Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 211
Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:07:08
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tam dì thái đã từng nói với cô ấy tình huống Phó thiếu gia là như thế nào. Nhà họ Phó so ra còn giàu có hơn nhà học Tống một chút, nhà họ Phó chỉ có một vị công tử như vậy. Lúc đó Tam di thái giải thích là tiểu thư làm di thái của Phó thiếu gia đã là trèo cao rồi, nhưng bây giờ nhìn lại, hiển nhiên là không phải như vậy, cho dù là Phó thái thái hay là vị thiếu gia này đều đối xử với tiểu thư vô cùng tốt.
Lúc đó, cô ấy còn nghe thấy tiểu thư đã mua nhà ở Thượng Hải, lại còn làm mô giới của một cửa hàng tây ở Thượng Hải. Cô ấy không biết mô giới là gì nhưng nghe có vẻ rất lợi hại.
Nhìn có vẻ như tiểu thư muốn gả cho nhà họ Phó làm thiếu phu nhân, hơn nữa còn là thiếu phu nhân được cô gia yêu chiều, được ba mẹ chồng yêu thương.
Lục di thái nghĩ đi nghĩ lại rồi tự nói với mình, như vậy không phải là rất tốt sao. Sau này cô ấy không cần lo lắng cho tiểu thư nữa. Nói là nói vậy nhưng trong lòng vẫn có chút mất mát không biết tại sao.
Lục di thái bởi vì có chút mất mát không ngủ được, nhìn lọng che của nóc giường đến tận sáng.
Tiểu nha hoàn vắt khăn lông hầu hạ cô ấy rửa mặt. Lúc này cô ấy mới an ủi mình, nếu vẫn đi theo tiểu thư thì lúc này cô ấy nên hầu hạ tiểu thư. Đừng nghĩ nhiều nữa, sau này mọi người đều ở Thượng Hải vẫn có thể chăm sóc lẫn nhau.
Ăn cơm sáng, chính viện náo nhiệt hẳn lên. Lục di thái đi vào, khoảng mười người mặc áo vải nâu đến dán niên phong các rương đồ bỏ vào bao.
Nhà họ Phó vốn có tàu hàng qua lại giữa Thượng Hải và Ninh Ba, bây giờ phái quản sự tới đốc thúc. Quản sự mỉm cười nói với Tống thái thái:"Thiếu gia đích thân dặn dò, phải coi như là đồ đạc nhà mình, tuyệt đối không thế sai sót."
"Như vậy thì tôi yên tâm rồi." Tống thái thái mời quản sự ngồi uống trà.
"Chờ bà đến Thượng Hải, đồ cũng đến."
Nhìn các rương đồ liên tiếp được mang ra ngoài, đã có người phát hiện không được bình thường. Đây nào phải mỗi đồ của tiểu thư, còn rất nhiều đồ đạc khác nữa, đây không phải là đồ đạc của thái thái sao.
Tống thái thái bỏ hết những đồ đáng tiền trong tay bà ấy vào túi, ngay cả giường gỗ tử đàn la hán trong đỗ cưới của bà ấy năm ấy cũng đều chuyển đi.
Bà ấy còn nhìn mấy cây gỗ lim để trong nhà kho, đó là gỗ thừ lại lúc Thư Ngạn xây nhà, lúc đó bà ấy muốn giữ lại để làm quan tài cho mình.
Do dự hồi lâu, mấy cây gỗ cho dù là để ở biệt thự nhà họ Tống hay là để ở biệt thự của Tiểu Du đều không tiện, vẫn là không đem đi thì hơn.
Cứ thế dọn dẹp một lượt, dọn dẹp sạch bóng chính viện, cũng khiến người trong nhà trợn mắt há mồm.
Buổi chiều, xe nhà họ Tống đi đón đại cô thái thái đến. A Phương sai người đi mời các di thái còn có cả đại thiếu phu nhân của nhị phòng.
Nhị di thái và Nhị thiếu phu nhân đang trên đường đợi Tam di thái đến. Nhị di thái hỏi: "Em ba, em biết việc buổi sáng không? Thái thái chuyển hết đồ của bà ta đi."
"Em cũng vừa nghe nói, đây rốt cuộc là có chuyện gì, sao lại giống như thổ phỉ vào thô, quét sạch không còn thứ gì?"
"Đi thôi, đi xem sao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-211.html.]
Ba người đi vào nhà chính của chính viện. Nhị di thái phát hiện bạn vuông, ghế dựa trong phòng chính đều đổi hết. Ban đầu đều là gỗ tử đàn bây giờ đổi thành ghế làm từ gỗ lê đặt trong nhà kho.
Lúc Nhị di thái vào nhà họ Tống, sự yêu thích của Tống lão gia đối với bà ta khác hẳn những di thái khác. Đó là yêu thích thật sự. Bà ta nói rằng bà ta muốn một chiếc giường bạt bộ.
Giường bạt bộ: Một loại giường truyền thống của Trung Quốc
Lời nói này truyền đến tai của lão thái thái, lão thái thái nói một câu: "Cô ta vậy mà cũng dám nghĩ đến cái đó. Được, bảo cô ta gả đến với một bộ gia cụ đầy đủ tôi sẽ làm cho cô ta một cái giường bạt bộ."
Lúc đó bà ta mới biết, lúc thái thái gả đến, nhà họ Chu cho bà ta một bộ gia cụ đầy đủ. Để xứng với những món đồ gia cụ này của nhà họ Chu, ba năm trước khi hai người họ cưới nhau liền đặt làm cho con trai và con dâu một chiếc giường bạt bộ làm bằng gỗ tử đàn.
Đương nhiên, đồ đạc bằng gỗ tử đàn chỉ là một phần. Lúc đó nhà họ Chu gả con gái, ruộng đất, cửa hàng, thứ nên có đều có cả, rồi còn cả đội thuyền trở đồ cưới. Cuối cùng còn đưa tới một con thuyền đầy nước, con thuyền ấy đậu trước cửa nhà họ Tống, hai anh trai ruột của thái thái múc nước ra khỏi thuyền, giội vào con sông nhỏ trước cửa nhà họ Tống. Ý là một hớp nước con gái nhà họ Cu uống cũng là đem từ nhà mẹ đẻ tới, ý là có đồ cưới, có anh em là chỗ dựa.
Nhưng sau khi gả đến, giữa vợ chồng lại như vậy, ba mẹ chồng coi trọng thì có ích gì.
Bây giờ chuyển hết đồ cưới năm đó đi, Nhị di thái cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bà ta không nhịn được muốn đến phòng xem xem, chớ có chuyển cái giường bạt bộ đó đi.
Lúc này, Tống thái thái và đại cô thái thái đã một trái một phải ngồi ở vị trí chủ vị, Nhị di thái ngồi ở vị trí đầu tiên ở phía đông, Tam di thái ngồi ở vị trí đầu phía Tây, Lục di thái ngồi ở vị trí cuối cùng phía Đông.
Tống thái thái nói với Nhị thiếu phu nhân: "Con dâu bà Hai, con nặng người, cho con giữ lại chỗ, con ngồi xuống đi."
"Vâng."
Hai vị Tứ di thái và Lục di thái đến, cũng ngồi vào chỗ.
Tống thái thái mở lời: "Tuy Thư Ngạn và Tiểu Du tự nguyện ly hôn nhưng hai đứa nó lại không báo cáo cha mẹ, tự tiện làm chủ, tôi và lão gia rất tức giận. Mấy năm nay tôi vẫn quán xuyến chuyện ở nhà, vẫn nghĩ rằng Thư Ngạn là đứa bé chín chắn chững chạc, rất yên tâm về nó. Nhưng bây giờ mới biết, quá yên tâm về nó, cho nên nó làm ra những chuyện hoang đường. Cho nên tôi đã bàn bạc với lão gia để tôi đến Thượng Hải ở cạnh Thư Ngạn, quản nó."
Nghe Thái thái phải đi Thượng Hải mấy vị di thái trố mắt nhìn nhau. Nhiều năm như vậy Thái thái vẫn luôn ở nhà, ai cũng được đi Thượng Hải nhưng Thái Thái thì không thể đi Thượng Hải. Bây giờ nói thái thái muốn đến Thượng Hải thường trú.
DTV
Nhị di thái thấy chẳng sao, dù đến phiên ai thì cũng chẳng đến phiên bà ta đi Thượng Hải.
Trong lòng Tam di thái chua loét. Dựa vào đâu mà một người đàn bà quê mùa lại được đi Thượng Hải, bà ta sẽ không lạc đường chứ, bà ta đi quản Đại thiếu gia? Có thể quản được Đại thiếu gia chắc?
Tứ di thái nhìn bụng mình, có thể có bầu lần nữa, bà ta đã có chút may mắn rồi. Dù sao lão gia có gì tốt cũng chẳng nhớ đến bà ta. Bây giờ bà ta chỉ muốn bình an sinh con trai, nửa đời sau có chỗ dựa vào. Nếu chỉ có một cô con gái đến lúc con gái đi lấy chồng, bà ta già rồi bị bệnh cũng chẳng ai quan tâm.
Ngũ di thái cau mày. Dự định của bà ta vốn là Tiểu Lục đi Thượng Hải, đợi mình sinh con rồi, lão gia nhất định cũng sẽ đón mẹ con bà ta đến Thượng Hải. Bà ta có hàng vạn cách để thu phục con nha đầu Tiểu Lục đó. Nhưng bây giờ lại là thái thái đi Thượng Hải, ở dưới mí mắt thái thái cuộc sống sẽ không được tự do, thoải mái lắm. Nhưng không sao, lão gia vẫn còn đi Thanh Đảo, cuộc sống ở Thanh Đảo sẽ tự do tự tại hơn chút.
Lục di thái không ý kiến gì. Loã gia đồng ý sẽ đón cô ấy đến Thượng Hải, nghĩ đến là này cô ấy có thể đến Thượng Hải cùng Đại thái thái.
"Tôi bàn bạc với lão gia rồi, bà Hai ở quê lâu nhất, bình thường trong nhà có chuyện lớn cần bàn bạc, tôi vẫn luôn tìm nó để bàn. Hơn nữa Thư Hoa cũng đã trưởng thành, quản lý ruộng đất ở quê, con dâu bà Hai cũng có học thức cũng có thể trợ giúp mẹ chồng của nó lo liệu việc nhà, cho nên để quyền quản lý nhà cửa cho bà Hai."