Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Du vẫn chưa để ý tới Phó Gia Thụ, cô vẫn đang cùng mọi người đi ra khỏi cửa thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói: "Yolanda."
Tần Du quay đầu lại đã trông thấy Phó Gia Thụ đi tới, cô cũng không nhớ rõ mình đã từng nói tên tiếng Anh của mình cho Phó Gia Thụ chưa, nhưng làm sao mà anh lại biết được chứ?
Giờ phút này Phó Gia Thụ đã đứng ở bên cạnh cô, trên mặt còn mang theo nụ cười khiêm tốn: "Để anh đưa em trở về."
Bob kinh ngạc: "Yolanda, John là bạn trai của cô sao?"
Phó Gia Thụ vội vàng làm sáng tỏ: "Là quan hệ thân thiết mấy đời thôi, hai nhà chúng tôi đã quen biết nhau ba mươi năm rồi."
"Có quan hệ thân thiết mấy đời với John vậy sao lại không biết Steven được chứ?" Bob tương đối hiểu biết với những mối quan hệ thân thiết của các gia đình ở Bến Thượng Hải, nhà họ Tống và nhà họ Phó xuất thân cùng một chỗ.
DTV
"Quan hệ giữa các gia tộc lớn rất phức tạp, tôi có quen biết John nhưng cũng không có nghĩa là tôi có quen biết với Steven. Nếu như có quen biết vậy vì sao tôi còn phải đi lên thuyền chạy tới đó một chuyến chứ?" Tần Du phủ nhận cô có quen biết với Tống Thư Ngạn.
Mọi người cùng nhau đi ra khỏi cửa lớn, sau khi chào hỏi những người trong cửa hàng tây Minh Thái, Tần Du ngồi trên xe Phó Gia Thụ hỏi: "Sao anh lại biết tên tiếng Anh của tôi là Yolanda?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-55.html.]
Phó Gia Thụ khởi động xe ô tô chạy trên đường: "Vừa rồi lúc tôi đi đến phòng vệ sinh có đi ngang qua chỗ đó của các cô, khi đó có nghe được mấy câu không đầu không đuôi nên mới biết. Cô muốn đi tìm anh Thư Ngạn sao?"
"Đang muốn nói với anh, mục đích chủ yếu tôi đi tìm Tống Thư Ngạn là vì muốn đi bán máy in thôi. Phiền anh trước hết không cần nói cho anh ta biết tôi chính là cô vợ bị sắp đặt của anh ta. Tôi sợ lúc đó anh ta sẽ không gặp em khiến tôi không có cách nào để bán máy in được."
Phó Gia Thụ nhíu mày, quả nhiên là như vậy. Quả thật anh còn vui mừng thay cô, vào lúc đối mặt với khó khăn như vậy cũng không tự oán tự trách mà vẫn tự lực cánh sinh, tự tìm kiếm đường ra. Nhưng hoàn cảnh bên ngoài quá mức phức tạp, từ nhỏ cô đã được lớn lên trong một gia đình giàu có ở Hồ Châu, hơn nữa nhân khẩu trong nhà đều đơn thuần. Hiện giờ tình thế bên trong Minh Thái lại hỗn loạn còn dựa vào quan hệ của nhà họ Tống nữa sao? Dù anh có nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy không ổn.
Từ tầng trên của khách sạn Vân Hải có thể nhìn thấy được toà nhà Hối Trung, xe quẹo vào một khúc rẽ đã đến Vân Hải. Phó Gia Thụ dừng xe lại, anh ngồi ở trong xe nghiêng đầu nhìn cô: "Tôi cảm thấy cô không cần phải đi tìm anh Thư Ngạn trước. Nếu như cô muốn bán máy dệt vậy thì tôi sẽ giới thiệu cho cô hai ông chủ nhà xưởng sợi ở Thượng Hải cho cô làm quen. Còn giờ cứ đợi anh Thư Ngạn trở về đây đã rồi hai người nói chuyện rõ ràng bàn về chuyện làm ăn có được không?"
Không gian trong xe quá nhỏ, Thư Ngạn cảm thấy hai người bọn họ ngồi ở trong xe như vậy không được ổn cho lắm: "Chúng ta xuống xe trước đi, hay là đi ra đại sảnh ngồi được không?"
Lúc này Phó Gia Thụ mới ý thức được mình lại lần nữa phạm sai lầm, trai đơn gái chiếc ngồi ở trong xe mà đối phương còn là vợ bạn tốt của mình, hình như thế này đúng là không được hay cho lắm thì phải?
Anh đáp: "Được."
Tần Du bước xuống xe kéo lấy chiếc áo choàng trên người chờ Phó Gia Thụ cùng nhau đi vào nhà hàng.
Hai người tìm một chỗ ngồi ngồi đối diện nhau, Tần Du gọi một ly nước điều chỉnh lại dáng ngồi của mình cho thoải mái hơn rồi nói: "Phó tiên sinh, cảm ơn sự quan tâm ý tốt của anh nhưng tôi là người cũng không dùng quan hệ với nhà họ Tống đề toan tính tìm được chức vị. Nếu như nói không có liên quan thì chỉ có thể nói rằng vì có thể trở thành một người vợ tốt của Tống Thư Ngạn mà mẹ tôi đã bảo tôi phải đi học tiếng Anh và tiếng Đức. Bởi vì có những kỹ năng này nên tôi mới được nhận vào làm việc ở đây, cái này có thể được xem như là mất cái này thì được cái khác không?"