Tần Du xuống xe. Tống Thư Ngạn nhìn thấy Phó lão gia liền đi qua chào hỏi: "Bác trai, bác cũng đến đây ạ?"
"Đã rất lâu không đến rồi, hôm nay ghé qua xem xem."
Phó Gia Thụ đưa tay ra: "Đi đến phòng họp thôi."
Trong phòng họp, trái cây và bánh kẹo đã được đặt sẵn trên bàn, có người đến pha trà, điều này giống với phong cách của một số xí nghiệp tư nhân mà Tần Du hợp tác kiếp trước.
Những người của bộ phận kỹ thuật nhà máy Hưng Hoa đang ngồi ở đó. Phó Gia Thụ nói: "Lão Trương, bác hãy nói ra hiện tại chúng ta gặp phải những vấn đề gì."
"Cỗ máy dệt của chúng ta tham khảo..."
Tần Du phiên dịch cho Josh, chưa nghe xong anh ấy đã nói: "Hãy nói trọng tâm của vấn đề đi."
"Máy dệt của chúng ta có thể gặp trục trặc ở nút thắt sợi ngang, đã loại bỏ vị trí chính của sợi ngang..."
Josh không hề trả lời, thay vào đó anh ấy lấy ra cuốn sổ tay ghi chép lại, đợi đến khi anh ấy ghi xong liền nói: "Chúng ta đến hiện trường xem xem, ngoài ra cũng chuẩn bị bản vẽ cho tôi, tôi muốn xem."
Một nhóm người cùng nhau vào xưởng, Tần Du đóng vai trò là người phiên dịch giữa Phó Gia Thụ và Josh, xem bố cục sắp xếp trong nhà máy, bệnh nghề nghiệp của Tần Du lại bắt đầu, xem chỗ nào cũng không vừa mắt, bố cục này không chỉ lung tung mà còn tiềm ẩn nhiều rủi ro, cô tiến gần vài bước liền có thể nhìn ra. Nếu đổi thành nhà sản xuất hợp tác đời trước, cô chắc chắn sẽ không bao giờ cùng nhà máy này hợp tác.
"Yolanda."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-99.html.]
Josh làm đứt đoạn sự ghét bỏ trong suy nghĩ của Tần Du.
Tần Du đi qua đó, thấy Josh đang xem các bản vẽ với chủ của xưởng sản xuất Hưng Hoa, đối chiếu với nguyên mẫu.
Tần Du không hiểu về máy dệt, nhưng cô xuất thân trong ngành cơ khí, chí ít có thể phiên dịch chính xác, đồng thời có thể sớm hiểu rõ nguyên lý bên trong.
Josh cũng không thể gãi đúng chỗ ngứa, anh ấy chỉ có thể đánh giá các bộ phận có thể xảy ra sự cố dựa trên mô tả sai.
DTV
Thảo luận xong, Josh tập trung vào vấn đề trên bộ phận lắp ráp dây sợi. Tần Du đã dịch nó cho những người trong nhà máy Hưng Hoa, người trong xưởng sản xuất Hưng Hoa ngay lập tức nói: "Từ vòi phun ra..."
"Tôi biết mấu chốt của vấn đề rồi, trước tiên về văn phòng công ty, một người đem nguyên liệu đến đây."
"Mọi người cùng về văn phòng đi, ở đây quá ồn rồi."
Đến tòa nhà văn phòng, Josh cầm hóa đơn vật liệu, đối chiếu với bản thiết kế. Tần Du không hiểu các nhãn hiệu vật liệu của thời đại này, tất cả những gì cô nghĩ là nhãn hiệu một trăm năm sau của Mỹ, Châu Âu, của quốc gia, một từ cũng không dịch được, may mắn thay, Phó Gia Thụ là một chuyên gia, anh ấy đã giải thích cho cô ấy những thành phần cơ bản của vật liệu này.
"Chính là bộ phận lắp ráp này, ông nhìn xem hai sợi dây từ chỗ này ra ngoài, vì vậy..." Josh đã nói với một số kỹ sư về việc vật liệu chỗ này cần sử dụng vật mẫu cho phù hợp. Vật liệu này hiện giờ chỉ ở Vương quốc Anh, Nhật Bản và Đức mới có sẵn.
Họ chẳng qua là mua máy dệt giả từ người khác, trong niên đại này không có máy quang phổ, có thể phân tích trực tiếp thành phần của vật liệu, vì vậy, một số kỹ sư chỉ dựa trên kinh nghiệm mà cho rằng đó là thép thông thường.
"Khi đó tôi đã lựa chọn không làm máy dệt, cũng chính là vì bộ phận lắp ráp này. Ở Đức, thép này cũng được tinh chế đặc biệt, nếu như đưa ra, giá cả cũng không quá đắt, nhưng không có đủ số lượng. Một lò luyện thép, cần khá nhiều tiền để pha loãng đến từng máy. Giá cả cũng không cạnh tranh được với các hãng sản xuất Anh, Nhật, Đức. Người khác so với mua trang thiết bị của mọi người thì mua hàng nhập khẩu vẫn tốt hơn, ổn định mà dễ sử dụng. Có điều nếu mọi người muốn, tôi có biết một nhà máy thép có thể sản xuất loại thép này."