Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:26:22
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có phong thái của cha? Ha ha, Tống lão gia nhìn Phó lão gia đang cười nói. Từ nhỏ đến lớn, cha ông ấy từng nói đừng thấy ông anh nhà họ Phó này trọng nghĩa khinh tài, đây chính là người rất gian trá. Bây giờ xem ra là cha nào con nấy, nuôi được đứa con trai rất giống cha.

"Vừa rồi Văn Tú nói với tôi cá nguội rồi phải chưng lại nên hơi quá lửa, mọi người bỏ qua cho, ăn tạm vậy." Phó thái thái nói trước khi mấy người ăn cơm, bà ấy gắp thức ăn cho Tống thái thái: "Minh Ngọc, bà ăn thử miếng khoai sọ này đi, ăn ngon hơn cả thịt đấy."

Tống thái thái ăn một miếng: "Ăn ngon thật."

Phó thái thái thấy chồng mình ăn hai miếng đậu phụ thối hấp nên bưng luôn cái đĩa còn sót ba miếng đi: "Ông ăn nhiều như vậy làm gì? Để lại cho Tiểu Du miếng chứ!"

Nói xong, Phó thái thái đặt đĩa đựng ba miếng đậu phụ thối trước mặt Tần Du: "Tiểu Du, cháu ăn đi."

Tần Du gặp một miếng, Phó thái thái hỏi Tống thái thái: "Minh Ngọc, bà có ăn cái này không? Đức Khanh nhà tôi không cai được món này."

Tống thái thái nghĩ một lát, dùng đũa gắp một miếng đậu phụ, cắn một cái thấy vừa thối vừa tươi, đã bao nhiêu năm không ăn thứ này rồi?

Tống lão gia trợn tròn mắt nhìn phu nhân nhà mình ăn thứ có mùi nặng thế này, món này chưa bao giờ xuất hiện trên bàn ăn nhà họ.

Phó thái thái thấy Tống thái thái ăn ngon miệng như vậy thì vô cùng vui mừng: "Ngon đúng không? Tôi không thích đồ bên ngoài bán nên tự làm đó."

"Có điều tôi vẫn chưa hài lòng với hương vị cho lắm, tôi nói với bà nhé..." Tống thái thái truyền thụ bí phương cho Phó thái thái.

"Ừ ừ!" Phó thái thái nghĩ một chút: "Đừng làm nữa, nói chung bà còn ở lại Thượng Hải, sang năm lúc rau dền ra nhanh, chúng ta sẽ cùng làm."

"Cũng được."

Mấy ngày nay, Tống thái thái suy nghĩ quá nhiều. Mấy câu của chị dâu làm bà ấy tự vấn bản thân nhiều lần, mình hết lòng hết dạ lo cho gia tộc là vì cái gì? Những người trong nhà cũ kia có liên quan gì tới bà ấy? Con trai có khốn nạn tới đâu vẫn là con mình, ở đây có thể chăm sóc Nhã Vận, còn có chị dâu nói chuyện cùng.

DTV

Trước kia, Tống thái thái còn nghĩ mình là bà cả nhà họ Tống, những việc này là việc mà bản thân phải làm, nhưng giống như vị thượng cấp kia, phu nhân ở quê làm rất tốt bổn phận của mình, cuối cùng vị trí đệ nhất phu nhân đến lượt vợ già ở quê ư?

Nhớ tới lời bác sĩ Hoàng nói, nếu Tống thái thái còn quan tâm quá nhiều chuyện như vậy sẽ chẳng được sống yên mấy năm. Bà ấy nghĩ cứ ở Thượng Hải ít ngày xem sao, nếu sống không quen thì về cũng được.

Tống lão gia chẳng hiểu sao mới không ở bên vợ già nửa ngày, sao bà ấy lại muốn ở lại Thượng Hải?

Tần Du vui mừng lại ngay, Đại thái thái thật sự rất quan tâm tới nguyên chủ, bà ấy bảo cô tới Thượng Hải tìm Tống Ngạn Thư cũng là suy nghĩ cho cô: "Bác gái muốn ở lại Thượng Hải à? Sau này, hai mẹ con chúng ta có thể cùng dạo phố."

"Hai mẹ con nhà cháu?" Phó thái thái tức giận cười ra tiếng: "Bây giờ, cháu có bác Tống rồi nên không cần bác nữa đúng không?"

"Bác cũng cùng đi mà!"

"Hừ!" Phó Gia Ninh khịt mũi tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-183.html.]

"Cùng đi, cùng đi, em gái cũng đi cùng." Tần Du vội sửa lời.

Phó Gia Ninh nói với Tống thái thái: "Thím, chị mới tới nói này không lâu nên không biết mấy chỗ ăn ngon, chơi vui ở Thượng Hải. Cháu và mẹ sẽ dẫn thím đi, không cho chị đi cùng, để chị ấy tới cửa hàng tây, nhà máy Hải Đông và nhà máy Hưng Hoa siêng năng làm việc."

Tiểu Du véo eo Phó Gia Ninh một cái: "Ôi, em vẫn chưa sửa được cái tính nhỏ mọn phải không?"

Tống thái thái thấy hai cô gái trêu đùa nhau thì trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, mỉm cười.

Tống lão gia thấy phu nhân quả quyết muốn ở lại Thượng Hải hỏi: "Minh Ngọc, bà đi vội vàng như vậy, ở dưới quê?"

"Thế Phạm, nhà máy của chú ở Thanh Đảo và Thượng Hải đều làm ăn rất tốt mà, tìm quản gia đáng tin cậy là được. Dẫu sao chú cũng có nhiều di thái thái như vậy, để một người quản lý cũng được. Minh Ngọc có con trai ở đây, Tiểu Du cũng ở Thượng Hải. Những người mà bà ấy quan tâm đều ở nơi này, bảo Minh Ngọc quay về quản lý nhà cho chú thì sao bà ấy yên lòng được?" Phó thái thái hỏi Tống lão gia: "Ở nơi này kết giao thêm mấy người bạn cũng đánh bài, làm tóc, uống trà, trồng hoa cỏ. Ngày tháng trôi qua không nên êm đềm quá!"

Tống lão gia nghe Phó thái thái nói người mà vợ mình quan tâm là con trai và Nhã Vận, duy chỉ không có ông ấy thì hơi khó chịu.

"Đúng vậy, bác gái có thể đến chỗ cháu ở, ngay sát vách nhà bác Phó. Chị em hai người có thể tâm sự cũng tốt." Tần Du mời xuất phát từ tận đáy lòng.

Tống Thư Ngạn đột nhiên nhớ tới lời mà bác sĩ Hoàng nói mẹ mình vất vả lâu ngày thành bệnh, suy nghĩ quá nhiều, nhớ tới một đống chuyện xấu của đám di thái thái kia, hơn nữa Tần Du còn chủ động mời Tống thái thái về ở cùng, đây là một cơ hội tốt, anh ấy nói: "Mẹ, mẹ ở lại Thượng Hải đi. Bà Trương là người làm cũ của mẹ, đón dì Phương tới đây luôn. Nếu ở nhà buồn chán quá, tới... chỗ Tiểu Du ở hai ngày cũng được. Tạm thời điều dưỡng thân thể, Thượng Hải có rất nhiều hí viện, còn có quán trà có thể nghe Bình đàn."

"Thư Ngạn nói đúng, chiều nay chúng ta cùng đi xem 'Trâm Bích Ngọc'." Phó thái thái nói.

Nghe thấy "Trâm Bích Ngọc", trong lòng Tống Thư Ngạn lập tức trở nên linh hoạt, anh ấy biết vở kịch này. Tống Thư Ngạn nói với Tống lão gia: "Cha, cha nói đúng không?"

Tống lão gia nhớ tới vóc dáng gầy guộc của Đại thái thái, lại nghĩ tới bác sĩ Hoàng, chủ yếu là để vợ già có tâm trạng tốt: "Cũng được, bà cứ ở lại Thượng Hải đi."

"Tôi trở về một chuyến thông báo cho Thư Hoa một câu. Nhị di thái ở nhà cũ nhiều năm như vậy, ngày thường cũng không có chuyện gì tôi cũng hay tìm mấy người bọn họ bàn bạc. Tôi nghĩ em hai sẽ biết làm thế nào, huống hồ Thư Hoa cũng đã thành hôn, cứ để mẹ con bọn họ quản lý ruộng đồng ở quê." Tống thái thái nói với Tần Du: "Tiểu Du, cháu có muốn cùng trở về một chuyến kiểm tra lại của hồi môn rồi chở tới đây không?"

Tần Du cho rằng nên làm như vậy, lúc ra khỏi nhà, cô không muốn để Đại thái thái nhìn ra manh mối nên đương nhiên không tách sính lễ nhà họ Tống và của hồi môn nhà mình ra.

Nếu để Đại thái thái xử lý, đương nhiên bà ấy sẽ chuyển hết về đây cho cô. Tần Du không muốn chiếm hời của nhà họ Tống, bản thân phải trở về tách ra, muốn đưa đi thì chỉ có thể mang của hồi môn nhà mẹ đẻ đi thôi.

Tống Thư Ngạn nghe muốn chuyển của hồi môn: "Cái này... Cũng không cần vội."

"Con ly hôn rồi, Tiểu Du cũng ở lại Thượng Hải, của hồi môn để ở nhà dưới quê của chúng ta còn ra thể thống gì?" Tống thái thái giải thích với con trai, mình đi mấy ngày thì không sao, đi mấy tháng chẳng phải Nhị di thái, Tam di thái sẽ chiếm làm của riêng? Những thứ kia để ở đó chính là chuyện phiền phức.

Tần Du gật đầu: "Ngày mai, cháu sẽ tới cửa hàng tây xin phép nghỉ. Vì cháu đã ký hợp đồng máy in của nhà máy Hải Đông, phải hoàn thành nhiệm vụ hàng năm sớm, hai ngày trước lại mua thêm hai cái máy dệt của một nhà máy dệt vải ở Thiên Tân. Công việc của cháu ở đó đã gần xong, xin phép nghỉ cũng không thành vấn đề. Chủ nhật chúng ta sẽ xuất phát, cuối tuần sau quay lại?"

"Được."

Phó thái thái nhớ tới một chuyện nên nói với Tống thái thái: "Lúc chiều, bà nói với tôi rằng Trương Tú Phương nói với rất nhiều phu nhân ở dưới quê chúng ta là Tiểu Du quyến rũ Gia Thụ và Thư Ngạn, đúng không?"

Loading...