Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:26:29
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống lão gia thấy con trai buồn bực không vui bèn khuyên nhủ: "Đàn ông nên đặt sự nghiệp lên hàng đầu, sao có thể sa vào chuyện yêu đương trai gái chứ? Đại trượng phu sao phải lo không có vợ?"

Tống thái thái nhìn Tống lão gia với ánh mắt lấp lóe, còn ông ấy thì đang phàn nàn: "Minh Ngọc, trong loại hoàn cảnh hôm nay bà thực sự không biết nặng nhẹ gì cả. Nói bà nghĩ đến quyền lợi của người khác chứ không tính cho người nhà chắc cũng không sai đâu nhỉ? Vừa rồi tôi nể mặt bà..."

Hôm sau, Tần Du tới cửa hàng tây, đi thẳng tới phòng làm việc của Bob, thư ký của Bob nói với cô rằng: "Giám đốc Tần, hôm nay mấy vị lãnh đạo đều đến khách sạn Hội Trung họp rồi nên sẽ không tới đây nữa."

Lúc này, Tần Du mới nhớ ra, nội bộ Thái Minh đã tranh đấu được một thời gian, đấu gay cấn như vậy cũng rất khó đưa ra được quyết sách. Vì có thể giải quyết tình trạng này mà các lãnh đạo của Thái Minh quyết định bàn bạc đưa ra phương án giải quyết ở Hội Trung.

"Ngại quá, tôi lại quên mất."

"Tối nay, Smith sẽ tổ chức tiệc đón gió tẩy trần cho Kiều Hi ở khách sạn Astor, đến lúc đó, cô nói với Bob là được rồi."

"Được, cảm ơn!"

Tần Du rời khỏi văn phòng của Bob, gặp được Charlie Hà đang đứng nhìn cô ở ban công tầng văn phòng của họ.

Tần Du mỉm cười gật đầu với anh ta, đồng nghiệp đ.â.m chọc sau lưng nhau nhưng gặp mặt vẫn phải mỉm cười, đây là lịch sự.

Charlie Hà chặn đường đi của cô rồi cười hỏi: "Tần tiểu thư, dạo này đơn hàng thế nào rồi?"

"Anh đang nói đơn hàng nào thế?"

"Còn đơn hàng nào nữa, đơn hàng máy in hoa của xưởng Hải Đông đó! Nghe nói Tống đại thiếu vì để theo đuổi người đẹp ở cửa hàng tây mà vứt bỏ người vợ Tào Khang. Nhưng người đẹp cửa hàng tây này lại nhân lúc Đại thiếu về nhà, ôm ấp với Phó nhị thiếu ở trường đua ngựa." Charlie Hà tựa vào hành lang gỗ bưởi ốp tường rồi than thở.

Chiều hôm qua, Charlie Hà nhận được điện báo của ông chủ Niên gửi tới, ông chủ Tống đã biết Tống Thư Ngạn vì theo đuổi cô gái trước mặt này mà đưa hợp đồng, hơn nữa còn ly hôn với vợ, suýt nữa đã tức điên đánh cho con trai một trận, trong nhà gà bay chó sủa, hai vợ chồng vội vàng chạy tới Thượng Hải. Chiều qua, anh ta không kìm được mừng thầm trong lòng, muốn tìm Tần Du, nhưng tiếc là lúc đó cô không tới cửa hàng tây.

DTV

Charlie tỏ vẻ giễu cợt: "Tần tiểu thư xuôi chèo mát mái, không biết khi Tống lão gia biết được chuyện này thì con vịt đến tay cô có bay đi mất không nhỉ?"

Nghe những gì Charlie nói, nhớ tới Phó thái thái tức giận đùng đùng muốn đi tìm Niên thái thái đánh bài là Tần Du lại muốn cười. Có vẻ ông chủ Niên và Niên thái thái về quê là vì Charlie Hà này chăng?

Vừa nghĩ như vậy, Tần Du đã hiểu rõ tất cả. Thật đúng là thế! Charlie Hà muốn phá bĩnh đơn hàng máy in hoa này, để nhiệm vụ hoàn thành chỉ tiêu vượt mức của cô biến thành công cốc, sau đó cô sẽ bị đuổi khỏi Thái Minh. Mà đại lý máy dệt là một mảng quan trọng của Thái Minh, mảng này lại đang nằm trong tay phu nhân Smith. Đến lúc đó, Henry sẽ nói phu nhân Smith có suy nghĩ kỳ quặc, vọng tưởng lấy được thành tích nhờ vào một cô gái xinh đẹp, cuối cùng đổ sông đổ biển. Thật tiếc mà!

"Nếu giám đốc Hà biết tôi xuôi chèo mát mái thì nên đoán được Tống lão gia sẽ vừa gặp đã quen với tôi. Ngoài mấy cái máy in hoa này ra, ngay cả đơn hàng máy in hoa và máy dệt của xưởng mới cũng đều cho tôi. Trước mắt xem ra, trong vòng ba đến năm năm, tôi không cần lo lắng về chuyện đơn hàng nữa. Không biết anh có hài lòng với câu trả lời này không?"

Charlie đột nhiên như hiểu ra điều gì đó: "Dĩ nhiên, ai cũng biết Tống lão gia thích người đẹp, nếu Tần tiểu thư bắt chước Dương quý phi..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-186.html.]

Người tàn ác đúng là không có giới hạn. Tần Du ngứa tay, không chờ Charlie nói hết đã vung một đ.ấ.m tới. Cú đ.ấ.m này của cô không phải chỉ để ngắm, luyện lực cánh tay nhờ vào mỗi ngày nâng đẩy ghế đẩu gỗ đỏ.

Kiếp trước, thị trường Ấn Độ vẫn luôn là cục xương cứng khó gặm, nhưng trên thế giới, ngoài Trung Quốc ra, còn có quốc gia nào có tiền năng và dân số khổng lổ như vậy chứ? Cho nên sau khi xây dựng nhà xưởng ở các nước Đông Âu và Đông Nam Á, tập đoàn vẫn luôn muốn tiến quân vào thị trường Ấn Độ. Tần Du là một trong những nhân viên nòng cốt, ông lớn trong kinh doanh đã chuẩn bị sẵn sàng tới Ấn Độ khai thác thị trường. Tất nhiên, kỹ năng vật lộn cơ bản cũng là một trong những điều cần phải chuẩn bị.

Tuy Tần Du chỉ tự tin đôi chút về nắm đ.ấ.m của mình, nhưng Charlie Hà này cũng yếu như sên nhỉ? Dù dì nam nữ sinh ra đã có chênh lệch về sức mạnh.

Điều Tần Du không biết là, ở thời đại này, Charlie Hà quản lý mảng sản nghiệp bất động sản cửa hàng tây vô cùng béo bở. Suốt ngày ra ngoài ăn ăn uống uống, năng lực lớn nhất của anh ta chính là có thể nốc cạn một lít rượu trắng, thích nhất là đi cùng với các nhà cung ứng hàng hóa như ông chủ Niên. Lúc tới quán rượu chè chén, viết một tấm chi phiếu ném cho nhân viên phục vụ của quán, vào trong sảnh gọi mấy cô em tới bồi rượu. Đắm chìm tửu sắc nhiều, dĩ nhiên sức khỏe yếu.

Nghe thấy tiếng vang, nhân viên cửa hàng tây lần lượt thò đầu ra thì thấy Tần Du trở tay ấn Charlie Hà lên tường: "Hà Cường, tôi đã nói với anh từ trước, suy nghĩ vấn đề thì nên dùng não chứ đừng dùng thân dưới. Đến bây giờ mà anh vẫn còn nghe không hiểu à?"

Charlie Hà bị cô ấn chặt lên tường, nhất thời không động đậy được.

Tần Du không thấy anh ta trả lời: "Một thằng đàn ông mà không động đậy nổi dưới tay một cô gái, vẫn còn mặt mũi đi đánh giá thực lực của cô gái đó à? Tôi hỏi anh đấy? Anh có nghe hiểu không?"

Người ngày càng đông, Charlie Hà nghiến răng nghiến lợi: "Nghe rõ rồi!"

Mọi người từng đi họp cùng cô nên biết cô có năng lực, miệng lưỡi cũng ghê gớm, bây giờ thấy cô ấn chặt Charlie Hà như thế, có mấy người ở thời đại này từng thấy một cô gái có sức lớn như vậy chứ? Hôm nay đám lãnh đạo người Tây đều ra ngoài họp, mọi người yên tâm xem kịch.

"Lần sau mà còn ngứa mồm thì tôi sẽ đánh rụng răng anh đấy! Để anh đi nạm một miệng đầy răng vàng!" Tần Du thả Charlie Hà ra.

Đang ở tầng lầu phòng mình, cho nên rất nhiều cấp dưới của cô đều ra xem, Tần Du nói với mọi người: "Được rồi, được rồi! Xem náo nhiệt xong rồi thì chúng ta có thể đi vào. Làm việc thôi, làm việc thôi!"

Tần Duy quay người, nghe thấy Charlie Hà ở phía sau buông lời tàn nhẫn: "Cô cũng không đắc ý được lâu đâu!"

Tần Du quay đầu nhìn anh ta chằm chằm, không biết gã này bị cô nhìn chòng chọc như thế hay là làm sao, mà chuồn nhanh như thỏ.

Cô trở lại phòng làm việc, lật sổ ghi chép của mình rồi đi tới văn phòng lớn: "Thông báo với mọi người một chút, thứ hai cho đến thứ bảy tuần sau tôi nghỉ phép về Ninh Ba một chuyến. Hai ngày này, nếu có việc gì quan trọng thì cứ nói trước với tôi. Bây giờ chúng ta cần đối chiếu hạng mục công việc cần theo dõi đã."

Tần Du lướt qua từng dòng: "Tiểu Cát, sao hôm qua vẫn chưa lấy được hai chiếc máy dệt của Hạo Phương ra thế?"

Đây là hai chiếc máy dệt trước khi cô đến nhậm chức đã được đưa tới Hồng Kông mười ngày rồi, đến nay vẫn còn mắc kẹt ở bến tàu.

"Không có, tối qua tự tôi còn xuất tiền túi mua thuốc lá, lại mời mấy bữa rượu, lăn lộn đến buổi chiều mà vẫn không được thả ra."

Kiếp trước, Tần Du cũng từng gặp phải tình huống này, càng là những nước không phát triển thì hiệu suất làm việc của các đơn vị nhà nước càng kém. Hơn nữa, tham nhũng vô cùng nghiêm trọng, Trung Quốc ở thời đại này vừa khéo đang trong tình trạng này.

Người phụ trách chạy vặt của nhà máy dệt kia nói: "Vẫn còn chờ cơ à! Ông chủ Hứa người ta sắp đánh đến cửa rồi!"

Loading...