghiệm ở đó. Ngoài còn một phòng thí nghiệm quan trọng hơn ở viện nghiên cứu, nhưng bình thường thì em .”

Nói xong, ông .

“Thầy ơi!” Kiều An gọi với theo.

Giáo sư La khựng , nhíu mày.

Trong lòng ông nghĩ: “Không lẽ cô bé cũng giống mấy học sinh , định xin viện nghiên cứu?”

Kiều An chỉ :

“Giờ hơn 7 giờ , thầy ăn cơm mà luôn ?”

Câu hỏi khiến ông bất ngờ.

Một lúc , ông tiếp tục bước , chỉ để một câu:

“Không ăn. Em với bạn trai nhỏ của em ăn !”

Nói xong, ông khuất bóng.

Nghe câu “bạn trai nhỏ” từ giáo sư La, Kiều An sững .

Ngay cả Bạc Lục Ly đang chờ ở bàn phía cũng ngạc nhiên.

“Bạn trai nhỏ”…?

Kiều An nghĩ thầm: “Thầy đúng là linh tinh. Tưởng chỉ miệng độc thôi, ai ngờ còn quá đáng như !”

Còn Bạc Lục Ly thì nghĩ: “Trong mắt khác, với Kiều An… giống như một cặp ?”

Ban đầu tưởng sẽ thấy khó chịu, nhưng hiểu trong lòng chút cảm xúc lạ lạ…

Chưa kịp nghĩ sâu, Kiều An bước tới:

“Anh ơi, thầy La , mua hai suất cơm… Ơ? Sao hôm nay chỉ một phần?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-73-danh-ngach.html.]

Cô ngạc nhiên .

Bạc Lục Ly nhẹ:

“Anh đoán chắc thầy sẽ rời ngay khi xong việc. Ông là kiểu cuồng khoa học, xong là luôn, ăn uống gì . Nên chỉ mua một phần.”

Kiều An lắc đầu bất lực:

“Thầy La đúng là lớn tuổi mà vẫn tùy hứng! mấy ngày nay em học nhiều thứ thật. Thầy …”

Cô bắt đầu kể cho Bạc Lục Ly những gì học từ giáo sư La. Cô gì, đều chia sẻ với .

Bạc Lục Ly mỉm .

Đợi Kiều An xong, mở hộp cơm:

“Ăn thôi nào.”

“Để em dọn thiết .” Kiều An , lắc đầu. Rõ ràng thầy La ý định dọn dẹp khi dùng xong.

Bạc Lục Ly kéo cô :

“Em ăn , để dọn.”

Nói xong, bước tới bắt đầu thu dọn.

Vừa , hỏi:

“Em nghĩ gì về lời thầy La ?”

“Lời gì cơ?” Kiều An ăn nghiêng đầu, vẻ mặt ngơ ngác.

Bạc Lục Ly ngạc nhiên.

Hóa Kiều An để tâm đến lời giáo sư La lúc nãy!

Anh thở dài:

“Thầy La về việc em thể tìm ông .”

“Hả?” Kiều An tròn mắt.

Cô tưởng thầy chỉ về bản , ai ngờ là… gợi ý cho cô đến tìm ông ?

“Ý thầy là ông hai phòng thí nghiệm. Một cái ở viện nghiên cứu em . Còn một cái ở Đại học Kinh Hoa, cái đó thì em thể đến.” Bạc Lục Ly lắc đầu bất lực.

Anh chợt nhận : Kiều An điểm giống giáo sư La, đầu óc chỉ học hành và nghiên cứu, chẳng để ý gì khác.

như cũng . Anh đỡ lo cô ai “dụ dỗ” mất.

Một như Kiều An, chắc chắn ai cướp .

Nghĩ đến đó, ánh mắt Bạc Lục Ly trở nên sâu lắng, sắc bén.

Kiều An thì vui vẻ reo lên:

“Thầy La thật sự ý đó ? Tuyệt quá! Sau nhất định em sẽ đến tìm thầy !”

Bạc Lục Ly ngẩng đầu, cảm xúc trong mắt giấu , giọng đầy bất lực:

“Em thích thầy La đến ? Người khác ai cũng sợ ông , chẳng ai học cùng, em hào hứng thế?”

“Vì thầy nhiều lắm! Em cảm nhận thầy yêu Vật lý. Dù thầy mắng, nhưng dạy em nhiều thứ.” Kiều An tươi,

“Như thí nghiệm , rõ ràng là đề tài nghiên cứu của thầy, mà thầy vẫn để quan sát, còn sẵn sàng hướng dẫn.”

Dưới lớp vỏ “Diêm Vương” khó tính, thật thầy La cũng tuyệt.

Bạc Lục Ly bất lực.

Anh nghĩ: lẽ là do “khí chất” mỗi .

Anh và giáo sư La hợp, ông là kiểu cuồng nghiên cứu, sẵn sàng hy sinh tất cả vì khoa học.

Còn quá thực tế, thể trở thành một nhà khoa học.

Kiều An thì khác.

Cô sinh là để con đường .

Bạc Lục Ly ngẩng đầu cô gái đang ăn cơm đầy nghiêm túc, khóe miệng kìm mà nở nụ .

Những ngày tập huấn trôi qua nhanh, thoáng cái giữa tháng 8.

Cả nhóm thi thêm một nữa.

Kết quả công bố, nhưng ban tổ chức họp liên tục để chọn những cái tên xứng đáng.

Học sinh thì hồi hộp chờ đợi.

Thật , phần lớn đều kỳ vọng gì nhiều. Chỉ 5 suất chọn, ai chọn thì qua thời gian tiếp xúc, cũng đoán phần nào.

Đa chỉ chờ kết quả để chuẩn rời khỏi nơi .

Bạc Lục Ly xin nghỉ, dẫn Kiều An leo núi Trường Thành.

Danh sách sẽ công bố chiều, nên họ tranh thủ chơi buổi sáng, ăn trưa xong về xem kết quả.

Kiều An nể phục tâm lý vững vàng của Bạc Lục Ly. Thật , cô cũng quá lo lắng, nên đội mũ, mặc áo chống nắng, đeo ba lô, vui vẻ theo chơi.

Hai rảo bước, bóng dáng dần khuất xa.

Dưới lầu, Chương Phương Hoa thở dài:

“Hai đó đúng là tâm lý vững thật…”

thì đang lo sốt vó.

Thường Hoài nhún vai:

“Họ mà, tất nhiên tâm lý .”

“Còn thì ?” Chương Phương Hoa trừng mắt .

Thường Hoài gãi mũi, trả lời, ghé sát , mặt đầy tò mò:

“Này, hỏi thật nhé. Kiều An với Bạc Lục Ly rốt cuộc là gì của ? Có đang yêu ? Sao cô gọi là “”?”

“… Cậu là con trai mà nhiều chuyện thế? Với , chẳng ưa Bạc Lục Ly ?”

“Thì ảnh hưởng đến việc tò mò!”

Hai cứ thế tranh luận rôm rả.

Còn lúc , chỉ Kiều An và Bạc Lục Ly là thật sự thoải mái.

Trong khi đó, ban tổ chức đang họp căng thẳng trong văn phòng:

đề xuất : Bạc Lục Ly và Kiều An là hai suất đầu tiên, bàn cãi.”

“Không vấn đề gì. Hai bổ sung cho , một linh hoạt, một định. Phối hợp cực kỳ ăn ý, hiệu quả còn hơn mong đợi.”

đồng ý.”

“Đồng ý.”

“Rất đồng ý.”

Hai suất đầu tiên, thông qua tuyệt đối.

 

Loading...