Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 210
Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:07:05
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vớ vẩn, rõ ràng anh biết Tiểu Du cần quân bài nào, nên cố tình bỏ quân bài đó". Phó thái thái tức giận nói với Tần Du: "Như vậy thì chơi mạt chược còn có ý nghĩa gì nữa."
"Mẹ không cần phải thua hai quân bài liền như vậy có được không ạ?". Phó Gia Thụ còn nói với Tần Du:"Mẹ anh cứ đánh bài là lại xấu tính vậy đấy. Đánh bài cùng bà ấy chẳng thú vị chút nào."
"Nói với vẩn, bác gái không như vậy." Tần Du phản bác Phó Gia Thụ.
Phó thái thái vui vẻ ra mặt: "Vẫn là Tiểu Du ngoan."
"Được được được, mẹ đổi chỗ cho con, như vậy con cũng không còn cách nào cho Tiểu Du ăn bài. Được chưa."
Hai mẹ con đỗ chỗ. Tần Du ăn ngay mấy quân bài của Phó thái thái. Phó Gia Thụ nhìn Phó thái thái: "Sao mẹ lại cố ý thả bài cho Tiểu Du?"
"Rõ ràng là Tiểu Du may mắn, sao mẹ có thể cố ý thả bài được."
"Thả bà thì bảo là thả bài đi, cái này sao lại gọi là vận may tốt được hả mẹ. Mẹ như vậy là sao?"
Tần Du cười: "Tiêu chuẩn kép, nghiêm khắc với người khác nhưng lại khoan dung với bản thân."
"Ha ha ha. Mẹ có nghe không, có người không cảm kích kìa." Phó Gia Thụ hỏi mẹ.
Phó thái thái lườm Tần Du: "Con nhỏ không có lương tâm."
"Cái gì mà không có lương tâm, rõ ràng là công bằng chính trực." Phó Gia Thụ mặt mày hớn hở đánh bài.
Lục di thái ngồi sau lưng tiểu thư nhà mình, nhìn tiểu thư nhà mình mắt đi mày lại với Phó nhị thiếu. Hơn nữa dường như Phó thái thái còn mặc cho bọn họ mắt đi mày lại, còn rất thích tiểu thư nhà mình nữa.
Lần này lúc cô gia trở về, cô ấy có gặp. Nét mặt cô gia vẫn luôn trầm lặng, hoàn toàn không hoà ái dễ gần, mặt đầy gió xuân như Phó nhị thiếu.
Nhìn tiểu thư và Phó nhị thiếu cũng vô cùng xứng đôi. Vừa rồi ở phòng khách, Tam di thái cũng đã nói là thái thái trả lại ngọc như ý của nhà họ Tần, hy vọng tiểu thư sớm ngày gặp được phu quân. Chẳng lẽ...
Cái sự xứng đôi này, hai vị thái thái Hứa, Phương cũng nhìn ra. Hứa thái thái hỏi Tống thái thái: "Hình như quan hệ giữa tiểu thư Tần và Phó thiếu gia rất tốt."
"Hai đứa nó quen nhau từ nhỏ. Gia Phó có chút hoạt bát lại biết chăm sóc tiểu cô nương. Cho nên thân với Tiểu Du hơn một chút. Lần này ra ngoài, Ngạn Thư nhờ Gia Thụ chăm sóc Tiểu Du, hai đứa nó vừa gặp đã lại thân thiết như xưa. Ngạn Thư đã xem Tiểu Du như em gái, vừa hay Phó lão gia và chị dâu Di Liên lại rất thích Tiểu Du, nhà chúng tôi đương nhiên là muốn chúng nó tiến tới rồi, biết rõ vẫn tốt hơn là không biết gì." Tống thái thái ra một quân bài:"Sau này vẫn trông vào duyên phận của bọn trẻ thôi. Ra ngoài rồi mới biết Thượng Hải không giống quê chúng tôi, yêu đương tự do, hai người phải ở bên nhau mới tốt."
Có những câu nói này của Tống thái thái cộng thêm việc Phó thái thái rất thích Tần Du, lần này ngay cả các di thái thái cũng hiểu rõ, Phó gia không hề để ý Tần Du là đại thiếu phu nhân bị nhà họ Tống bỏ rơi, bây giờ xem ra là Phó thiếu gia đang theo đuổi Tần Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-210.html.]
Đánh bài xong, Tống thái thái giữ mấy vị thái thái ở lại ăn cơm tối. Phó Gia Thụ đương nhiên cũng ở ăn chực bữa tối. Anh ngồi cạnh Tần Du nhìn đồng hồ đeo tay: "Xem ra là ông chủ Niên sẽ không đến."
Tần Du cười:"Em cho ông ấy cơ hội mà ông ấy còn không đến. Vậy thì chỉ có thể nói là tầm nhìn và suy nghĩ của ông ấy hạn hẹp."
Phương thái thái hỏi: "Tiểu thư Tân, lời nói này giống như ông chủ Niên đã bỏ qua một cơ hội rất lớn vậy."
"Phương thái thái à, trên thương trường kết duyên phải nhiều hơn kết thù mới được."Đập bàn trong kinh ngạc" có một câu thế này "cần gì phải có gió mới căng buồm", nghĩa gốc là đời người biết nay chẳng biết mai, cần gì phải cố chấp truy tìm. Sau khi tôi đọc xong thì tôi cho rằng cũng có thể hiểu là khi gió lớn không thể kéo căng buồm, làm người thì phải để lại đường sống. Hôm nay tôi cho ông chủ Niên cơ hội này, chính là tôi đã để lại đường sống, vẫn cho một cơ hội kết duyên. Nhưng ông ấy không quý trọng cơ hội này, tôi cũng không thể nể tình ông ấy và bác Phó có quan hệ đồng hương cho ông ấy thêm một cơ hội nữa. Như vậy thì tôi sẽ trở thành người không hề có chút nguyên tắc nào."
Tần Du nói, hai vị thái thái nghe, cảm thấy vô cùng đúng, nhưng lại phát hiện cái gì cũng không được nói rõ. Hai người thắc mắc trong lòng, thì thầm lên xe rời đi.
Phương thái thái về nhà, quả thật không kìm được gọi điện thoại cho Niên thái thái, nói với bà ta những lời nói mà Tần Du đã nói, những câu nói tưởng như đã nói mà thực ra cái gì cũng chưa nói.
Niên thái thái về nói với lão gia nhà mình. Niên lão gia nửa tin nửa ngờ, nghe Tần Du muốn ông ta đích thân đến xin lỗi thì giận tím mặt: "Cô ta nghĩ mình là cái thá gì? Cùng lắm cũng chỉ là một con ch.ó dưới tay bà Dương. Bà Dương nắm quyền, cô ta chỉ là quản lý bộ phận đại lý máy dệt, mà có thể nhúng tay vào chuyện đất đai của bộ phận bất động sản à. Đúng là, tôi không hiểu rõ từng li từng tí về Cửa hàng tây, nhưng vẫn phân biệt được rõ ràng. Thực sự cho rằng chỉ dựa vào máy in nhà họ Tống là có thể đứng vững ở Minh Thái, muốn làm gì thì làm à."
"Lỡ như..."
"Không sao. Không phải vừa gọi điện cho lão Tuyên để ông ấy đi làm rõ rồi à. Ngày mai chúng ta lập tức quay về. Trên đời này không có kẻ không tham, cùng lắm là nhiệm kỳ tới chúng ta bỏ ra thêm ít tiền thắp hương."
"Lão Tuyên cũng theo ông bao năm rồi, hẳn là sẽ không hồ đồ như vậy."
"Tóm lại, chúng ta không ở Thượng Hải, cũng không biết xảy ra chuyện gì. Ngày mai chúng ta trở về. Nhưng muốn tôi xin lỗi cô ta thì cô ta cứ nằm mơ đi." Niên lão gia nổi giận đùng đùng.
Có câu nói này của lão gia nhà mình, Niên thái thái vẫn có chút sức mạnh: "Cho dù có muốn bát cơm tôi cũng nhảy qua cổng nhà cô ta. Hơn nữa, cô ta là cái thá gì chứ, chẳng lẽ ly hôn rồi sẽ được ngự ban đền thờ, có thể làm rạng rỡ tổ tông à?"
"Ai da, bà đừng có giận, tôi cũng chỉ nói với bà một chút thôi. Tôi rất sợ cô ta có bản lĩnh gì đó khiến các bà bỏ qua cơ hội. Được rồi được rồi tôi cúp máy đây."
Đối phương cúp điện thoại. Niên lão gia nói không sợ, nhưng ngày hôm sau hận không thể mọc ra một đôi cánh để bay về Thượng Hải.
DTV
Ở nhà học Tống, sau khi một trận mạt chược hạ màn, lại thông qua miệng lười của bọn nha đầu phục vụ ở đó, tất cả người giúp việc đều biết, hoá ra từ trước đến giờ không có hồ ly tinh gì cả, bị đồn thành hồ ly tinh chính là thiếu phu nhân cũ, Tần tiểu thư.
Không chỉ là thiếu gia muốn ly hôn mà Tần tiểu thư cũng muốn ly dị. Thiếu gia và Tần tiểu thư bàn bạc xong, ly hôn xong, thiếu gia là về nhà bẩm báo. Không ngờ Niên thái thái tới Ninh Ba lại truyền ra nhiều tin đồn như vậy khiến cho mọi người nghĩ rằng thiếu gia ly hôn với thiếu phu nhân là vì hồ ly tinh.
Hơn nữa Tần tiểu thư dường như rất gần gũi với Phó thiếu gia, Tần tiểu thư không làm đại thiếu phu nhân nhà mình rất có thể sẽ làm thiếu nhân nhà họ Phó. Rất nhiều người không khỏi cảm khái, đây chính là số giàu sang.
Người lăn lộn khó ngủ lúc này là Lục di thái. Ban ngày cô ấy ngồi sau lưng tiểu thư, lúc ban đầu là Phó thiếu gia chiếm ưu thế, nhưng sau khi Phó thiếu gia ngồi đối diện tiểu thư, cô ấy liền thấy rất rõ.