Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 60: Tiểu Phong có bạn rồi (2)
Cập nhật lúc: 2025-01-14 14:34:09
Lượt xem: 69
Hôm nay, Hoắc Ngọc Sâm mặc quần áo thể thao khỏe khoắn, không khóc lóc ầm ĩ như hôm trước, khí chất lập tức lộ ra, đúng là khác xa với đám trẻ con bình thường trong khu tập thể.
Tiểu Phong trốn sau lưng Hạ Miên, hơi thẹn thùng, nhưng cậu bé vẫn nhớ rõ dì mình dạy phải chào hỏi người khác, đầu lại nhô ra nhỏ giọng chào một tiếng: “Anh.” Sau đó lại trốn sau lưng Hạ Miên.
Thật ra cậu bé vẫn nhớ rõ anh trai nhỏ này. Ngày hôm đó, anh trai nhỏ khóc rất thảm thương.
Hoắc Ngọc Sâm không biết bản thân đã biến thành một đứa nhóc đáng thương trong lòng Tiểu Phong, cậu ấy mới sáu tuổi, được người nhà an ủi dỗ dành, đã quên sạch nỗi kinh sợ ngày đó rồi, chỉ nhớ rõ một chuyện: “Em trai đã tiêm chưa?”
Ninh Thiều Vận bất đắc dĩ xoa đầu cậu bé, vội vàng nói sang chuyện khác: “Em trai không bị ốm không cần tiêm, nhưng mà em trai chưa từng chơi món đồ chơi đó, con dạy em ấy chơi đồ chơi có được không?”
Hạ Miên cũng muốn Tiểu Phong hoạt bát gan dạ hơn, bèn đẩy cậu bé nói: “Đây là anh Sâm Sâm, để anh dẫn cháu đi chơi được không?”
Tiểu Phong ngoan ngoãn gọi: “Anh Sâm Sâm.”
Sâm Sâm lập tức ưỡn bộ n.g.ự.c nhỏ của mình lên, học theo mẹ mình xoa đầu Tiểu Phong: “Em trai Tiểu Phong.”
Hạ Miên lấy ra một đống đồ chơi để lên sô pha, sau đó đứng dậy làm vài món đồ ăn vặt cho hai cậu nhóc.
Ninh Thiều Vận không về nhà mà bước tới giúp đỡ, thứ nhất vì cô ấy vẫn còn chút bóng ma tâm lý, không thể để Sâm Sâm rời khỏi tầm mắt mình, thứ hai cô ấy muốn tìm nơi yên tĩnh: “Hàng xóm trong khu này quá nhiệt tình rồi.”
Hạ Miên hiểu rõ, trước đây khi thân phận công tử nhà giàu của Ninh Thiều Bạch bị lộ, mấy hôm đó, người đến nhà cô giáo Mễ gần như nối liền không dứt.
Câu hỏi đưa ra cũng liên tiếp không ngừng:
“Có phải giàu đến mức ở biệt thự lớn hay không? Trong nhà có bao nhiêu phòng?”
Vân Chi
“Sao điện thoại di động của bác sĩ Ninh lại nhỏ như vậy, món đồ tiện lợi như vậy có phải rất đắt không?”
“Bác sĩ Ninh kế thừa gia sản mấy ngàn vạn? Mẹ kế thật sự thuê người g.i.ế.c cậu ấy à?”
...
Mặc dù đa phần đều là tò mò, nhưng không tránh được vẫn khiến người ta khó chịu.
Mà em gái nhỏ Hạ Miên tràn đầy lòng hiếu kỳ này lại bất ngờ không hề hỏi một câu, khiến Ninh Thiều Vận rất thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-60-tieu-phong-co-ban-roi-2.html.]
Hạ Miên hoàn toàn không tò mò, người thứ ba, mẹ kế, con riêng, tranh giành gia sản linh tinh, gần như đã là gia vị của đa số gia đình giàu có rồi, cô từng nghe nói rất nhiều.
Nói tới cách ăn mặc, trang điểm này nọ với Ninh Thiều Vận còn khiến cô vui vẻ hơn.
Thi thoảng cô còn phân tâm chú ý tới hai cậu nhóc, Sâm Sâm còn rất ra dáng anh trai.
Mặc dù tính cách cậu bé có chút ngang ngược, nhưng cũng có lòng trách nhiệm, chỉ bảo rất nghiêm túc: rubik, ghép hình, cờ nhảy... Tiểu Phong ngoan ngoãn học, càng học mắt càng sáng, cuối cùng cũng có vài phần tính ham chơi của trẻ con.
Hạ Miên lấy sữa hấp hai tầng và chuối tiêu ra cho hai cậu nhóc.
Sâm Sâm nghiêm túc ngồi thẳng lưng, cầm thìa lên múc từng miếng nhỏ, tướng ăn cực kỳ lịch sự, toát ra dáng vẻ công tử nhà giàu.
Tướng ăn của Tiểu Phong cũng không khó coi, nhưng dù sao cũng là người từng chịu đói, cũng không ai chỉ dạy, khi ăn đồ ăn ngon, cậu bé luôn có chút vội vàng, đầu gần như chôn vào trong bát.
“Không được ăn như vậy.” Đột nhiên Sâm Sâm đặt bát xuống, nghiêm túc nói.
Tiểu Phong ngẩng đầu, mờ mịt nhìn Sâm Sâm: “Hả?”
Ninh Thiều Vận muốn nói gì đó, lại bị Hạ Miên ngăn cản. Mặc dù cô bao bọc Tiểu Phong thật, nhưng có những việc phải để cậu bé tự mình trải nghiệm, ngoài tranh chấp mang theo ác ý đến từ Hiên Hiên, thật ra trẻ con cãi nhau bình thường sẽ khiến cậu bé hiểu biết về thế giới này hơn.
“Phải ngồi thẳng lưng, dùng thìa múc từng miếng nhỏ cho vào trong miệng, ăn.” Sâm Sâm vừa nói vừa làm mẫu, sau khi ăn xong một miếng mới nói với Tiểu Phong: “Bây giờ đến lượt em.”
Tiểu Phong ngồi thằng người, học theo dáng vẻ của Sâm Sâm ăn một miếng, ăn xong thì đặt thìa xuống nhìn Sâm Sâm.
Sâm Sâm hài lòng gật đầu: “Tốt lắm, cứ ăn như vậy.”
Cho nên sau đó, hai bạn nhỏ ngồi mặt đối mặt, một người cố ý làm mẫu, một người cố ý học tập, dạy nhau cách ăn đồ ăn vặt.
Ăn xong sữa hấp hai tầng, Tiểu Phong lại dùng ánh mắt trông mong nhìn về phía nải chuối, chờ đợi anh Sâm Sâm dạy cậu bé ăn thế nào, lần đầu tiên có người hướng dẫn mình, cậu bé rất vui vẻ.
Hạ Miên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời của Tiểu Phong, không nhịn được bật cười.
Ninh Thiều Vận cũng cười: “Là do Tiểu Phong thông minh, dạy một lần đã biết, ở nhà Sâm Sâm cũng có em trai, nhưng mà thằng bé không kiên nhẫn chỉ dạy, không thích chơi cùng em trai.”
Nói đến đây cô ấy có chút tiếc nuối: “Đáng tiếc, ngày mai các em đã đi rồi, chị thấy Sâm Sâm và Tiểu Phong rất hợp nhau.”
Hạ Miên cũng hơi tiếc nuối, hiếm khi Tiểu Phong tìm được bạn chơi cùng. Điều này càng khiến cô muốn mau chóng có cuộc sống ổn định.