Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:26:39
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người anh em đó nhìn theo bóng lưng Đinh Trường Thắng lời đi, sau đó lắc đầu cầm theo cái bình thuỷ đi vào trong văn phòng: "Dệt cơ ở trên tầng, hôm nay lại được ăn bánh ngọt rồi."

"Sao lại được ăn bánh ngọt nữa? Vẫn là quản lý nữ kia của bọn họ mời à?"

"Còn ai có thể hào phóng như thế nữa? Vả lại rõ ràng công việc là do quản lý nhà người ta giải quyết ổn thoả, cô ấy còn mời mọi người ăn bánh ngọt." Người anh em này thuật lại sự việc ở hải quan mà Đinh Trường Thắng nói với mình: "Người ta có bản lĩnh đấy! Cô cũng đừng suốt ngày nói người ta có gương mặt xinh đẹp nữa, vừa rồi Đinh Trường Thắng có nói, vì để thực hiện các biện pháp mà quản lý Tần đưa ra, ông chủ Tống đã tới đó đuổi thẳng cổ thân tín của mình đi! Đừng vì bản thân không có tài cán gì rồi nghĩ người ta chỉ có thể dựa vào gương mặt để kiếm cơm."

DTV

"Muốn ăn bánh ngọt cũng được! Vậy anh xin điều chuyển đi!" Một tên tay sai của Charles Hà nói.

"Má nói! Nói vài ba câu cũng không được à? Anh nghĩ ngày nào tôi cũng muốn nhìn thấy gương mặt đó à!"

Ban nãy lúc Charles Hà bị Tần Du đánh, đó không chỉ là vấn đề một cái tát mà còn là chuyện mất mặt nữa. Tuy nhiên anh ta cũng bị mất mặt rất nhiều rồi.

Lúc này, Charles nghe thấy tiếng bàn tán ở bên ngoài, anh ta thật sự rất muốn đập gạt tàn.

Charles đi đến trước cửa, mở cửa ra rồi nói: "Muốn đi lên tầng phải không? Đợi đến mai tôi đưa anh lên dó. Mấy người nghĩ xem hôm nay mấy người sếp Tây đều không có mặt là vì sao? Hôm nay phải quyết định xem rốt cuộc ai là người cút, mấy người nghĩ là Henry dân anh chị cút hay bà Tây cút?"

Nói xong anh ta đóng cửa cái rầm, đóng sầm cửa lại.

Anh nhân viên này cũng rất cố chấp, anh ta nói: "Nói rồi đấy nhé! Ngày mai không dẫn tôi lên đó thì mẹ nó anh là thằng óc heo! Đầu óc có vấn đề, khi ấy thấy con gái nhà người ta xinh đẹp, gọi người ta đến phỏng vấn, trong đầu không có ý tốt, người ta thật sự có bản lĩnh lại cứ muốn lắm lời sau lưng người ta cơ, nói người ta dựa vào gương mặt, do ngủ với người ta nên mới có được đơn hàng. Giúp đỡ! Anh thích dẫn Henry đến kỹ viện ngủ với phụ nữ, nghĩ người ta cũng giống như anh sao? Hôm nay tôi nói mấy lời này, Henry thăng chức, tôi sẽ không làm nữa! Tôi không tin, chẳng lẽ đất Thượng Hải lớn thế này không có chỗ cho tôi kiếm cơm sao."

"Phương Mông, đừng nổi nóng nữa, không có ý nghĩa gì đâu."

Văn phòng ở dưới tầng đang cãi nhau, trên tầng Tần Du và các đồng nghiệp đang ăn trà chiều, cùng nhau nói về mọi chuyện kế tiếp, có đồng nghiệp hỏi: "Quản lý Tần, nghe nói hôm nay mấy người nước ngoài muốn quyết định xem rốt cuộc là phu nhân Smith rời đi hay là Henry rời đi?"

"Tôi cũng không nghe ngóng được mấy chuyện này, mọi người không cần phải bận tâm quá đến chuyện này đâu, cho dù là ai ở lại, ai rời đi, bộ phận của chúng ta vẫn sẽ còn đó."

"Nhưng phu nhân Smith đi rồi, cô cũng sẽ rời đi."

"Công ty là cố định, còn biến động nhân sự là chuyện bình thường, mọi người không cần lo lắng chuyện này quá đâu." Đồ Tây trong thời đại này thật sự hơi ngọt, Tần Du uống một hớp trà: "Bình tĩnh đối mặt mới là cách đối mặt tốt nhất."

Tần Du hiểu, Minh Thái đã rối như canh hẹ gần một năm nay rồi. Nếu như cứ có hai phe đối chọi nhau thế này thì sẽ rất bất lợi với công ty.

Hiển nhiên, lần này các cổ đông sẽ quyết định một trong hai bên phải rời đi, đây là một lựa chọn rất tốt.

Đối với cô mà nói, sau một thời gian dài học tập như thế, về cơ bản là cô cũng đã thích ứng được với cuộc sống trong thời đại này, biết được cách buôn bán làm ăn trong thời đại này. Nếu phu nhân Smith thật sự suy tàn, cô sẽ quay về nghỉ ngơi một thời gian, đến lúc ổn lại rồi tính tiếp, ít nhất trong vòng nửa năm cũng chưa chắc làm xong được chuyện ở xưởng Hải Đông và xưởng Hưng Hoa.

Về nhà thay quần áo, để đôi bàn tay khéo léo của Ni Nhi búi tóc cho mình, cô ngồi xe kéo đi đến khách sạn Astor.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-190.html.]

Tần Du đi vào trong phòng tiệc riêng, phu nhân Smith đang nói chuyện với Kiều Hi trông thấy cô thì lập tức giang tay ra: "Điềm Tâm."

Phu nhân Smith giang tay ôm Tần Du lần nữa rồi nói: "Cảm ơn cô trưa nay đã xuất hiện ở khách sạn Hối Trung."

"Vậy nên, Henry là người bị loại sao?" Tần Du hỏi phu nhân Smith.

"Đúng vậy." Phu nhâm Smith nói: "Nhưng nếu như trưa nay cô không đến, người bị loại sẽ là tôi, cảm ơn cô!"

"Trong cuộc họp Henry đã phô bày khả năng nắm quyền khống chế thị trường bản địa của mình, buổi sáng anh ta uy h.i.ế.p tất cả mọi người, nói ngừng nhận đồ ở bộ phận đại lý máy dệt chỉ là bước khởi đầu..." Bob cười rất vui vẻ: "Ai cũng tin, nhưng sự xuất hiện trưa nay của cô, không ngờ cô lại tìm được phó tổng cục thuế hải quan Giang Hải, khiến những lời nói ban sáng của anh ta đều biến thành mũi tên buổi chiều công kích anh ta."

"Nếu như không phải khi đó Madam muốn giúp đỡ David, tôi cũng sẽ không quen David, David cũng sẽ không thể giới thiệu Tom cho tôi làm quen."

"Buổi sáng Henry nói có một viên chức tài chính cấp cao nói với anh ta, sự phồn vinh của nền kinh tế sẽ không thể gián đoạn, hơn nữa anh ta còn nói nhất định khu tô giới Thượng Hải sẽ tăng trưởng giống ngày trước. Thế nên bây giờ áp dụng chính sách thu hồi là một sai lầm. Những phân tích buổi trưa của cô về tình hình kinh tế, buổi chiều chúng tôi đã yêu cầu anh ta nói một cách logic, tại sao sự phồn hoa của nền kinh tế sẽ không bị gián đoạn, bảo anh ta phản bác lại quan điểm của cô? Sau đó anh ta không thể nào thuyết phục được các cổ đông."

Tri thức tích lũy của Henry không đủ để phản bác được quan điểm Tần Du đã đưa ra kết luận ở kiếp trước, buổi chiều thua liên tiếp, Henry là người ra đi, phương án được đưa ra chính là Henry đi đến Hồng Kông khai hoang đất biên cương.

Kiều Hi biết Minh Thái có một số vấn đề: "Chỉ cần mọi người đều ở Minh Thái là tôi yên tâm rồi."

"Đó là điều đương nhiên." Phu nhân Smith rất vui mừng nói: "Hơn nữa, chẳng bao lâu nữa chúng ta có thể nhìn thấy dệt cơ của Korn được mua bán ở thị trường Trung Quốc, Yolanda, cô nói xem?"

Dệt cơ của Korn chính là máy dệt cơ của xưởng Hưng Hoa, tuy phần trăm cổ phần Kiều Hi đang nắm giữ rất ít, cuối cùng vẫn là Phó lão gia quyết định dùng nhãn hiệu Korn này để Minh Thái làm đại lý, sử dụng kỹ thuật của Đức, sản xuất ở Trung Quốc.

Đừng nói là một trăm năm trước mà ngay cả một trăm năm sau vẫn có doanh nghiệp lấy tên nhãn hiệu nước ngoài, tìm người nước ngoài đến làm đại diện sản phẩm, bán hàng với giá cao.

Trong thời đại công nghiệp lạc hậu này, cách làm này chẳng có gì đáng trách cả.

"Đúng vậy, hy vọng cả Đức và Trung Quốc đều phát triển."

Ăn tối xong xuôi, sau khi đưa Kiều Hi về khách sạn, Tần Du ngồi xe của phu nhân Smith quay về nhà, phu nhân Smith nói: "Yolanda, tai họa ngầm lớn nhất trước mắt chính là bộ phận bất động sản, tôi có suy nghĩ này."

"Suy nghĩ gì?"

Phu nhân Smith nhìn Tần Du: "Tôi muốn giao lại bộ phận này cho cô."

Tần Du ngẩn người, bộ phận bất động sản? Trách nhiệm của bộ phận này cũng lớn quá rồi? Cô mới vào công ty chưa được bao lâu mà.

"Nó quá quan trọng, người của Madam ở đây, ngoài cô ra hiện tại cũng khó có người nào có thể đảm nhận được vị trí này. Vì đây chính là vị trí cần phải quan hệ với cả hai bên, cần quen thuộc với người Trung Quốc." Bob nói: "Nếu như cô bằng lòng, trong một thời gian ngắn, cô sẽ đảm nhận vị trí giám đốc của dệt cơ và bộ phận bất động sản. Chúng tôi muốn để Trương làm trợ lý quản lý của đại lý dệt cơ, báo cáo công việc cho cô, cho đến khi Trương trưởng thành, có thể đảm nhận được chức vụ quản lý mới thôi. Đây là kết quả sau khi tôi và Madam suy nghĩ rất lâu đưa ra. Lần này Henry rời đi, có rất nhiều người không thể dùng được, chúng tôi muốn có người nhanh chóng tiếp quản phòng ban này."

Loading...