Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trông thấy Phó Gia Thụ không trả lời, Tần Du tiếp tục nói: "Tôi cần phải học tập cách tồn tại trong thế giới này cho nên hiển nhiên cần phải tìm một công việc, thích ứng với xã hội chính là cách tốt nhất. Ở cửa hàng tây tôi không thể dùng tên là Tần Nhã Vận được mà phải dùng tới tên Tần Du này. Nếu như anh nói cho anh ta biết tôi đi qua đó vậy thì phản ứng đầu tiên của anh ta nhất định là sẽ nghĩ tôi đang muốn tìm cách để lì lợm chạy theo anh ta, đến lúc đó anh ta lại chạy đi rồi vậy thì đơn đặt hàng của tôi cũng không còn nữa mà ly hôn cũng không thành. Hơn nữa anh cũng không cần thiết phải tham gia vào chuyện của hai bọn tôi đâu, như vậy khả năng sẽ vượt qua ranh giới bạn bè."
Nghe thấy cô vẫn còn đang giải thích, Phó Gia Thụ mỉm cười nói: "Tôi hiểu mà, coi như tôi không biết gì đi."
"Cảm ơn." Tần Du thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô lại nhớ tới nhà họ Phó dựa vào việc bán đất mà lập nghiệp nên hỏi: "Phó tiên sinh, nhà họ Phó còn bán đất sao?"
"Đúng vậy."
"Tôi muốn đầu tư và sinh sống ở đó, không biết anh có thể đề cử chỗ nào đó được không?"
"Cô muốn ở phòng ở hay nhà lầu?"
"Tôi muốn sống ở một căn nhà kiểu phương Tây, mua phòng ở để đầu tư cho thuê, tốt nhất là một phòng đã có sẵn."
"Phòng có sẵn là cái gì?"
"Là kiểu căn phòng đã bàn giao hoàn chỉnh?"
"Còn có cả kiểu căn phòng đã bàn giao không hoàn chỉnh sao?"
DTV
Lúc này Tần Du mới nhớ tới hệ thống dự bán trước phải sau này mới có, lúc này đều là kiểu phá trước rồi mới bán, cô mỉm cười nói: "Tôi còn cho rằng phòng ở xây xong rồi mới bắt đầu bán đi!"
"Ý tưởng như thế cũng rất thú vị, nếu như xây xây rồi mới bắt đầu bán vậy có thể lấy lại được khoản tiền trước không..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-57.html.]
Tần Du âm thầm hận chính mình vì sao lại nói những lời này? Người trước mặt này đã có tiềm chất gian thương thế mà đã lập tức am hiểu đạo lý chế độ dự án này rồi.
Cô cắt đứt lời nói của Phó Gia Thụ: "Nhưng có phòng ở như vậy sao?"
Đã muốn mua phòng ở như vậy rồi có vẻ như cô thật sự đang muốn ly hôn với Tống Thư Ngạn.
"Tôi không rành về chuyện đất đai, chờ ngày mai tôi đi hỏi nhân viên liên quan rồi sẽ trả lời cho cô sau."
"Cảm ơn." Tần Du lấy giấy bút từ trong túi ra rồi viết xuống số điện thoại văn phòng của cô: "Có tin tức gì thì cứ điện thoại cho ôi ."
"Được."
Hai người chào tạm biệt, Tần Du đi đến cửa thang máy còn Phó Gia Thụ đi về phía ngoài cửa. Lúc đi đến cửa anh mới xoay người lại trông thấy đã không còn ai ở chỗ rẽ nữa lúc này anh mới xoay người đi ra khỏi nhà hàng. Lúc ngồi vào xe lái xe trên đường trở về, mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng phía trong xe khiến trong đầu anh bị nhiễu loạn. Anh kéo cửa kính xe xuống để mùi hương kia tản đi, lái xe được một đoạn đường anh mới lại lần nữa kéo cửa kính xe lên.
Lái xe về nhà, Phó Gia Thụ ngồi ở trên xe hồi lâu...
*****
Sáng sớm hôm sau, Phó Gia Thụ chống người dựa vào đầu giường. Đêm qua mưa to gió lợn, cơn mưa to nện vào cánh cửa khiến anh tỉnh giấc không ngủ tiếp lại được nữa. Đêm khuya trong đầu anh đều là hình bóng của Tần Nhã Vận, hiện tại hẳn phải gọi là Tần Du mới đúng, cô nói muốn đổi thân phận để tồn tại.
Ngay từ ánh mắt đầu tiên cô mang lại cho anh vẻ kinh diễm, thẳng thắn nghĩa hiệp, lúc anh bàn về chuyện máy móc cho cô cô cũng không hề bày ra vẻ không kiên nhẫn. Lúc đối mặt với sự thờ ơ vô tình của Tống Thư Ngạn cô vẫn rất bình tĩnh, tự tìm công việc, tìm tính toán tương lai cho chính mình.
Lúc anh khuyên em gái của mình rằng trên thế gian này có nhiều đàn ông như vậy hà cớ gì phải luôn muốn dây dưa với một người là Tống Thư Ngạn?