Xuyên thành diễn viên tuyến mười tám, nhờ vào hệ thống ăn dưa trở thành ảnh hậu - Chương 346
Cập nhật lúc: 2024-07-22 12:01:18
Lượt xem: 300
Chương 346:
Đã trải qua đủ loại cảm giác, lúc trước anh ta cứ khen ngợi "Bảo bảo phiên dịch luận văn tuyệt vời nhất!"
Hôm nay cho anh ta nôn trước một bãi đi.
Còn lúc bị cảm anh ta vẫn khen ngợi.
"Thuốc cục cưng mang đến cho anh thật tốt, anh uống xong cả người đều khỏe, yêu cục cưng c.h.ế.t đi được!"
Cứ để cho anh ta nôn thêm một chút vậy!
"Thì ra... Đều là giả... Tất cả đều là giả..."
Rốt cuộc cái gì mới là thật đây!
Lương Diệc Bác lấy lại tinh thần, khó xử nhìn Tiểu Đào:
"Trần Tiểu Đào, cô đối xử với tôi như vậy, lại làm như vậy với chúng tôi! Trong lòng cô không thấy đau sao! Cô không cảm thấy áy náy sao! Những thứ chúng tôi cho cô đều là tình cảm chân thành!"
Tiểu Đào hơi rụt cổ lại.
Dáng vẻ cô ta rất vô hại, lúc cúi đầu tủi thân sẽ không khiến người ta cảm thấy phiền chán, ngược lại còn có chút đau lòng.
"Diệc Bác, tôi không xứng đáng... Nhưng tôi, nhưng tôi cũng yêu các người, chỉ là tôi yêu nhiều người đàn ông cùng lúc mà thôi, chỉ là phạm vào sai lầm mà phụ nữ trên đời đều phải phạm vào mà thôi!"
Tiểu Đào càng nói càng tủi thân, giọng nói cũng trở nên kích động: "Sao anh lại không nghĩ tới chuyện chính các anh vô dụng hại tôi đầu tư từ năm ngoái đến bây giờ nhiều người như vậy, mỗi việc thành danh cũng không có!"
Sắc mặt Lương Diệc Bác như khóc không thành tiếng: "Tôi... tôi còn là sinh viên! Tôi còn trẻ, không nổi tiếng cũng rất bình thường!"
Tiểu Đào nháy mắt chỉ vào Chu Trạch Hủ ăn dưa cách đó không xa: "Nói lung tung! Chu Trạch Hủ còn nhỏ hơn anh một tuổi! Bây giờ đã có nổi tiếng! Anh ta nhỏ tuổi hơn anh mà đã thành công từ lâu rồi!"
Chu Trạch Hủ vốn là Idol tuyến hai, nhưng dưới sự lăng xê của chương trình giải trí đã đạt được độ hot nhất định.
Chu Trạch Hủ ngượng ngùng gãi gãi đầu.
Không ngờ tới bản thân lại trở thành tấm gương cho người khác!
"Này này!"
Có điều, anh ta là idol, idol tuyệt đối không yêu đương!
DTV
Tiểu Đào tiếp tục căm giận nói: "Tuy rằng bọn họ còn chưa tốt nghiệp, nhưng các bài báo SCI đều mang tên của tôi, bây giờ tôi đã có tám bài SCI rồi đó!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dien-vien-tuyen-muoi-tam-nho-vao-he-thong-an-dua-tro-thanh-anh-hau/chuong-346.html.]
"Ba người trong số họ còn có công việc thứ hai! Cho nên anh không thể trách tôi nuôi quá nhiều cá, đó là anh không đủ giỏi!"
Tiểu Đào khó chịu chỉ vào Lương Diệc Bác: "Anh không phải là con trai của đạo diễn nổi tiếng sao?"
Lương Diệc Bác: '...'
So sánh như vậy, Lương Diệc Bác quả thật không bằng.
Lúc trước nhờ quan hệ với Lương Hoằng Thâm anh ta làm khách mời trong phim truyền hình nhưng đều không nổi tiếng.
Rõ ràng anh ta đang bắt gian.
Nhưng sao giờ lại... lại thấy xấu hổ thế này chứ?
A, Tiểu Đào nói cũng không sai.
Nếu anh ta thành công sớm một chút, Tiểu Đào cũng không cần phải nuôi nhiều cá cùng lúc như vậy!
Ở bên kia, Lương Hoằng Thâm thật sự nhìn không nổi nữa, nhảy ra quở trách: "Cô gái kia nói bậy bạ gì đó!"
Ông ta lại vỗ vai Lương Diệc Bác:
"Tiểu Bác, đừng tin lời ngụy biện của cô gái này, trên đời không phải cô gái cũng như vậy, sau này nếu con muốn tìm đối tượng tốt, hãy tìm một người như mẹ con, hiền lành dịu ngoan, lại toàn tâm toàn ý với ba, không biết so với cô gái này còn tốt hơn bao nhiêu lần đây!"
Nói xong, Lương Hoằng Thâm còn hung hăng trừng Tiểu Đào một cái.
Tiểu Đào không xấu hổ cũng không tức giận, chỉ im lặng đứng đó: "Chính là như vậy, chú nói rất đúng, Diệc Bác, chúng ta chia tay thì tốt hơn."
Trong lòng Lương Diệc Bác vẫn có chút mất mát: "Tiểu Đào! Anh thật sự rất yêu em!"
Tiểu Đào đối với anh ta rất tốt. Còn tặng quà cho anh ta, mặc dù chúng đều đến từ chỗ những người đàn ông khác.
Cô ta sẽ chủ động khuyên bảo anh ta, mỗi ngày còn chúc anh ta ngủ ngon.
Mặc dù "bạn trai" nào cũng có.
Nhưng ở bên Tiểu Đào, anh ta thật sự rất vui vẻ! Tiểu Đào còn cung cấp những giá trị cảm xúc lớn cho anh ta, chưa bao giờ ầm ĩ hay náo loạn, dịu dàng hiểu chuyện khiến anh ta thật sự có chút luyến tiếc!
Lương Hoằng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Trên đời có rất nhiều người tốt hơn cô gái này, con hãy nghĩ đến mẹ con... Còn nữa, còn có dì Thư Hương, cộng sự của ba!"
"Con đừng vì tuổi còn trẻ gặp ít phụ nữ, lại treo cổ trên một thân cây!"
Lương Diệc Bác im lặng một lát.