Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 71: Lựa Chọn
Cập nhật lúc: 2025-10-31 15:40:54
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thầy Cừu nhấm nháp chiếc chân gà cay xuýt xoa, hóng chuyện hai giáo viên chủ nhiệm lớp 1 và lớp 2 đang tranh giành học sinh.
Mấy thầy cô khác cũng ăn vặt, hóng hớt. Dù chính thức nghỉ, nhưng học sinh về hết, trường chỉ còn các cuộc họp và… ăn dưa lê.
Thầy dạy Hóa học ghé qua, thầy Cừu đẩy đĩa chân gà về phía cô:
“Ăn ?”
“Ngon ?”
“Ngon lắm!”
“Vậy cho một cái!”
Thế là hai ăn tám chuyện:
“Theo thì Kiều An sẽ chọn lớp nào?”
“Lớp của cô Hạ Úy.”
“Sao ?”
“Trước lớp 2 cũng một bạn họ Đồng, nhớ ?”
“Nhớ …”
“Kiều An thích phiền, em sẽ tránh lớp 2. Em chỉ tập trung học.”
“Sao hiểu Kiều An thế?”
“… Linh cảm thôi.”
—
Còn bên , hai giáo viên đang tranh cãi gay gắt với thầy Lâm Văn Giác:
“Thầy Lâm, thầy thấy ? Kiều An nên lớp chứ?”
“Lớp cô Tề Thịnh Vinh , tham vọng thế? Rút thăm , công bằng nhất là rút thăm. Thầy Lâm, đúng ?”
Thầy Lâm thở dài:
“Thôi, đừng cãi nữa. Đợi Kiều An đến hỏi em .”
Và đúng lúc đó…
Kiều An bước .
Vừa gõ cửa, gọi:
“Thầy Lâm…”
Chưa kịp hết câu, hai bóng lao tới.
Một nắm tay trái, một nắm tay , bắt đầu tranh giành:
“Kiều An, lớp ! Hai năm tới sẽ chăm sóc em thật !”
“Kiều An, lớp ! Lớp 1 Tề Thịnh Vinh , lớp còn thiếu giỏi. cũng sẽ chăm sóc em!”
“Lương Ba, liêm sỉ ? Kiều An lớp nhắm từ !”
“Lớp cô Tề Thịnh Vinh , để khác chút hy vọng !”
“Không đời nào!”
…
Kiều An giữa, mặt ngơ ngác, kéo qua kéo như trò chơi giằng co.
“Hai đang gì ?!” Giọng của thầy chủ nhiệm khối vang lên đầy uy lực.
Hai giáo viên cuối cùng cũng chịu dừng miệng, nhưng tay vẫn buông, như thể buông là Kiều An sẽ chạy sang lớp .
Thầy chủ nhiệm hiểu ngay chuyện gì đang xảy .
Ông đích gỡ tay hai , nghiêm giọng:
“Đừng tổn thương học sinh. Kiều An còn đang chuẩn cho kỳ thi Olympic quốc tế đấy!”
Dù hành động của ông vẻ như đang bảo vệ Kiều An khỏi sự “thô bạo”, thực hai giáo viên cũng cố kiềm chế lắm .
Sau đó, ông sang Kiều An, cố gắng dịu giọng:
“Kiều An, em vẫn đang tập huấn mà, hôm nay về trường?”
Kiều An: “…”
Vị thầy chủ nhiệm vốn nổi tiếng “máu lạnh”, hiếm khi dịu dàng với ai, nên khi ông cố gắng tỏ “từ ái”, gương mặt ông trông … méo mó.
Kiều An bất ngờ, vội đáp:
“Hôm nay em nghỉ một ngày, nên về thăm trường.”
Cô là do thầy Lâm Văn Giác gọi về, vì dù cũng chuyển lớp, nên giữ chút thể diện cho thầy.
Quả nhiên, thầy Lâm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng hối hận. Dù Kiều An về giúp giải quyết chuyện , nhưng cô đang chuẩn thi đấu, mà thầy kéo cô về, đúng là quá.
Nếu thầy chủ nhiệm lý do thật, chắc thầy Lâm sẽ mắng té tát.
Thấy Kiều An nhắc đến , thầy Lâm cảm kích cô một cái.
thật , thầy chủ nhiệm dễ qua mặt. Một ngày nghỉ mà Kiều An về trường, rõ ràng chuyện.
Ông liếc sang thầy Lâm, thấy thầy đang run run, liền nghĩ: “Để xử lý.”
Ông tiếp tục dịu giọng:
“Thi đấu vẫn là quan trọng nhất. Sau khi kết thúc hãy về trường cũng . Dù chuyện gì xảy , cũng quan trọng bằng thi đấu.”
“Còn việc chọn lớp, để em tự quyết định.”
Kiều An sang hai giáo viên đang chờ đợi.
Thầy Lương Ba vội :
“Kiều An, hãy cân nhắc lớp nhé. Lớp đang cần em!”
“Lớp cũng cần em!” Cô Hạ Úy chen .
Thấy hai chuẩn cãi , Kiều An vội lên tiếng:
“Thật , em quyết định từ .”
Nói xong, cô cúi 90 độ thầy Lương Ba.
Cô Hạ Úy lập tức căng thẳng, chẳng lẽ Kiều An chọn lớp ?
Kiều An :
“Em cảm ơn thầy Lương quan tâm, nhưng em lớp 1.”
Cô mỉm , ánh mắt đầy kiên định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-71-lua-chon.html.]
Ai hiểu Kiều An đều , cô tuy trông dịu dàng nhưng cứng rắn. Một khi quyết định, sẽ đổi.
Cô thể lớp 2, vì Bạch Thi Đồng vẫn đang học ở đó.
Không vì sợ, mà vì thời gian của cô quá quý giá.
Sau kỳ thi, cô tiếp xúc với nhiều thiên tài, càng nhận thời gian là thứ thể lãng phí. Cô phí thời gian những chuyện đáng.
Lớp 1 là lựa chọn nhất.
Thầy chủ nhiệm gật đầu:
“Nếu Kiều An quyết, thì sẽ lớp 1. Cô Hạ, chăm sóc học sinh thật , rõ ?”
“Rõ!” Cô Hạ đáp to, mắt sáng rỡ.
Thầy Lương Ba thì mặt mày ủ rũ.
“Thầy Lương, lớp thầy cũng nhiều học sinh giỏi. Trước giờ lớp thầy luôn điểm trung bình cao hơn lớp 1. Hãy tập trung bồi dưỡng những nhân tố tiềm năng khác nhé.”
“Vâng…” Thầy Lương đáp, giọng vẫn đầy tiếc nuối.
Cuối cùng thì thầy Lương Ba cũng gì thêm. Thật , ông luôn Kiều An lớp 1. Với thành tích xuất sắc như , thậm chí cô còn đủ điều kiện tuyển thẳng đại học. Ý kiến của cô mới là điều trường học cần lắng .
Và đúng như dự đoán, Kiều An chọn lớp 2.
Sau khi chuyện giải quyết, thầy chủ nhiệm khối rời . Thầy chủ nhiệm lớp 2 chào Kiều An cũng gượng gạo rời .
Riêng cô Hạ Úy thì nán chuyện với Kiều An thêm một chút, chủ yếu là động viên cô cố gắng, chuẩn cho kỳ thi sắp tới.
Sau khi cô Hạ , Kiều An lập tức tiến đến chỗ thầy Cừu Dịch Khôn, mỉm .
Thầy Cừu theo phản xạ định rời .
“Thầy Cừu! Hôm thi ở Kinh Thị, em hình như thấy thầy… thầy …”
“Em thấy !” Thầy Cừu bật dậy, cầm hộp chân gà lên,
“ còn chút việc, ngoài nhé!”
Trong lòng thầy nghĩ: “Kiều An chắc tối nay sẽ về Kinh Thị. Mình trốn hôm nay là em kịp bắt chuyện !”
Nghĩ , thầy Cừu vội vàng chuồn mất.
Kiều An đuổi theo, chỉ mỉm .
Người cùng thầy Tổ Đức Giang hôm đó, đúng là thầy Cừu!
Trước đây cô gần như chắc chắn, nhưng vẫn lo nhầm. Giờ phản ứng của thầy Cừu… đúng là sai!
Không đợi đến tối, chiều hôm đó Kiều An Kinh Thị.
Dù nghỉ một ngày, nhưng các học sinh đều tranh thủ bài tự luận hoặc nghiên cứu thực nghiệm. Kiều An cũng lãng phí thời gian.
Cô ngờ, về đến trường tin khiến ai cũng sốc:
Giáo sư La Hướng Kính sẽ đến dạy một buổi thực nghiệm tuần !
Cả đội tập huấn xôn xao.
May mà ở đây là học sinh đạt giải nhất, nhì. Chứ nếu là học sinh bình thường, chắc giáo sư La “trùm bao tải” vì quá đáng sợ.
“Giáo sư La …” Kiều An biểu cảm phức tạp.
Bạc Lục Ly , nhẹ nhàng gõ đầu cô bằng cây bút:
“Đừng tò mò, mai là ngay ông thế nào.”
Kiều An xoa đầu, :
“Em chỉ đang nghĩ, ông là kiểu thầy nghiêm khắc dễ tính…”
Bạc Lục Ly suy nghĩ một lúc:
“Nhìn cách ông đề thì chắc kiểu giáo sư cổ hủ. Còn nghiêm thì… rõ.”
Tin giáo sư La sẽ đến khiến cả đội tập huấn náo nhiệt. Ai cũng bàn tán về ông.
Không nghi ngờ gì, giáo sư La là một nhân vật huyền thoại.
Năm nay ông 65 tuổi, sức khỏe vẫn . Cả đời kết hôn, dành trọn cho Vật lý. Không học trò, cũng trực tiếp giảng dạy.
Thỉnh thoảng ông mới yêu cầu điều động vài nghiên cứu viên, nhưng nhiều trụ nổi quá một tháng sự hướng dẫn của ông . Tuy nhiên, nếu ai kiên trì đến cuối cùng, thì kết quả thu sẽ lớn.
Ngoài việc nghiên cứu, ông còn giữ chức giáo sư tại Đại học Kinh Hoa. việc ông trực tiếp giảng dạy là cực kỳ hiếm.
Kiều An và các bạn đoán đủ kiểu về tính cách của ông, nghiêm khắc dễ tính, khó gần thiện…
ai ngờ , khi ông xuất hiện, đều sốc.
—
Giáo sư La đến buổi trưa, đến thẳng phòng thí nghiệm.
Chiều hôm đó, khi học sinh đến học thực nghiệm, ông… khóa cửa nhốt họ bên ngoài. Họ đợi hơn nửa tiếng, ông mới chịu .
Và câu đầu tiên ông là:
“Nhiều tụ tập ở đây gì? Đến xem gấu trúc ? Không chia lượt ?!”
Cả nhóm: “…”
Không ai câu nào.
Thế là nhóm học sinh thường xuyên dẫn đầu chia thành ba nhóm, mỗi nhóm học hai ngày, tổng cộng sáu ngày.
Kiều An và Thường Hoài thuộc nhóm thứ hai.
Bạc Lục Ly và Chương Phương Hoa ở nhóm một.
Tô Trạch, Dương Lập và Ba Bằng Trình ở nhóm ba.
Nhóm một bắt đầu học thực nghiệm với giáo sư La, còn nhóm Kiều An thì tự thực nghiệm ở phòng khác.
Nhiều học sinh tập trung nổi, chỉ tò mò xem bên học thế nào. Có còn lén qua trộm, vì cho rằng chỉ cần bài giảng của giáo sư La là “lời to”.
Riêng Kiều An . Cô nghĩ lén cũng chẳng gì, hơn nữa Bạc Lục Ly đang học bên trong, lát nữa sẽ kể cho cô.
Thế là cô cúi đầu, tập trung thực nghiệm.
Cô thích bài thực nghiệm đang , đây thầy Cừu từng đề nhưng giảng. Lúc đó cô thời gian suy nghĩ, giờ thì thể tự nghiên cứu.
Trong lúc , cô vẫn thấy vài bạn về với vẻ mặt sốc:
Giáo sư La đang mắng trong đó!
Đến giờ ăn tối, cửa phòng bên mới mở.
Những bước …
Ai nấy đều mang vẻ mặt như “đánh sập thế giới quan”.