Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:26:34
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tất nhiên cô là bạn, cũng là khách quý luôn cần được phục vụ tốt. Vì câu nói kia, lòng tin còn đáng quý hơn cả vàng." David hỏi cô: "Cụ thể là chuyện gì vậy?"
Tần Du vừa đi vừa nói chuyện này với David, David dẫn cô lên tầng, đi qua hành lang dài dằng dẵng, Tiểu Cát hỏi cô: "Quản lý Tần, bây giờ chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Đến chỗ bạn của bạn tôi."
Đến khi đến trước cửa văn phòng đang mở.
Tần Du và David đi vào trong văn phòng, có một anh chàng ngoại quốc trẻ tuổi đang đứng trong đó nói: "Ông Kaufmann, ông Williams đang đợi ông, mời ông đi theo tôi."
Người đó bước đến trước cánh cửa gỗ cao, mở cửa ra rồi nói: "Mời vào."
Tần Du không biết mình có nên vào hay không thì David nói với cô: "Yolanda, cô vào cùng tôi đi."
"Tiểu Cát, anh đứng bên ngoài đợi tôi."
Tần Du đi theo David vào trong văn phòng, bên trong có một người Tây trung niên, mặc quần áo kiểu Tây, nói giọng Luân Đôn tiêu chuẩn.
Sau khi ông ta và David ôm nhau xong, David quay người lại nói: "Tom, ngày trước tôi đã từng nói với ông, khi tôi tuyệt vọng về mình nhất, có một người phụ nữ đã nói với tôi thế này, lòng tin còn đáng quý hơn cả vàng, cô ấy đã gửi hai mươi nghìn tiền aoxơ ở ngân hàng H vào Delta, cô ấy còn nói, tuổi thọ của Delta còn dài hơn cả chúng ta, hôm nay tôi đã dẫn cô gái ấy tới đây."
"Chào cô! David đã nhắc đến cô với tôi rồi, cô là một cô gái rất đặc biệt, là cô đã giúp chúng tôi vượt qua khủng hoảng."
"Tôi lại không cho là thế, không có tôi, tôi tin David cũng có thể vượt qua được khủng hoảng, tôi chỉ cho ông ấy một chút ủng hộ về lòng tin thôi."
"Tom, giải quyết một đơn hàng cho Yolanda trước đã, để người của cô ấy có thể xử lý chuyện này trước, sau đó chúng ta lại cùng nhau nói chuyện, ăn uống."
Người đó gọi thanh niên trẻ tuổi kia đi vào, bảo anh ta tìm người rồi dẫn Tiểu Cát đi giải quyết.
Tần Du ngồi trong văn phòng của Tom nhìn bức bích họa trên tường, bức đầu tiên là một ngôi miếu thờ, bức thứ hai là một tòa nhà cao tầng, bức thứ ba là toà cao tầng hiện tại này. Đây là đổi thay của địa chỉ văn phòng hải quan Giang Hải.
Hai người đang nói chuyện, kể từ khi tổng cục thuế hải quan chuyển từ Bắc Kinh về đây, chính phủ dân quốc và tổng cục thuế đã tiến hành đàm phán, yêu cầu tự chủ thuế xuất nhập khẩu, yêu cầu có thể được tự do sử dụng thuế dư.
Bấy giờ Tần Du mới biết, sau khi dân quốc được thành lập, khoản thuế ở hải quan cũng rơi vào trong tay người nước ngoài, hơn nữa đều nằm trong tài khoản của ba ngân hàng Anh đầu tư, thậm chí ngay cả tiền thuế dư trả nợ, bồi thường còn lại, chính phủ Trung Quốc cũng không có quyền sử dụng.
Trước đây Datel không xơi được miếng bánh ngọt tiền thuế, vậy nên David muốn trở thành một trong các ngân hàng gửi tiền thuế, dòng tiền ra vào lớn như thế sẽ khiến Datel có khả năng chống rủi ro cao hơn.
"Với tình hình hiện tại, hoàn toàn không có khả năng, chính phủ quốc dân yêu cầu rót tiền thuế vào ngân hàng Trung Ương mới thành lập, ba ngân hàng khác cũng sẽ rút khỏi." Tom nói với David: "Thế nên ông đừng tơ tưởng đến miếng bánh ngọt này này nữa."
Đây cũng được coi như một bước tiến rồi! Ít nhất tiền thuế hải quan của nước mình, chính phủ cũng có thể tự sử dụng.
Thư ký của Tom đi vào: "Tần tiểu thư."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-188.html.]
Tần Du đứng dậy đi ra bên ngoài, Tiểu Cát cười tươi như hoa nói: "Đã giải quyết xong rồi. quản lý Tần, cô giỏi thật đấy! Hôm nay coi như tôi được mở rộng tầm mắt rồi."
"Anh về trước đi? Tôi và bạn của mình muốn cùng đi ăn trưa với ông Williams."
DTV
"Vâng."
David đề nghị đến khách sạn Hối Trung dùng bữa, toà nhà hải quan cách khách sạn Hối Trung không đến hai ba trăm mét. Tần Du và hai người kia cùng đi qua đó
Ngoài nhà hàng đồ Tây ra thì khách sạn Hối Trung còn có một nhà hàng cao cấp, chắc cũng được coi như là nhà hàng bò bít tết nhỉ? Hay nói một cách khác đây chính là nơi cung cấp đồ tây hạng sang hơn so với nhà hàng đồ Tây.
Gọi món xong, Tần Du nghe hai người họ nói tiếp về chủ đề vừa rồi. Thì ra Tom William vừa mới được điều từ hải quan Vũ Hán về đây, ông ta vốn là cấp dưới cũ của tổng cục thuế Giang Hải Maze. Nay tổng cục thuế Angle mới nhậm chức có mâu thuẫn sâu sắc với chính phủ quốc dân, tất nhiên chính phủ quốc dân hy vọng sẽ có một tổng cục thuế có thể làm dịu lại mâu thuẫn giữa hai bên. Tất nhiên điều chính phủ dân quốc hy vọng chưa chắc đã là điều người Tây mong muốn, vậy nên trong nội bộ hải quan cũng đấu đá nhau rất ghê.
Chỉ có thể nói, nơi nào có người nơi đó có giang hồ, đám người Tây từ bên ngoài vào trong Minh Thái là đấu đá nội bộ dữ dội nhất, trông sắc mặt của phu nhân Smith rất khó coi, hình như Henry cũng có phần đắc ý.
"Xin lỗi, Boss của tôi đến rồi, tôi qua đó chào hỏi." Tần Du đứng dậy.
"Tôi đi với cô." David nói.
Phu nhân Smith đã giới thiệu Kaufman David cho cô biết, mọi người đều quen biết nhau cả. Tần Du và David đi qua đó. Bob trông thấy hai người tuy có hơi bất ngờ nhưng anh ấy cũng biết là Tần Du giúp David tìm được nhà họ Phó, vượt qua được quãng thời khắc khó khăn nhất của Delta, làm giảm khủng hoảng.
Tần Du chào hỏi Bob và phu nhân Smith, cô nhìn Henry rồi một cái rồi nói với phu nhân Smith: "Madam, tôi nghĩ bà nên dành ra một chút thời gian để mời David ăn cơm, nếu như không phải hôm nay ông ấy giới thiệu ông William phó tổng cục thuế cho tôi làm quen thì cũng không biết đến bao giờ hai bộ máy móc của Hạo Phương mới được cho ra nữa!"
Tần Du thấy sắc mặt phu nhân Smith chuyển từ mưa sang nắng: "David, cảm ơn ông!"
"Bà có muốn tới làm quen với Tom không?" David hỏi phu nhân Smith: "Ông ấy vừa mới được điều chuyển từ hải quan Vũ Hán qua đây."
"Được."
Phu nhân Smith lại đó nói chuyện với Tom, Tần Du không đi, cô nhìn Henry rồi nói: "Henry, ông có thể dạy Charles của ông dùng não để suy nghĩ được không? Sao anh ta có thể cho rằng tôi sẽ mất đơn hàng máy in hoa ở xưởng Đông Hải Sa chứ? Là ai đã cho anh ta ảo giác này vậy?"
Lúc này Henry cũng đang đắc ý, ông ta vuốt ve chùm râu rồi nói: "Cô Yolanda, không biết cô lấy tự tin ở đâu vậy?"
"Nếu như cần thiết, ngày mai tôi có thể mời ông Tống Thế Phạm đến cửa hàng Tây này, nói chuyện về hiệp định khung hợp tác lâu dài trong tương lai với Bob và Madam." Tần Du nói với Henry: "Không lẽ anh cho rằng, để ông chủ Niên của xưởng xây dựng quay về Ninh Ba nói xấu vài câu về tôi với ông Tống Thế Phạm, ông Tống sẽ tin thật ư? Nhận định thương nhân đứng đầu người Trung Quốc không có đầu óc, tôi đề nghị anh ta nên tự hỏi lại mình xem mình có đầu óc hay không."
Charles Hà đã báo cáo chuyện này với Henry rồi, Henry nghe anh ta nói như thế, một là không làm, hai là đã làm thì làm cho hẳn hoi, đơn giản là bảo cả bộ phận đại lý máy móc dừng hoạt động, ông ta đi tìm Lý Duy bên phía hải quan đến ngăn bật đèn xanh cho sản phẩm xuất nhập khẩu của Minh Thái.
Chặn đứng bộ phận đại lý máy dệt trong tay phu nhân Smith, ép cổ đông lựa chọn, hoặc là ông ta bị sa thải hai là phu nhân Smith cút về nhà trông con.
Bây giờ phu nhân Smith đang nói chuyện với ông William, nghe có vẻ phía hải quan bên kia đã bật đèn xanh, nhưng người này và cục thuế hải quan Giang Hải đứng cùng một chiến tuyến, đâu phải một giám đốc như Lý Duy có thể sánh được. Tần Du đang muốn tuyên bố với tất cả mọi người, sau này sẽ không có bất cứ vấn đề gì ở chỗ hải quan nữa
Trong cuộc họp buổi sáng ông ta có chất vấn phu nhân Smith khiến bà ấy á khẩu không nói được gì, nhưng giờ đây những vấn đề này đã không còn nữa... hoàn toàn biến mất.
Hiển nhiên Bob đã phản ứng lại, anh ấy cười ha hả, Tần Du thấy đại cổ đông đều đang ở đây, là một con ch.ó trung thành của phu nhân Smith, tất nhiên anh ấy sẽ phải dốc hết sức rồi: "Henry, mấy năm nay lúc bộ phận bất động sản đều có thể lên trời, anh nói xem một người đầu óc không được thông minh cho lắm quản lý bộ phận này cũng có thể kiếm được tiền, sau chiến tranh ở trời Âu, giữa phiếu công trái quốc Anh quốc và trái quyền quốc của nước Mỹ không cân bằng..."